Đô Thị Tàng Kiều

Chương 658 : Hành tung của vú Ngô

Ngày đăng: 10:57 18/04/20


Diệp Lăng Phi nghe thấy câu nói này của Bạch Tình Đình, hắn nhìn gương mặt hiền dịu của Bạch Tình Đình, từ từ nói:



- Tình Đình, thật sự anh mang nợ em quá nhiều, anh nên làm thế nào để bù đắp lại cho em



- Em không cần anh bù đắp gì câ, anh vốn là chồng của em mà!



Bạch Tình Đình băng bó xong bàn tay phải bị thương của Diệp Lăng Phi, liền nhìn Diệp Lăng Phi nói:



- Ông xã, em yêu anh, em cũng không cần quá nhiều, chỉ cần anh mãi bên em cùng nhau hưởng hạnh phúc mãi mãi là được rồi!



Diệp Lăng Phi xúc động, đưa tay chạm vào đôi vai nhỏ nhắn của Bạch Tình Đình. Bạch Tình Đình bất giác cả người run sợ. Diệp Lăng Phi lập tức rút tay lại. Bạch Tình Đình có chút hối hận nói:



- Ông xã, xin lỗi, em...



- Tình Đình, em không cần phải giải thích, trong lòng anh hiểu rất rõ!



Diệp Lăng Phi cảm thấy đầy ân hận nói với Bạch Tình Đình.



- Anh biết đây đều là những ảnh hưởng tâm lý do hành động lúc nãy của anh gây ra cho em.



- Ông xã, không phải...!



- Thôi, Tình Đình, em không cần phải giải thích nữa, trong lòng anh biết rất rõ mà!



Diệp Lăng Phi khẽ dịch sang bên cạnh, tạo một khoảng cách đối với Bạch Tình Đình, nói:



- Em cần có thời gian để lại tiếp nhận anh, đúng không?



- Ông xã, không phải như thế!



Bạch Tình Đình thấy Diệp Lăng Phi tạo khoảng cách với mình, cô liền đưa mông dịch lại về phía Diệp Lăng Phi, ghé sát vào Diệp Lăng Phi, cơ thể cô dựa vào người Diệp Lăng Phi, mở miệng nói:



- Em biết anh rất ân hận, chuyện ban nãy cũng không phải là điều anh muốn, thế nên không thể trách anh được, thật đó!



Bạch Tình Đình nhìn Diệp Lăng Phi nói:



- Ông xã, chỉ là em có chút sợ hãi, anh biết không, trước đây em rất sợ, rất nhát gan, rất lo, tuy nói muốn cùng ông xã làm chuyện đó, nhưng em lại sợ, ông xã, cho em chút thời gian được không, em tin em có thể làm được!



-Ừ, Tình Đình!



Diệp Lăng Phi gật đầu, nhìn Bạch Tình Đình nháy nháy mắt nói”



- Em đi tắm đi, anh thấy anh nên ra ngoài mua ít thuốc, nhìn những vết bầm tím trên người em, ừm....!



- Ông xã, em không sao đâu!



Bạch Tình Đình nhìn nhìn những vết bầm tím do ban nãy Diệp Lăng Phi cấu, nhéo mà tạo ra, khẽ cười nói:



- Dù sao ngoài ông xã của em ra, em cũng không cho ai khác nhìn, ông xã, chỉ cần anh không chê em là được rồi!



- Anh sao dám chê em chứ!



Diệp Lăng Phi vừa nói vừa định ôm Bạch Tình Đình vào trong lòng, nhưng lại dừng lại. Diệp Lăng Phi lo nếu hắn làm thế sẽ khiến tâm lý của Bạch Tình Đình chịu ảnh hưởng, hắn cố tránh những cảm giác khiến Bạch Tình Đình không thoải mái.



Lúc này Bạch Tình Đình bỗng đứng dậy, khẽ cười với Diệp Lăng Phi, nói:



- Ông xã, em đi tắm đây, anh nhìn người em này, bẩn chết được, anh đợi em chút nhé, lát em quay lại liền!



