Đô Thị Tàng Kiều

Chương 688 : Nhân cơ hội làm khó

Ngày đăng: 10:58 18/04/20


Diệp Lăng Phi thấy Bạch Tình Đình hoảng loạn như thỏ con chạy ra khỏi phòng tắm, nghĩ nãy làm hơi quá rồi, hắn định chạy theo Bạch Tình Đình nói tiếng xin lỗi, nhưng nghĩ có lẽ Bạch Tình Đình nhin thấy mình tâm lý lại càng khó nặng nề hơn, thế nên, nghĩ một hồi kết quả hấn cũng không đi nữa.



Ngồi trong phòng tắm tắm một hồi, tới lúc dục hỏa của hắn tắt hẳn. Diệp Lăng Phi mới bước ra. Diệp Lăng Phi về phòng mặc quần áo trước, sau mới bước tới bên phòng: Bạch Tình Đình, gõ gõ cửa phong Bạch Tình Đình, nói:



- Bà xã, anh ra ngoài đây, nếu em có chuyện gì thì gọi cho anh nhé!



- Dạ, vâng ạ, ông xã, anh đi đường cẩn thận đó.



Giọng nói véo von của Bạch Tình Đình từ trong phòng vọng ra nhưng Bạch Tình Đình không hề mở cửa.



Diệp Lăng Phi đáp lại một tiếng, quay người, xuống lầu.



Diệp Lăng Phi lái chiếc xe Merce của mình, tới thẳng khách sạn Hoài Hải mà Chu Hồng Sâm nói. Lúc Diệp Lăng Phi tới phòng mà Chu Hồng Sâm đã định sẵn, chỉ thấy thư kí của Chu Hổng Sâm đứng ở bên ngoài cửa.



- Anh tới rồi ạ, thị trưởng Chu của chúng tôi đang đợi anh đó!



Tiểu Vương, thư kí của Chu Hồng Sâm mở cửa phòng ra. Diệp Lăng Phi nhìn thư kí của Chu Hồng Sâm một cái, chỉ khẽ cười, rồi bình thán bước vào. Tiểu Vương vội vàng đóng cửa lại, theo lời dặn dò của Chu Hồng Sâm chạy xuống dưới để khách sạn chuẩn bị đồ ăn.



Chu Hồng Sâm mặc đồ giản dị thường ngày, so với bộ quần áo chỉnh tề trước mặt mọi người quả khác biệt quá lớn. Thấy Diệp Lăng Phi tới, Chu Hồng Sâm cười nói:



- Tiểu Diệp, cháu tới có vẻ hơi muộn nhỉ!



Diệp Lăng Phi nhận lỗi nói:



- Thị trưởng Chu, xin lỗi, hôm nay cháu dậy hơi muộn!



Chu Hồng Sâm cười nói:



- Tiểu Diệp, ở đây không có người ngoài, cháu không cần phải gọi ta là thị trưởng Chu đâu, cứ gọi ta là chú Chu được rồi.



- Tiểu Vương, vào đây lát.



Chu Hồng Sâm gọi vọng ra ngoài.



- Thị trưởng Chu, ngài gọi tôi ạ?



Tiểu Vương vội vàng đẩy cửa bước vào, hắn thở hồng hộc như vừa chạy từ đâu lên.



Chu Hồng Sâm nhìn bộ dạng thư kí của mình, nói:



- Tôi nói bao nhiêu lần rồi, ở bên ngoài không được gọi tôi là thị trưởng Chu!



- Dạ, tôi biết rồi ạ!



Tiểu Vương vội vàng nói.



- Thôi, cậu cho người đưa đồ ăn lên đi!



Chu Hồng Sâm nói.



- Lãnh đạo Chu, tôi đã thông báo cho nhà bếp chuẩn bị rồi, sẽ có ngay đó ạ!



