Đô Thị Tàng Kiều
Chương 618 : Trao đổi cổ phần
Ngày đăng: 10:56 18/04/20
Diệp Lăng Phi chưa bao giờ nghe nói có công ty bất động sản Hải Đức Phòng này. Ngay cả Bạch Cảnh Sùng cũng chưa nghe nói qua, Bạch Cảnh Sùng điều tra ra công ty bất động sản này là một công ty vừa mới thành lập. Nghe nói là chi nhánh của công ty lớn ở Hương Cảng. Hầu hết công trình kiến trúc nổi danh ở Hương Cảng đều là do công ty bất động sản này khởi công xây dụng.
Đương nhiên. Đây chỉ là nghe đồn. Chí ít Bạch Cảnh Sùng chưa tra được nội bộ của công ty này.
Diệp Lăng Phi nghe Bạch Cảnh Sùng nói xong. Khẽ cau mày. Không giải thích được nói:
- Nhạc phụ. Cha có cảm thấy kỳ quái không. Một công ty chưa có bất kỳ công trình kiến trúc nào ở thành phố Vọng Hải lại được chính phủ tán thành. Đây vốn đã chính là một chuyện kỳ quái!
Bạch Cảnh Sùng gật đầu. Nói:
- Chính phủ rốt cuộc là nghĩ như thế nào, cha không rõ lắm, nhưng cha cũng cho rằng công ty này có thể trúng thầu làm người ta có chút không giải thích được. Mặc dù công ty Hải Đức Phòng ra giá so với chúng ta cao hơn rất nhiều. Thế nhưng dù sao công ty Hải Đức Phòng chưa có công trình nào ở thành phố Vọng Hải. Mà dự án nhà máy sản xuất sợi hóa học là dự án trọng điểm của chính phủ. Chính phủ hẳn là phải suy nghĩ đến phương diện tổng hợp mà không chỉ suy nghĩ về phần giá cả chứ.
- Nhạc phụ. Vậy cha hỏi qua thị trưởng Chu chưa, không phải ông ấy vẫn luôn ủng hộ dự án xưởng sản xuất sợi hóa học do tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế đầu tư khởi công xây dụng sao. Sao sự tình lại biến thành như vậy?
Diệp Lăng Phi hỏi.
- Thị trường Chu bên kia không có tin tức!
Bạch cảnh nói
- Cha nhận thấy trong chuyện này nhất định có một vài vấn đề.
- Con thấy lúc này Chu thị trưởng nhất định rất tức giận!
Diệp Lăng Phi bỗng nhiên nở nụ cười. Hắn đưa tay lấy thuốc trong túi, châm thuốc. Tay phải hấn cầm thuốc. Nói với Bạch Cảnh Sùng:
- Nhạc phụ. Con thấy chuyện này không thể thiếu có một chút thủ đoạn. Bất quá nếu sự tình như vậy. Cho dù ở chỗ này phân tích cũng vô ích. Không sao. Mảnh đất xưởng sản xuất sợi hóa học không có thì thôi. Dù sao cũng không kiếm được tiền, hai năm đầu còn cần thêm tiền nữa!
- Tiểu Diệp, nếu chuyện quả thật đơn giản như thế thì tốt lắm!
Bạch Cảnh Sùng thở dài. Nói:
- Con nên biết sở dĩ tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế chúng ta đầu tư vào mảnh đất xưởng sản xuất sợi hóa học. Chủ yếu vẫn là bời vì chúng ta có địa sản ở nơi đó, vốn cha hy vọng thông qua dự án xưởng sản xuất sợi hóa học vực dậy dự án Dương Quang gia viên. Do đó nhanh chóng thu lại tài chính. Hiện tại xem ra những hy vọng này rất có thể sẽ thất bại. Nếu như công ty Hải Đức Phòng kia không khởi công trong ngắn hạn. Tất sẽ ảnh hưởng đến tiêu thụ địa sản của chúng ta ở đó. Đây không phải tin tức tốt. Thứ hai là hội đồng quản trị. Từ khi chúng ta bắt đầu tham gia dự án xưởng sản xuất sợi hóa học này, hội đồng quản trị liền trở nên thống nhất ý kiến. Sau đó trọng điểm của tập đoàn chuyển sang dự án này. Hiện tại, cổ đông sẽ cho rằng Tình Đình sơ ý làm cho tập đoàn bị động. Không phải không có khả năng xuất hiện một loạt hậu quả xấu. Bọn họ cần phải có người phụ trách đối với chuyện này. Để có câu trã lời với tất cả cổ đông khác!