Bạch Tình Đình nói xong, liền để người trần như thế bước qua trước mặt Diệp Lăng Phi, bước thăng vào phòng tãm.



Diệp Lăng Phi nằm trên giường, nhắm mắt lại suy nghĩ một lát, rồi lại mở mắt ra. Hắn đang hồi tường lại chuyện lúc nãy. Diệp Lăng Phi càng cảm thấy có lỗi với Bạch Tình Đình, cứ nghĩ tới thân thế ngọc ngà không chút tì vết của Bạch Tình Đình bị hắn thồ bạo làm tổn thương, trong lòng Diệp Lăng Phi lại thấy khó chịu.



Diệp Lăng Phi ngồi dây, hắn nhìn những mảnh quần áo rách nát trên sàn nhà- đó đều là do hắn xé. Diệp Lăng Phi lại khẽ thở dài, chậm bước ra khỏi phòng ngũ. Hắn vừa tới phòng tắm, liền nghe thấy tiếng nước chảy róc rách vọng ra, trong đó còn pha cả tiếng khóc nức nở của cồ gái.



Diệp Lăng Phi lại cảm thấy đau nhói trong lòng, đó là tiếng khóc của Bạch Tình Đình. Diệp Lăng Phi biết Bạch Tình Đình lúc nãy phải chịu rất nhiều ấm ức, hắn đưa tay định gõ cửa phòng tắm, nhưng lại dừng lại. Diệp Lăng Phi đứng ở cửa phòng tắm hồi lâu, đợi tới lúc tiếng khóc bên trong dừng hắn. Diệp Lăng Phi mới khẽ đưa tay gõ gõ cửa phòng tắm.



- Ông xã, anh đợi em chút, em tới ngay!



Tiếng của Bạch Tình Đình từ trong phòng tắm vọng ra, ngay sau đó, liền nghe thấy tiếng bước chân của Bạch Tình Đình, khi Bạch Tình Đình mở cửa phòng ra. Diệp Lăng Phi liền thấy Bạch Tình Đình gắng gượng tò vẻ vui mừng, cố nở ra nụ cười, hỏi:



- Ông xã, em đang tắm mà, không được nhìn!



Mặt Diệp Lăng Phi hiện lên chút bi thương, giọng điệu cũng trầm hẳn, nói với Bạch Tình Đình:


- Không hề, rất ngon!



Diệp Lăng Phi cười nói:



- Món cháo này không tồi, ít ra cũng ra cháo gạo mà!



Bạch Tình Đình nghe thấy câu này của Diệp Lăng Phi liền phá lên cười. Diệp Lăng Phi cũng cười. Ăn cơm là ăn tình cảm, trong lòng vui vẻ thì dù cơm có khó ăn đến mấy cũng cảm thấy ngon!



Hai người rất nhanh chóng ãn xong bữa sáng, Bạch Tình Đình thu dọn đồ xong, liền cùng Diệp Lăng Phi trở về nhà. Phải biết rằng tối qua Diệp Lăng Phi đã xé nát quần áo của cô, ngay cả nội y cũng bị xé hõng rồi, Bạch Tình Đình không thể không quay về nhà đề thay đồ, rồi mới tới cóng ty.



Diệp Lăng Phi đưa Bạch Tình Đình về tới nhà, nhưng hắn không vào nhà, mà ở bên ngoài đợi Bạch Tình Đình. Một lúc sau. Bạch Tình Đình liền cùng vú Ngô bước ra.



Bạch Tình Đình và vú Ngô lên xe. Bạch Tình Đình nói:



- Ông xã, anh cho vú ngô ra bến xe khách với nhé!



- Được!



Diệp Lăng Phi đồng ý một tiếng, lái xe đưa vú ngô ra bến xe khách, nhìn vú Ngô lên xe. Diệp Lăng Phi mới lái xe đưa Bạch Tình Đình đi làm.



Trên đường đi, Diệp Lăng Phi hỏi:



- Bà xã, vú Ngô đi đâu thế?