Tiểu Vương vừa nói xong, liền nhìn ra bên ngoài thấy ông chủ của quán này đích thân dẫn phục vụ lên, bưng đồ ăn vào. Chu Hồng Sâm nhìn Tiểu Vương một cái. Tiểu Vương là ngươi thông minh thế nào chứ, hắn liền vội vàng nói:



- Ông chủ Trương, ông làm gì thế. Lãnh đạo của chúng tôi chỉ tới đây ăn bữa cơm thôi mà. Việc gì óng phải đích thân lên đây làm si chứ. Nếu để người khác nhìn thấy thi họ sẽ nghĩ gì đây?



Ông chủ Trương nghe Tiểu Vương nói vậy liền vội vàng cười nói:



- Không phải thế, hôm nay vừa hay tôi tới đây. Chỉ là những khách của khách sạn chúng tôi, tôi đều đích thân ghé qua chào hỏi thôi. Tôi chỉ muốn biết ý kiến của khách hàng về cách phục vụ của chúng tôi thôi mà, sau này tiện cho tôi kinh doanh tốt hơn.



- Không sao, không sao đâu, ông cứ đặt đồ ăn đó rồi đi là được rồi!



Tiểu Vương nháy mất với ông chủ Trương một cái, ỏng chủ Trương hiểu ngay, vội vàng nói:



- Thế thì tốt rồi, thôi, tôi ra đây, cần dặn dò thì cứ gọi tôi.


- Tôi biết. Tiểu Vương, cậu lập tức thông báo cho lành đạo các ban ngành để tới ủy ban thành phố họp gấp, tôi thấy sắc khí của thành phố Vọng Hải không tốt rồi!



Chu Hồng Sâm nói.



Tiểu Vương vừa nghe đã hiểu ngay, hắn vội vàng nói:



- Thị trưởng Chu, ngài nói rất đúng, tôi nghĩ chúng ta nên dọn sạch trước, dạo này ủy ban liên bộ quốc gia đã ra thông báo về nạn mại dâm, tôi nghĩ, thành phố Vọng Hải chúng, ta lần này nên làm nghiêm vào!



Chu Hồng Sâm chỉ gật đầu, cũng không nói gì nữa. Buổi chiều. Chu Hồng Sâm mở cuộc họp trong phòng hội nghị lớn của ủy ban thành phố, hắn cho rằng thành phố Vọng Hải nên mở cuộc hành động càn quét toàn thành phố, ủy ban liên bộ quốc gia vừa ra thông báo tới thành phố Vọng Hài, các vị lãnh đạo của thành phố vọng Hải tuy nói trong lòng rất rõ hành động càn quét toàn thành phố này trước sau gì cũng xảy ra, nhưng không ngờ thị trưởng Chu lại vội như vậy, ngay cả cuối tuần cũng không nghĩ, lo quán triệt ngay chỉ thị của ủy ban liên bộ quốc gia.



Chu Hồng Sâm cho rằng trong điểm càn quét lần này nên nhằm vào các tụ điểm như nhà tắm, ktv, những tụ điểm ăn chơi, phải nghiêm khắc chỉnh đốn lại toàn thành phố, hơn nữa, còn phải thông báo tới tất cả nhân dân thành phố, hy vọng người dân thành phố đứng lên tố giác, còn về phía một số quan chức thành phố ra vào các điểm ăn chơi này. Chu Hồng Sâm yêu cầu cơ quan điều tra báo cáo tất cả mọi việc, đồng thời, thành lập hòm thư thành phố, người dân có thể trực tiếp gửi thư tố giác vào đây.



Trong hội nghị, những lãnh đạo kể cà Từ Hàn Vệ thường ngày không, hài lòng về Chu Hồng Sâm cũng biểu lộ vẻ hoặc tán đồng hoặc im lặng. Từ Hàn Vệ nghe những lời này cùa Chu Hồng Sâm xong, hắn còn nghiêm túc bổ sung câu:



