Đô Thị Tàng Kiều

Chương 709 : Choáng váng

Ngày đăng: 10:58 18/04/20


Diệp Lăng Phi bị cuộc điện thoại của Phương Linh làm cho tỉnh giấc, Phương Linh cất tiếng hỏi trong điện thoại:



- Tôi nói này Diệp đại tiên sinh, rốt cuộc anh có định đến công ty nữa hay không, cả tuần này tôi không gặp anh rồi, có phải anh không định gặp tôi nữa không?



- Nói linh tinh, sao tôi lại không gặp cô nữa cơ chứ?



Diệp Lăng Phi dụi mắt, tối qua hắn ngủ rất muộn, hắn chơi game đến tận nửa đêm, lúc này, trong đầu hắn vẫn tràn ngập cảnh chém giết bạo lực trong trò chơi. Sau khi bị Phương Linh làm cho tỉnh giấc, Diệp Lăng Phi vươn vai, hỏi:



- Thưa giám đốc Phương, có chuyện gì không ạ?



- Anh còn biết hỏi tôi câu đó cơ à? Hôm nay là thứ sáu, tôi phải họp. Nói gì thì nói anh cũng là người của bộ phận chúng ta, lẽ nào anh không định đến tham gia hội nghị?



- Miễn cho tôi đi, hai ngày nay tôi đi Bắc Kinh, mệt rã rời, nên không muốn đến công ty.



Diệp Lăng Phi lầm bầm thêm:



- Cô để cho tôi ngủ thêm một lát nữa đi!



Phương Linh bĩu môi:



- Tôi thật chẳng còn cách nào với anh



Sau đó, Phương Linh nhỏ giọng thì thầm:



- Diệp Lăng Phi, có phải anh là chồng chủ tịch Bạch Tình Đình của tập đoàn Thế Kỷ Quốc Tế không?



- Cô hỏi chuyện này làm gì?



Diệp Lăng Phi hỏi lại.



- Cùng chẳng có gì, tôi chỉ tò mò chút thôi.



Phương Linh lầm bầm:



- Nếu theo như thân phận hiện giờ của anh, anh đâu nhất thiết là phải đến công ty, sao anh vẫn đi làm làm gì?



- Đi làm đê tán gái? Lí do này có được không?



Diệp Lăng Phi dày mặt nói.



- Lí do rác rưởi, được rồi, tôi không nói với anh nữa, nếu tối nay anh không bận gì, thì đi ăn cơm đi.



Phương Linh nói:



- Tối nay tôi mời.


- Ông xã, anh hiện giờ đang ở đâu?



Bạch Tình Đình giọng điệu có phần gấp gáp hỏi.



Diệp Lăng Phi nghe thấy giọng nói của Bạch Tình Đình như vậy, dự cảm lại có điều chẳng lành xảy ra, hắn không dám đùa thêm nữa mà nghiêm túc đáp:



- Anh đang ở nhà.



- Ông xã, giờ em đang bận họp ở công ty, không thể đi được, anh đi đến đồn cảnh sát đưòng Xuân Liêu bảo lãnh Điền Phong về.



Bạch Tình Đình nói:



- Ban nãy em cũng gọi điện thoại cho Hân Minh để bảo cô ấy cũng qua đó luôn.



- Có chuyện gì xảy ra vậy, sao Điền Phong lại ở đồn cảnh sát, mà tại sao lại còn phải bảo lãnh mới được ra?



Diệp Lăng Phi cảm thấy kì quái hỏi lại.



- Ông xã, em cùng không biết, em vừa nhận được một cuộc điện thoại của một cô bé có tên là Hứa Duy, cô gái đó nói Điền Phong đang bị cảnh sát bắt giữ, hiện nay đang bị tạm giam ở đồn cánh sát đường Xuân Liêu.



Bạch Tình Đình gấp gáp nói:



- Cô gái đó không nói cho em biết rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì. Mà chỉ nói Điền Phong đang gặp rắc rối, chứng ta nhất định phải đưa được Điền Phong ra.



- Hứa Duy?



Diệp Lăng Phi vẫn nhớ cô sinh viên tên Hứa Duy, cô là bạn tốt của Vu Tiêu Tiếu, chỉ là hắn không thể hiểu được tại sao Hứa Duy lại gọi điện thoại cho Bạch Tình Đình. Bất luận là như thế nào, nếu Bạch Tình Đình đã bảo hắn đi lôi Điền Phong về thì hắn cũng nên đi. Hắn cũng không gặng hỏi nhiều mà ưng thuận đáp:



- Bà xã, em yên tâm đi, anh sẽ đến bảo lãnh Điền Phong ra, em đừng lo lắng thêm gì nữa, cứ yên tâm họp đi.



- Vâng, vậy được, ông xã, có chuyện gì anh phải gọi điện báo lại cho em biết đấy!



Bạch Tình Đình nói,



- Ông xã à, em yêu anh!



Diệp Lăng Phi nghe được câu nói cuối của Bạch Tình Đình thì bật cười:



- Từ lúc nào mà em có thể nói ra những lời như vậy thế, nhưng có điều, anh thích, nói thêm câu nữa đi anh nghe!



Đầu dây bên kia Bạch Tình Đình giục:



- Được rồi, được rồi, ông xã, đừng dài dòng thêm nữa, mau đi giúp em đi!



Diệp Lăng Phi uh một tiếng rồi không nói thêm gì nữa, hắn ngắt điện thoại, hắn đang nghĩ xem rốt cuộc Điền Phong lại gây ra chuyện gì nữa mà để bị bắt vào đồn công an.