- Vú ngô phải tới thị trấn, ai biết được, tóm lại, em nhớ từ lúc nhó vú ngô cứ cách một khoang thời gian lại tới thị trấn.



Bạch Tình Đình nói.



- Song, mồi lần vú ngô về tâm trạng đều không tốt!



- Chẳng lẽ vú ngô có người nào đó ở thị trấn sao?



Diệp Lăng Phi tiện hói một câu.



- Anh đừng có nói bậy, em biết vú ngô ở quê còn có người thân, nhưng, lâu rồi, vú ngô chỉ về qua quê có hai lần thôi!



Diệp Lăng Phi không hỏi nữa, dù sao chuyện của vú ngô cũng chẳng liên quan đến hắn, còn việc vú ngó đi thị trấn làm gì cùng không liên quan ai tới Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi tiễn Bạch Tình Đình tới tận cứa tập đoàn Quốc tế Thế Kỉ, ngay lúc Diệp Lăng Phi định rời đi. Bạch Tình Đình đứng trước mặt mọi người thơm lên má Diệp Lăng Phi một cái, rất ra dáng người vợ hiền, nói với Diệp Lăng Phi:



- Ông xã, đi đường cần thận đó!



- Sự ấm áp gia đình!



Diệp Lăng Phi cảm thấy trong lòng có một luồng khí âm áp chạy qua, hắn nhìn Bạch Tình Đình bước vào đại sảnh của tập đoàn Quốc tế Thế Kỉ xong, rồi mới lái xe rời đi.



Trong lòng Diệp Lăng Phi trở nên rất vui. Hắn định đi tìm một công ty môi giới chính quy tìm giúp hắn một bảo mẫu tốt, đúng lúc này, hắn lại nhận được điện thoại của Chu Hân Mính.



Tối qua Chu Hân Mính không về nhà, nên không biết chuyện xảy ra giữa Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình. Nếu Chu Hân Mính có ở nhà thi có thể khiến Diệp Lăng Phi tỉnh táo hơn. Dù sao, chuyện cùng đã xảy ra, dù có hối hận cũng chẳng còn cách nào. Diệp Lăng Phi lúc này nhận được điện thoại của Chu Hân Mính, trong lòng không khỏi có chút tức giận việc Chu Hân Mính tối qua tăng ca.



- Sao thế, tên Phó Hải đã chết chưa?



Vừa nhận điện thoại, còn chưa đợi Chu Hân Mính nói, Diệp Lăng Phi đã nói trước.



Câu này của Diệp Lăng Phi khiến Chu Hân Mính ngẩn người, cô sắng hỏi:



- Diệp Lăng Phi, anh sao biết được chuyện đó?



- Biết gì chứ?



Diệp Lăng Phi ngạc nhiên, câu nói lúc nãy chỉ là do hắn tiện miệng nói ra thôi, không ngờ lại như thế này, hắn hoài nghi, không hiểu hỏi:



- Rốt cục là có chuyện gì thế?



- Phó Hải tối qua bị phục kích!



Chu Hân Mính nói:



- Hắn chỉ bị thương chút thôi, không vấn đề gì, giờ Phó Hải đang được đưa tới bệnh viện kiểm tra!



- Là ai đã làm, có phải tên sát thủ đó không?



Diệp Lăng Phi vừa nghe thấy thể, liền vội vàng hôi.



Nhưng câu trà lời của Chu Hân Mính lại khiến Diệp Lăng Phi thất vọng tràn trề, Chu Hân Mính nói cho Diệp Lăng Phi biết, tên sát thủ tới ám sát Phó Hải đã bị bất, có điều tên đó sống chết cũng không chịu khai. Chu Hân Mính gọi điện thoại cho Diệp Lăng Phi chỉ là để báo cho Diệp Lăng Phi biết chuyện này mà thôi. Diệp Lăng Phi nghe xong, gật gật đầu, khi Diệp Lăng Phi vừa cúp điện thoại xong, bồng trong đầu lóe lên một ý nghĩ, trong phút chốc, Diệp Lăng Phi đã hiểu được tất cả những chuyện vừa xảy ra.