- Thị trưởng Chu nói rất đúng, ủy ban liên bộ quốc gia vừa hạ công văn xuống, yêu cầu chúng ta phải tập kích toàn bộ những thứ đồi trụy, mại dâm, thành phố Vọng Hải chúng ta là cửa sổ đối ngoại, thành phố Vọng Hải chúng ta nên phát huy đi đầu, tôi thấy, chúng ta nên nghiêm khắc khống chế, thẳm tra các tụ điểm ăn chơi trước, kể cả những nơi mới có xu hướng nghiêng về mại dâm cũng kiên quyết thấm tra, sau đó, lãnh đạo chúng ta cũng nên nghiêm túc chấp hành, ngoài nhưng buổi tiếp đón cằn thiết ra, cũng có thể tùy ý ra vào các tụ điểm vui chơi, chúng ta nên làm gương cho nhân dân toàn thành phố, ba là, về những tụ điểm mại dâm, nhất định phải tố giác đồng loạt, kiểm tra trừng phạt như nhau, quyết không nương tay, cần đóng thì đống, cần trị phải trị, còn với những người chấp hành, nhất định phải nghiêm khắc chấp hành luật pháp xử lý, không được có hiện tượng làm việc dựa trên tình cảm.



Từ Hàn Vệ nói xong. Chu Hồng Sâm chỉnh lại:



- Bí thư Từ, tôi cho rằng quan chức lãnh đạo chúng ta nên tuyệt đối không ra vào các tụ điểm ăn chơi, ktv, sàn nhảy..., nếu không, nhân dân thành phố nhìn chúng, ta thế nào đây!



- Thị trưởng Chu, dù sao chúng ta cũng phải tiếp khách chứ!



Cục trưởng cục hiệp thương nói:



- Cục hiệp thương Chúng tôi đón đoàn đầu tư cũng có lúc phải xuất đầu lộ diện dẫn đoàn đi vui chơi chút chứ!



Cục trưởng cục hiệp thương là người của Từ Hàn Vệ, do đó, sẽ đứng đối lập với Chu Hồng Sâm rồi. Chu Hồng Sâm cười lạnh nói:



- Vui chơi chút, có nghĩa là cục hiệp thương của các ông dùng, tiền của dân đi chơi ấy hà, những thương nghiệp nước ngoài, thương nghiệp Hồng Kong, thương nghiệp Đài Loan tới thành phố Vọng Hải của chúng ta đầu tư là nhắm vào môi trường đầu tư của chúng ta chứ không phải mấy tụ điểm vui chơi kia, ông thân là cục trưởng, cục hiệp thương mà còn nghĩ như vậy, tôi thấy vấn đề của cục hiệp thương khá nghiêm trọng đó, bí thư Từ, tôi đề nghị lằn này chúng ta ngoài việc nghiêm khắc trừng trị các tụ điểm mại dâm, còn phải nghiêm khắc điều tra các ban ngành trong ủy ban thành phố chúng ta, xem xem các ban ngành trong ủy ban thành phố chúng ta có phải đang tận dụng quỹ công để bòn rút của riêng cho mình không. Tôi đề nghị, lằn này lấy cục hiệp thương làm đối tượng trọng điểm điều tra, nếu điều tra ra cục hiệp thương có vấn đề, thì nghiêm khắc xử lý, chức cục trưởng của cục trưởng Tôn cũng không cần phải làm nữa đâu, nếu vi phạm pháp luật, ông còn bị điều đình ra cơ quan điều tra, nhận án pháp theo quy định.



Cục trưởng Tôn của cục hiệp thương không ngờ mọi chuyện lại biến thành thế này, hắn bất giác đưa mắt cầu cứu nhìn Từ Hàn Vệ, mong Từ Hàn Vệ nói giúp vài câu. Lúc này trong lòng Từ Hàn Vệ ban đầu rất muốn mắng cho cục trưởng Tôn một trận, nhưng sau lòng hắn nổi lửa đùng đùng, hắn biết. Chu Hồng Sâm đang khai đao vào người của hắn, nhưng. Từ Hàn Vệ cũng không giúp gì được, ai bảo cục trưởng Tôn lại nhờ lời chứ, để Chu Hồng Sâm nắm được thóp.



