Đô Thị Tàng Kiều
Chương 634 : Tâm tư của Tần Dao
Ngày đăng: 10:57 18/04/20
Diệp Lăng Phi nhận thấy, lần này Tần Dao gặp phải chuyện lớn như thế còn có thể nghĩ đến việc nhờ Vu Đình Đình nói giúp cho mình đã chứng tỏ tiểu cô nương Tần Dao này rất không đơn giản tí nào.
Đây chỉnh là điểm mấu chốt mà Diệp Lăng Phi không thích Tần Dao, hắn không thích ngươi con gái có lòng dạ lắm mưu kế.
Thật vậy, đúng là Diệp Lăng Phi đã đoán trúng, Tần Dao quả thật tìm Vu Đình Đình là để nhờ biện hộ giúp cho ả.
Vu Đình Đình rửa mặt xong, nhìn thấy Đường Hiểu Uyển đang ờ trong phòng khách xem TV. Vu Đình Đình ra hiệu cho Diệp Lăng Phi lên lầu. Trong một phòng khác trên lầu, Vu Đình Đình giúp cho Tần Dao nói đỡ lời.
Theo giải thích của Tần Dao, buổi tối hôm đó cũng không phải là lỗi do cô, mà hoàn toàn là do mặt đường bị xuống cấp nên mới xảy ra hoả hoạn. Nhưng vì Tần Dao quá sợ hãi, không kịp gọi điện báo cảnh sát, cũng quên gọi điện cho Lý Khải Hân, cô vội vàng chạy trốn thoát, lúc này bên ngoài trời đã tối. Cô định gọi điện cho Khả Hân, nhưng lúc đó điện thoại lại hết pin, cộng thêm việc Tần Dao quá sợ hãi, thế nên kéo dài tới bây giờ, muốn nhờ Vu Đình Đình giúp mình nói ra sự tình.
Sau khi Vu Đình Đình nói xong liền cầm lấy tay Diệp Lăng Phi, năn nỉ:
- Diệp đại ca, anh đừng có trách Tần Dao nữa, nhưng còn chị Khả Hân bên đó, anh cùng nói giúp một tí đi, chuyện này không liên quan gì đến Tần Dao hết!
Phản ứng đầu tiên của Diệp Lăng Phi là Tần Dao nói xạo, cũng có thể đúng là đường xấu, nhưng tuyệt đối không phải là hoàn toàn không liên quan đến Tần Dao. Đặc biệt là sự việc sau khi cô ta chạy trốn, Tần Dao đã cô ta che giấu đi một số chuyện, nhưng vì Diệp Lăng Phi nhìn thấy Vu Đình Đình năn nỉ mình đừng truy cứu chuyện này nữa, nên hắn gật đầu, nói:
- Được rồi, anh không truy cứu chuyện này nữa, anh sẽ không hỏi gì Tần Dao.
Vu Đình Đình vừa nghe xong, liền ôm lấy Diệp Lăng Phi, hôn Diệp Lăng Phi một cái, nói:
- Em cũng nên đi tìm Tần Dao nói chuyện này cho Tần Dao biết!
- Đợi tí!
Diệp Lăng Phi gọi Vu Đình Đình lại.
Vu Đình Đình vốn đã xoay người đinh đi nói cho Tần Dao, sau khi nghe thấy Diệp Lăng nói là đợi tí, cô quay lại nhìn Diệp lăng Phi, có vẻ khó hiểu mà hỏi:
- Diệp đại ca, anh còn có chuyện gì nữa sao?
Diệp Lăng Phi cầm lấy bàn tay nhỏ nhắn của Vu Đình Đình, kéo Vu Đình Đình vào lòng, tay trái hắn ôm eo Vu Đình Đình, nhìn Vu Đình Đình nói:
- Anh có thể không truy cứu chuyện này. Khả Hân cũng có thể không truy cứu chuyện này. Nhưng mà. Anh có một điều kiện!
- Một điều kiện?
Vu Đình Đình bất ngờ, vội hỏi:
- Điều kiện gì?
Diệp Lăng Phi nói:
- Anh muốn Tần Dao rời khỏi ngôi biệt thự này. Và sau này em cũng không tiếp xúc với Tần Dao nữa.
- Sao cơ?
Vu Đình Đình há to miệng tưởng đâu mình nghe lầm. Cô không tin được, bèn hỏi:
- Diệp đại ca. Tại sao anh lại làm như vậy?
Vu Đình Đình thấy Tần Dao cố ý muốn ra ngoài ở, không còn cách nào khác, đành nói:
- Vậy thì cậu nghỉ ngơi trước đi, khi nào cậu rảnh từ từ dọn qua cũng được!
- Không đâu, dù sao hành lý của mình cũng không nhiều, mình đều dọn xong hết rồi!
Tần Dao nói:
- Bây giờ mình đi luôn, mình cũng nói lời cám ơn cậu, cám ơn cậu đã cho mình ở đây!
- Tần Dao, câu nói gì thế, chúng ta là bạn thân mà!
Vu Đình Đình nói.
- Uhm, chúng ta mài là bạn thân!
Tần Dao ôm chặt lấy Vu Đình Đình, nói:
- Đình Đình, có thể làm bạn thân cũng câu là một việc may mắn nhất đời này rồi!
Tần Dao cầm một túi du lịch trong tay, Vu Đình Đình và Đường Hiểu Uyển tiễn Tần Dao ra đến bên ngoài, nhìn Tần Dao lên taxi rồi hai người mới quay về biệt thự.
Tần Dao vẫn ngồi trong taxi, quay đầu nhìn Vu Đình Đình và Đường Hiểu Uyển, chờ hai người quay người đi mới quay lại, lấy điện thoại ra, mớ máy lên gọi điện cho một số.
Một người bắt máy, Tần Dao cười nói:
- Chị Lâm, thật cảm ơn chị nhiều, Diệp Lăng Phi thât sự đã không truy cứu chuyện đó nữa.
- Vậy là tốt rồi!
Từ trong điện thoại phát ra giọng nói một ngươi phụ nữ.
- Chị Lâm, bây giờ em đang chuyện qua!
Tần Dao cầm điện thoại, trên măt hiện lên nụ cười đắc ý nói:
- Chị Lâm, chị không những đã cứu em mà còn giúp em nữa, em thật không biết trả ơn chị thế nào!
- Nha đẩu ngốc àh, chúng ta rất có duyên với nhau, chị vừa thấy em là đã thích em rồi!
Ngừời phụ nữ cười nói:
- Qua đây đi, chị đã dọn phòng cho em rồi!
- Được ạ!
Tần Dao cúp điện thoại, ngả người về phía sau nhắm mắt lại.