Diệp Lăng Phi vừa nghe cười:
- Nhạc phụ. Nói qua nói lại, không phải là muốn tìm người chịu tội thay sao. Tình Đình lần này thành người chịu tội thay, con cho rằng không công bình!
Bạch Cảnh Sùng khoát tay chặn lại. Nói với Lăng Phi:
- Tiểu Diệp. Con để cha nói xong đã.
Diệp Lăng Phi nhìn Bạch Cảnh Sùng. Thấy Bạch Cảnh Sùng thở dài. Hắn nói:
- Tiểu Diệp. Cha cũng hiểu rõ lần này hội đồng quản trị muốn tìm người chịu tội thay để trã lời với các cổ đông. Cái này không thể trách bọn họ, lần này cha tìm con qua đây. Chỉ là có một chuyện. Cha dự định rời khỏi tập đoàn Thế Ký Quốc Tế để Tình Đình tiếp nhận chức vị của cha!
- Nhạc phụ, đây là cha nhận toàn bộ trách nhiệm vào cha. Do đó bảo hộ Tình Đình!
Diệp Lăng Phi nói.
- Nhưng như vậy áp lực cùa Tình Đình sẽ rất lớn. Con không phủ nhận. Tình Đình có năng lực quản lý tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế nhưng tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế lớn như vậy không có cha, người sáng lập này áp trận. Khả năng tập đoàn sẽ có vài nguyên lão đối với Tình Đình không phục. Như vậy công việc của Tình Đình sẽ biến thành rất gian nan. Nhạc phụ. Sở dĩ công việc bây giờ tiến triển thuận lợi một phần rất lớn là bởi vì cha vẫn còn là tổng giám đốc tập đoàn. Nhưng nếu như cha rời khỏi. Khả năng kết quả lại bất đồng.
Bạch Cảnh Sùng gật đầu, nói:
- Tiểu Diệp. Trong lòng cha rất rõ ràng. Thế nhưng nếu như lần này cha không rời khỏi đây. Tình Đình liền phải rời khỏi. Sau đó nếu nó muốn đảm nhiệm tổng giám đốc tập đoàn sẽ rất khó khăn. Không thể phủ nhận cha có tư tâm, vẫn muốn khiến con của cha tiếp nhận chức vị của cha. Thế nhưng con bé Tình Đình này xác thực làm việc rất nỗ lực. Hơn nữa cha cũng cho rẳng Tình Đình có năng lực quản lý tốt tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế. Sở dĩ cha tìm con đến. Chính là muốn thương lượng với con chuyện này. Cha tính đem 15% cổ phần công ty trong tay cha chuyển tới danh nghĩa Tình Đình. Mà cha cũng hy vọng con có thể giống như cha tiếp tục ủng hộ Tình Đình!
- Bà xã. Anh thấy em cần phái suy nghĩ chuyện này. Không nói Trương Lộ Tuyết này có thể báo tư thù hay không. Cho dù cô ấy muốn mược việc công báo thù riêng. Cùng là không có cách nào. Có thể đem trao đổi cổ phần hai tập đoàn khống chế lẫn nhau. Như vậy quyền quyết định của tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế vẫn thuộc về em. Đồng dạng, quyền quyết định Tập đoàn Tân Á vẫn thuộc về tập đoàn Tân Á. Làm như vậy cùng không phái hy vọng một tập đoàn khống chế một tập đoàn khác. Mà là hy vọng hai tập đoàn có thể gắn bó lợi ích cùng nhau. Như vậy có thể có ít sự mạo hiểm hơn. Quan trọng nhất là, một khi có tập đoàn gặp phải nan đề thì tập đoàn kia sẽ trợ giúp!
