Đô Thị Tàng Kiều
Chương 735 : Căn cứ điện ảnh
Ngày đăng: 10:59 18/04/20
Hoàn cảnh sinh trưởng của Đình Đình và Vũ Văn không giống nhau, bố mẹ của Vu Đình Đình đều là giáo viên, tuy nói bố mẹ Vu Đình Đình quản giáo Vu Đình Đình rất nghiêm khắc, nhưng chỉ là đôn thốc về mặt học tập, trong cuộc sống, bố mẹ Vu Đình Đình luôn dành cho Vu Đình Đình sự thương yêu vô hạn, có thể nói từ nhỏ Vu Đình Đình đã sống trong một gia đình hạnh phúc, bố mẹ hòa thuận, có thể cảm nhận được sự ấm áp của gia đình, tính cách của cô cũng là loại tính cách rất dễ tiếp xúc.
So với sự hiền dịu lương thiện hiểu lòng người của Vu Đình Đình, Tiêu Vũ Văn độc đoán độc hành thậm chí có chút tranh giành hiếu thắng, đây hoàn toàn là do từ nhỏ cô đã thiếu đi sự yêu thương của bố mẹ, tuy ông nội cô dành tất cả tình yêu thương chiều chuộng Tiêu Vũ Văn, nhưng nó cũng không thể thay thế cho tình phụ tử và mẫu tử đã mất đi của Tiêu Vũ Văn.
Tiêu Vũ Văn luôn dùng vẻ bề ngoài lạnh lùng của mình để bao bọc đi tâm hồn thiếu thốn tình cảm bố mẹ, tính cách của Tiêu Vũ Văn phần lớn bắt nguồn từ trải nghiệm cuộc sống, thậm chí Tiêu Vũ Văn say mê Diệp Lăng Phi như vậy ít nhiều cũng có nguyên nhân từ việc thiếu thốn tình cảm của bố mẹ.
Tiêu Vũ Văn không tùy tiện kết bạn, ngay cả Kỷ Tuyết cũng chỉ là tiểu người hầu của Tiêu Vũ Văn. Lúc đối diện với Vu Đình Đình, Tiêu Vũ Văn lại lộ ra khuôn mặt lạnh lùng theo thói quen, lúc đối diện với nụ cười thân thiện của Vu Đình Đình, Tiêu Vũ Văn chỉ thờ ơ nói:
- Chào cô!
Đối với thái độ của Tiêu Vũ Văn Vu Đình Đình có chút bất ngờ, cô nhìn Diệp Lăng Phi, trong nhất thời chẳng hiểu ra làm sao cả. Diệp Lăng Phi nhìn thấy được tâm ý của Vu Đình Đình, theo như Diệp Lăng Phi thấy được thì loại phản ứng này của Tiêu Vũ Văn vốn không hề nói lên rằng Tiêu Vũ Văn có phản cảm với Vu Đình Đình, mà là Tiêu Vũ Văn đối với những người khác cũng với biểu hiện như thế, thậm chí lúc lần đầu tiên Tiêu Vũ Văn gặp hắn bộ mặt lạnh lùng đó càng mạnh hơn gấp mấy lần.
Lúc này là lúc Diệp Lăng Phi phải ra mặt rồi, Vu Đình Đình và Tiêu Vũ Văn đều là người phụ nữ của Diệp Lăng Phi, mà hai người này cũng trạc tuổi nhau, giữa hai cô sinh viên này cũng cần một cây cầu là Diệp Lăng Phi mới có thể khiến cho hai người bọn họ tiếp xúc hòa hợp nhau. Còn Tiêu Vũ Văn một khi đã thích một ai đó thì cô sẽ biểu hiện nhiệt tình hơn so với người bình thường, đây chính là loại nội tâm xem ra rất lạnh lùng nhưng lại đặc trưng phổ biến của con gái khi nhiệt huyết khác thường.
Diệp Lăng Phi bước đến giữa hai người đưa hai tay ra, mỗi tay ôm eo mỗi người, ôm hai người vào lòng nói:
- Chúng ta qua đó ngồi một lúc trước đã!
Vu Đình Đình thở phào trong lòng, phản ứng lúc nãy của Tiêu Vũ Văn khiến cô không biết nên làm thế nào mới được, mà lúc này động tác thân mật của Diệp Lăng Phi chính là muốn nói rõ với hai người, hai người bọn họ đều là người rất thân mật với Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi làm như vậy chính là xây nên một chiếc cầu câu thông giữa hai người bọn họ và chiếc cầu đó chính là Diệp Lăng Phi.