Những lời lúc nãy của Chu Hồng Sâm khiến hắn không tìm được lời nào để phản bác lại, nếu lúc này hắn mà phản bác lại, chẳng phải hắn tự đưa đầu vào rọ sao. Theo Từ Hàn Vệ, Chu Hồng Sâm chắc chắn cũng muốn lôi hắn vào lắm, nhưng hắn đâu ngốc vậy chứ, biết rõ có bẫy ai dại mà nhảy vô. Trong lòng Từ Hàn Vệ rất muốn mắng cục trưởng Tôn vồ dụng, nhìn không ra đòn này của Chu Hồng Sâm, chuyện tới nước này. Từ Hàn Vệ muốn bảo vệ cục trưởng Tôn cũng không thể nữa rồi.



Trong thời gian ngắn. Từ Hàn Vệ đã dự toán xong, hắn bỗng đập thình bàn một cái, cục trưởng Tôn nghĩ Từ Hàn Vệ chắc sẽ nói đỡ cho hắn, ai ngờ nghe Từ Hàn Vệ nói:



- Tôi hoàn toàn tán đồng ý kiến của thị trưởng Chu, chúng ta không tên dùng tiền công ăn no uống say, những chuyện này nên siết chặt, lần này, nên lấy trọng, điểm là cục hiệp thương làm trọng điểm điều tra, nếu điều tra ra tội, bất kể là ai, chúng ta cũng, nên trừng trị nghiêm khắc, nếu tình tiết nghiêm trọng, vi phạm pháp luật, chúng ta có thể đưa ra cơ quan điều tra, tiếp nhận sự trừng phạt thích đáng của pháp luật.



Những lời này của Từ Hàn Vệ khiến những kẻ khác không dám có ý kiến gì nữa. Ai cũng hiểu, lằn này do cục trưởng Tồn đáng đời thôi, ai bảo đi lao vào lòng súng, mọi người lúc này cũng không dám lộ mặt, để trở thành trọng điểm điều tra, thế là, ai ai cũng tán đồng ý kiến của thị trưởng Chu và bí thư Từ.



Đương nhiên, ai cũng rõ, thắng lợi đã thuộc về thị trưởng Chu.



Hội nghị kết thúc. Từ Hàn Vệ và Chu Hồng Sâm hai người cùng bước ra ngoài phòng họp, mặt Từ Hàn Vệ cười cười thân thiết vỗ vai Chu Hồng Sâm, nói:



- Thị trưởng Chu, chúng ta nên phối họp trong công việc, chỉ có như thế, mọi việc mới tốt được!



- Bí thư Từ, chúng ta lúc nào cũng phối họp rất tốt mà, không phải sao?



Chu Hồng Sâm mặt cười tươi, nói.



- Đúng!



Từ Hàn Vệ cười nói:



- Thị trưởng Chu, mọi hoạt động lằn này do ông đứng đầu phụ trách, ông xem có cần tôi cũng nên gánh vác chút không, dù sao, ông cũng là thị trưởng, phải gánh vác rất nhiều trách nhiệm trên vai, còn tôi chỉ là bí thư thành phố, so với ông, công việc hiển nhiên ít hơn, chỉ bằng, để tôi phụ trách lần này cho!



- Bí thư từ, ông là bí thư thành phố, những chuyên án thế này sao lại để ông phụ trách được chứ, dù tôi có đồng ý đi nữa, người dân thành phố Vọng Hải cũng sẽ không đồng ý, họ sẽ cho rằng tôi cố ý đùn đẩy trách nhiệm, những việc nằm trong phận sự của tôi, nên để tôi phụ trách thì thích họp hơn!



- Thị trưởng Chu nói cũng đúng, được, thế tôi sẽ ngồi đợi tin tốt của thị trưởng Chu vậy!



Từ Hàn Vệ nói.



- Bí thư Từ, ông yên tâm, tôi lấy thân phận là một thành viên đảng lão làng ra đảm bảo, chỉ cần có người báo cáo quan chức vi phạm, tôi nhất định sẽ nghiêm khắc điều tra tới cùng, cho dù là ai đi nữa, tôi cũng bắt hắn phải chịu trừng phạt!



Chu Hồng Sâm nhìn Từ Hàn Vệ dáng vẻ đầy ẩn ý nói.