Bạch Tình Đình bĩu mỗi thấp giọng nói:
- Còn không phải là nghĩ đến nữ nhân kia sao!
Những lời này Bạch Cảnh Sùng nghe không rõ. Hắn còn tưởng là Bạch Tình Đình vẫn giận Diệp Lăng Phi cũng không để ý. Bạch Cảnh Sùng gật đầu nói:
- Tiểu Diệp nói rất đúng. Cha cùng cho rằng xử lý như vậy rất tốt. Tình Đình. Con lập tức đem công việc xử lý một chút. Dự án xưởng sản xuất sợi hóa học này đã đánh mất thì thôi. Cũng không thèm nghĩ nữa. Cha sẽ rất nhanh chuẩn bị chuyện này, trước khi cha rời chức vị. Sẽ đem chuyện trao đổi cổ phần xử lý tốt.
Bạch Cảnh Sùng nói tới đây. Bỗng nhiên cười nói:
- Cha còn quên mất Lộ Tuyết. Từ đầu tới cuối đều là chúng ta đang nói. Còn không rõ ràng ý kiến của Lộ Tuyết.
Bạch Cảnh Sùng nhìn phía Diệp Lăng Phi nói:
- Tiểu Diệp vốn làm ở tập đoàn Tân Á. Chuyện này con đi một chuyến đi!
- Không được!
Bạch Tình Đình bỗng nhiên nói.
- Tại sao hắn phải đi gặp Trương Lộ Tuyết?
Diệp Lăng Phi véo Bạch Tình Đình một cái. Thấp giọng nói:
- Bà xã. Đày là việc công không phải việc tư!
Bạch Tình Đình lẩm bẩm miệng nói:
- Cha, con không cho là hắn thích hợp đi gặp Trương Lộ Tuyết!
- Tình Đình. Đừng làm rộn. Chuyện này để cho Tiểu Diệp đi là tốt nhất. Được rồi. Cứ như vậy đi!
Bạch Cảnh Sùng nói.
- Tình Đình. Sau này con chính là tổng giám đốc tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế. Làm việc phải suy nghĩ từ góc độ lợi ích tập đoàn!
Bạch Tình Đình không nói nữa. Tuy rằng không tình nguyện. Nhưng lại không nói ra. Diệp Lăng Phi thấy chuyện này quyết định như vậy. Hắn cười nói với Bạch Cảnh Sùng:
- Nhạc phụ. Cha thấy nếu như cha lui ra. Khó tránh khỏi phải an dưỡng các loại. Nếu là dùng tiền mình mà nói khẳng định sẽ không ít. Nhạc phụ, hay là con giới thiệu một vài nghiệp vụ phương diện bảo hiểm cho cha. Đây đang là công việc của con!
- Bảo hiểm?
Bạch Cảnh Sùng đầu tiên là sửng sốt. Không rõ sao Diệp Lăng Phi lại nhắc tới chuyện này.
Diệp Lăng Phi ha hả cười nói:
- Nhạc phụ đại nhân. Bây giờ con làm ở một công ty bảo hiểm. Không có biện pháp. Đành tự lực cánh sinh vậy. Bằng vào quan hệ của chúng ta. Con tối đa có thể không lấy tiền phần trăm. Hắc hắc. Khạc phụ cứ như vậy đi. Ngày mai con sẽ tìm cha ký hợp đồng!
- Này. Ta còn chưa đáp ứng mà. Rồi lại nói con cùng chưa giới thiệu cho cha làm bảo hiểm gì mà. Con làm bảo hiểm gì cho cha?
Chờ Bạch Cảnh Sùng nói xong câu đó. Đã thấy Diệp Lăng Phi chạy ra khỏi phòng làm việc của hắn.