Diệp Lăng Phi ôm hai người đến trước ghế sô fa, sau khi ngồi xuống, hai tay Diệp Lăng Phi bóp ngực của Vu Đình Đình và Tiêu Vũ Văn trắng trợn, hành động này càng muốn nói lên rằng giữa hai người bọn họ không cần có khoảng cách gì cả, đứng trước mặt cô gái còn lại bị Diệp Lăng Phi bóp ngực mình Vu Đình Đình cảm thấy có chút không thoải mái, cô nhẹ nhàng nói:
- Diệp đại ca, lúc này lau cửa kính nên tay có chút bẩn, giờ em đi rửa tay tiện thể rót ít nước sôi qua đây.
- Ừm, cũng được!
Diệp Lăng Phi buông cánh tay ôm Vu Đình Đình ra, Vu Đình Đình đứng lên Diệp Lăng Phi vỗ một cái vào mông cô nói:
- Đình Đình, chẳng phải em có mang một ít trái cây chia cho bạn học đó sao, tụi mình chia ra ăn đi rồi lát nữa ra ngoài mua ít trái cây khác, em nói với bạn học em là trái cây chính gốc từ dưới quê mang lên, trên cơ bản thì cũng đều là một mùi vị, mấy bạn học của em ăn không nhận ra sự khác biệt được đâu.
- Ừm, vâng. Em lên lầu lấy!
Vu Đình Đình đáp rồi vội vàng chạy lên lầu.
Đợi Vu Đình Đình lên lầu rồi Tiêu Vũ Văn mới hừ lạnh nói:
- Không tồi đó, không ngờ anh đã dấu một cô gái xinh đẹp như vậy, nghe khẩu khí lúc nãy anh nói thì cô ấy cũng là sinh viên, là sinh viên của trường nào đấy!
Diệp Lăng Phi cố ý mạnh tay hơn đã bóp đau Tiêu Vũ Văn. Tiêu Vũ Văn đau quá hét lên một tiếng, tiếp theo liền đưa một cú đấm vào người Diệp Lăng Phi nói:
- Anh làm gì thế, mạnh vậy hử. Anh không biết chỗ đó của người ta thịt mềm à, thật là, nếu anh bóp lòi xanh em ra em sẽ đi tìm bà xã anh đó, để cho bà xã anh thấy được cô xã cô ấy làm chuyện hay ho nè!
- Ây dô, tiểu nha đầu, gan em ngày càng lớn đó, lại dám uy hiếp cả anh!
Diệp Lăng Phi nói xong rút tay ra khỏi vùng ngực của Tiêu Vũ Văn, hai tay hất cái áo sơ mi ngắn tay của Tiêu Vũ Văn lên lộ ra dây thắt áo nịt ngực màu trắng của Tiêu Vũ Văn. Diệp Lăng Phi tháo áo ngực của Tiêu Vũ Văn ra, hai tay trực tiếp bóp lấy bộ ngực mềm mại đàn hồi quyến rũ của Tiêu Vũ Văn, nói:
- Em dám uy hiếp anh, anh sẽ bóp cho lòi xanh ra luôn!
Tiêu Vũ Văn đau quá chịu không được xin tha:
- Được rồi, được rồi, Diệp đại ca, em không dám nói nữa, anh tha cho em đi.
Diệp Lăng Phi không vì vậy mà buông tay ra, chỉ là giảm lực đi mấy phần, sau khi bóp nắn một hồi thì sát môi lại khẽ cắn mấy cái rồi mới buông tha cho Tiêu Vũ Văn, Tiêu Vũ Văn vội thắc dây nịt áo ngực lại nhìn Diệp Lăng Phi một cái, nhưng không dám nói lung tung gì nữa cả.
Diệp Lăng Phi lại ôm Tiêu Vũ Văn vào lòng nói:
- Vu Đình Đình là sinh viên năm hai của học viện ngoại ngữ Vọng Hải, học ngoại ngữ, à, Vũ Văn, em cũng là sinh viên đại học Vọng Hải, người của tụi em cách nhau cũng không xa!
- Học viện ngoại ngữ Vọng Hải à?
Tiêu Vũ Văn trở nên phấn khởi, nhìn thấy Vu Đình Đình vẫn chưa xuống cô cười nói:
- Được rồi, cứ dọn dẹp trước đi đã, Đình Đình, em cũng mệt rồi, anh thương cho em lắm!
Câu nói này của Diệp Lăng Phi khiến cho Vu Đình Đình đặc biệt động lòng, cô dùng đôi mắt chan chứa yêu thương nhìn Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi thấy Vu Đình Đình như vậy thì đưa tay ra ấn một cái lên trán Vu Đình Đình cười nói:
- Đừng có nhìn nữa, cũng chẳng phải là chưa từng nhìn qua!
