Đô Thị Tàng Kiều

Chương 593 : Phấn hồng đế quốc

Ngày đăng: 10:56 18/04/20


Vu Đình Đình và Đường Hiểu Uyên từ bé đến giờ chỉ sống trong đô thị yên bình, chưa bao giờ được tiếp xúc hoàn cảnh mưa bom bão đạn trên chiến trường tàn khốc thực sự, các nàng chỉ xem TV hoặc các bộ Phim mới biết đến hoàn cảnh gian khổ của chiến tranh. Khi các nàng được Diệp Lăng Phi nói về hoàn cảnh đó, trong lòng hai cô bé càng thêm sùng bái Diệp Lăng Phi. Cái này giống như là các cô gái sùng bái những anh hùng trong quá khứ, còn các cô bé bây giờ sùng bái những người đàn ông có kinh lịch bất phàm.



Hai nàng tựa thân thể mềm mại sát vào Diệp Lăng Phi, ánh mắt không hề mang sự sợ hãi mà chỉ có sùng bái, Diệp Lăng Phi cũng không kể ra toàn bộ bí mật của mình, chỉ nói cho hai nàng một số khó khăn nguy hiểm mà hắn đã trải qua. Mục đích của Diệp Lăng Phi chỉ có một, đó là muốn nói rõ cho hai cô bé yêu mình rằng bản thân có rất nhiều kẻ thù, ở chung với hắn là một điều hết sức nguy hiểm.



-Hiểu Uyên, Đình Đình, bây giờ các em đã biết rỏ rồi chứ, thân phận anh cũng không đơn giản như các em tưởng tượng, nếu ở cùng anh các em sẽ phải đối mặt rất nhiều nguy hiểm, anh mong hai em suy nghĩ kỷ càng. Các em còn trẻ còn có tương lai tươi đẹp trước mắt, không nên vì anh mà phá hỏng tương lai của các em



-Diệp đại ca, bọn em không sợ, chỉ cần ở chung với Diệp đại ca bọn em không sợ gì cả.



Đường Hiểu Uyên và Vu Đình Đình vội vàng biểu lộ tấm lòng của mình với Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi trái ôm phái ấp Đường Hiểu Uyên và Vu Đình Đình, hỏi lại:



-Các em thực sự không hối hận chứ?



-Vâng!



Hai cô bé gật đầu khẳng định.



Diệp Lăng Phi hôn lên mặt hai nàng, sau đó buông hai nàng ra, nói:



-Thôi, chúng ta tiếp tục ăn đi.



Ba người ăn uống vui chơi trên núi gần nửa ngày, Diệp Lăng Phi vốn định rủ Đường Hiểu Uyên và Vu Đình Đình đi mua sắm ở gần đây, đúng lúc đó lại nhận được điện thoại của Dã Lang. Thanh âm của Dã Lang trong điện thoại có vẻ bất đắc dĩ:



-Satan, tên tiểu tử Dã Thú kia lại nổi khùng rồi, em cũng không cản được hắn. anh tới đây khuyên hắn thử xem sao.



-Nổi khùng, tên tiểu tử này sao lại nổi khùng? Diệp lăng Phi hỏi.



-Không phải nó còn bận việc xây dựng căn cứ chỗ Long Sơn sao, làm gì có thời gian mà nổi khùng?




-Thấy chưa, đây là do các ông đánh mà thành.



-Tên này giỏi thật, còn dám nói bậy à!



Viên cảnh sát tức giận vừa muốn lao tới bắt Dã Thú thì bị Diệp Lăng Phi ngăn cản. Diệp Lăng Phi cười lạnh nói:



-Đồng chí cảnh sát, tôi thấy bạn tôi bị thương, bây giờ tôi phải dẫn hắn đi khám.



-Chúng mày dám làm loạn à! Tên cảnh sát phẫn nộ quát.



-Bây giờ ta muốn dẫn hắn về cục cảnh sát. Hắn là kẻ tình nghi tụ tập người gây rối, cản trở công việc kinh doanh của người khác.



-Đồng chí cảnh sát, ông nên hiểu, bây giờ là bạn tôi bị đánh, ông cũng thấy thương tích trên mặt cậu ấy. Nếu như ông không muốn gặp phiền phức thì tránh sang một bên đi, nếu không ông không gánh được hậu quả đâu.



Ánh mắt sắc bén của Diệp Lăng Phi quét về phía tên cảnh sát, cười lạnh nói:



-Tôi không hề uy hiếp ông, ông không có chứng cứ để chứng minh bạn tôi đánh người nhưng tôi lại có chứng cứ có thể chứng minh là ông đánh bạn tôi.



-Mày... mày nói bậy.



Tên cảnh sát này được điều đến chưa lâu, còn chưa hiểu rõ tình huống ở đây. Ngày hôm nay hắn đối mặt với Diệp Lăng Phi rỏ ràng không phải đối thủ, bị Diệp Lăng Phi chiếm mất tiên cơ. Diệp Lăng Phi liếc nhìn tên cảnh sát còn trẻ hơn mình đã không biết làm sao liền nói:



- Đây chỉ là chuyện nhỏ mà, không phái chỉ là đánh người bị thương sao, cùng lắm thì chúng tôi bồi thường thôi, cái này cũng không có gì quá đáng.



Diệp Lăng Phi nói xong nhìn về viên cảnh sát, ý tứ để hắn tự mà quyết định.