- Diệp đại ca, em cảm thấy rất hạnh phúc!
Vu Đình Đình âu yếm nói.
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Anh cũng cảm thấy hạnh phúc, có cô gái đáng yêu Đình Đình nhà ta bầu bạn cùng anh, sao anh có thể không thấy hạnh phúc được chứ?
..................................................................
Sau khi Đường Hiểu Uyển nghe nói Vu Đình Đình trở lại, cô vừa tan ca liền chạy đến biệt thự. Đường Hiểu Uyển vừa nhìn thấy Vu Đình Đình liền thân mật hẳn, kéo Vu Đình Đình lại nói chuyện, ném Diệp Lăng Phi qua một bên.
Diệp Lăng Phi mặt dày ngồi bên cạnh Đường Hiểu Uyển, cưỡng ép bồng Đường Hiểu Uyển ngồi trên đùi mình, nhéo cái mũi xinh xinh của Đường Hiểu Uyển cười nói:
- Anh nói nè Hiểu Uyển, sao em vừa đến chỉ nghĩ đến Đình Đình thôi, ngay cả anh cũng không ngó nữa!
- Em và Diệp đại ca mới gặp nhau mấy ngày trước, em và Đình Đình đã lâu không gặp rồi, đương nhiên em phải nói chuyện nhiều với Đình Đình chứ!
Đường Hiểu Uyển nói xong liền quay qua nói với Vu Đình Đình:
- Đình Đình, ngày mai là thứ bảy, vừa đúng chị nghỉ làm, ngày mai đến nhà chị lấy giúp chị ít đồ, chị phải dọn qua ở với em!
- Vâng, chị Hiểu Uyển!
Vu Đình Đình cười đáp.
- Hiểu Uyển, thế này chẳng đúng, chẳng lẽ em chỉ nhớ Đình Đình thôi, không nhớ anh sao?
Diệp Lăng Phi ôm Đường Hiểu Uyển vào lòng, cố ý giả vờ giận trách móc nói.
Đường Hiểu Uyển hôn lên môi Diệp Lăng Phi một cái cười nói:
- Được rồi, Diệp đại ca, sao anh có thể ghen với Đình Đình được chứ, sao em không nhớ Diệp đại ca cho được, cũng nhớ mà!
- Nhớ phải không, vậy tối nay không được đi, chúng ta ba người làm**!
Diệp Lăng Phi nói xong đè Đường Hiểu Uyển xuống giường, dùng lực vỗ một cái mạnh vào mông Đường Hiểu Uyển, Vu Đình Đình đứng bên cạnh cười kết quả bị Diệp Lăng Phi nhìn thấy túm lấy tay Vu Đình Đình kéo cả Vu Đình Đình lại, cũng vỗ vào mông Vu Đình Đình giống như vậy, Vu Đình Đình đau quá kêu lên một tiếng, sau đó Diệp Lăng Phi dùng hai tay sờ mó vào người hai cô gái, kiểu như giờ có ý làm ** rồi.
Đang trong lúc điên cuồng thì điện thoại của Diệp Lăng Phi không biết điều reo lên, Diệp Lăng Phi nhấc tay ra khỏi người hai cô gái mò lấy điện thoại, vừa nhìn là thấy của Tôn Hồng gọi tới.
Sau khi Diệp Lăng Phi bắt điện thoại xong liền cười nói:
- Tôi nói nè Tôn Hồng, sớm không gọi muộn không gọi lại gọi lúc này, ông có biết là ông đã phá chuyện hay của tôi rồi hay không, tôi nói cho ông biết, nếu như ông không có chuyện gì quan trọng thì cẩn thận tôi gây phiền phức cho ông đó!
- Diệp Tiên Sinh, tôi nghĩ việc này đối với cậu mà nói thì rất quan trọng!
Trong điện thoại vọng lại tiếng của Tôn Hồng, láng máng còn nghe thấy được tạp âm, hình như là có tiếng người kêu thất thanh. Diệp Lăng Phi cảm thấy hình như Tôn Hồng đã đánh người ở đâu đó, nhưng Diệp Lăng Phi lại không quan tâm đến điều này mà là quan tâm đến câu nói vừa rồi của Tôn Hồng, hắn thu lại giọng điệu đùa bỡn lúc nãy thành thật nói:
- Tôn Hồng, rốt cuộc là có chuyện gì, ông mau nói đi!
- Diệp Tiên Sinh, là liên quan đến vợ cậu, nếu như tiện thì cậu qua đây đi, tôi muốn cho cậu gặp mấy người!
- Được!
Diệp Lăng Phi không nói thêm lời thứ hai liền đồng ý ngay.