Đô Thị Tàng Kiều
Chương 74 : Chiếc xe làm sao vậy
Ngày đăng: 10:50 18/04/20
Bạch Cảnh Sùng ngồi ở vị trí trung tâm, Bạch Tình Đình cùng với Diệp Lăng Phi ngồi bên cạnh. Ngô Mụ đem những thức ăn thơm phức lên bàn, tám món ăn và một bát canh, có thể nói là rất phong phú.
- Ngô Mụ, bà cũng ngồi xuống ăn cùng.
Bạch Cảnh Sùng nhìn về phía dưới Ngô Mụ ý bảo bà ngồi xuống, Ngô Mụ chần chừ một lát rồi ngồi xuống bên cạnh Bạch Tình Đình.
Bạch Cảnh Sùng nhìn Bạch Tình Đình một chút rồi lại quay sang quan sát Diệp Lăng Phi, lúc sau mới nói:
- Ngày hôm nay là ngày có ý nghĩa vô cùng đặc biêt, cuối cùng Tình Đình cũng sống độc lập. Tuy rằng, đối với hai đứa mà nói thì đây là thời gian để hai đứa thích ứng với nhau, vẫn chưa chính thức thành hôn, nhưng ta cho rằng đây là khúc dạo đầu trong cuộc sống của hai đứa. Tiểu Diệp, đứa con gái này của bác thường ngày được nuông chiều quá nên sinh hư, mẹ nó mất sớm, công việc của bác thì lại bận rộn, rất ít có thời gian quan tâm đến Tình Đình, thế nên tính tình nó mới như thế này. Mà cháu thì lại khác, căn cứ vào những hiểu biết của bác về cháu, cháu là người đã trải qua rất nhiều đau khổ, kinh nghiệm sống phong phú. Dù sao thì nó cũng là con gái bác, bác mong rằng sau này cháu có thể làm cho Tình Đình được hạnh phúc.
Diệp Lăng Phi nghe được những lời Bạch Cảnh Sùng nói, trong lòng thầm nghĩ:
- Như vậy cũng tốt, ta sẽ cho cô ta biết tay.
Trong lòng thì nghĩ như vậy nhưng ngoài miệng lại nói:
- Bác trai, bác yên tâm, cháu sẽ không ăn hiếp Tình Đình đâu, dù sao thì cháu cũng là người bề trên, sao có thể đi tính toán, so bì với một tiểu hài tử được.
- Ai là tiểu hài tử.
Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói mình là tiểu hài từ, không phục reo lên:
- Anh cùng lắm là hơn tôi vài tuổi, dựa vào cái gì mà gọi tôi là tiểu hài tử.
Thấy đôi thanh niên lại muốn cãi nhau, Bạch Cảnh Sùng cười ha hả nói:
- Được rồi, không nên cãi nhau, thế nào mà chỉ vì một chuyện nhỏ đã cãi nhau rồi. Thôi được rồi, ta cũng không nói nhiều nữa, chúng ta ăn thôi. Chờ khi nào ăn cơm xong, ta muốn đi gặp một vị bằng hữu, Tiểu Diêp, nếu như cháu muốn có thể đi cùng bác, cháu sẽ học được một số kiến thức đấy.
Tôn Hằng Viễn hận không thể nói:
- Con mẹ mày chứ, không biết mua bảo hiểm à, lỡ có chuyện gì thì có công ty bảo hiểm bồi thường.
Nhưng hắn lại kìm xuống, cười bồi nói:
- Huynh đệ, anh đừng có nói như vậy chứ, bây giờ anh là lãnh đạo của tôi, làm sao mà ngay cả một ít tiền cũng không có. Đúng là nói đùa mà, ha ha.
Diệp Lăng Phi nhìn bộ dạng của Tôn Hằng Viễn, trong lòng thầm bội phục nghĩ:
- Người này công phu hàm dưỡng quả là thâm hậu, rõ ràng là rất tức giận mà trên mặt lại không có chút biểu tình gì, hôm nào đó ta phải đưa người này đến gặp Bạch Tình Đình cho cô ta mở mang kiến thức mới được.
Tôn Hằng Viễn cùng với Diệp Lăng Phi tiến vào câu lạc bộ, đi tới chỗ chơi bowling trên tầng ba. Từ xa đã nhìn thấy Tiễn Thường Nam mặc một chiếc áo thể thao cộc tay, trên đầu đội mũ lưỡi trai màu trắng. Bên cạnh Tiễn Thường Nam là ba người, cả ba đều mặt đồ thể thao.
Cả ba người này Diệp Lăng Phi đều đã gặp mặt, một người phụ trách bộ phận sản xuất Chu Tuấn, người này là thuộc hạ của Tiễn Thường Nam, không có gì là lạ khi hắn xuất hiện ở đây; một người là giám đốc phòng tổng hợp Chu Thế Hùng, người này tuy rằng đã năm mươi ba tuổi rồi nhưng nổi tiếng là háo sắc; Người còn lại là quản đốc phân xưởng Phạm Văn Thông, Diệp Lăng Phi đã gặp qua người này trong hội nghị, người này khoảng bốn mươi tuổi, khuôn mặt trầm lặng, không thích nói nhiều. Diệp Lăng Phi không ngờ lại gặp hắn ở chỗ này, xem ra ảnh hưởng của Tiễn Thường Nam cũng không nhỏ, những người trong tập đoàn Tân Á rất dễ bị hắn ngầm khống chế, có lẽ vì vậy mà Trương Khiếu Thiên lo lắng nội bộ tập đoàn Tân Á sẽ kết bè kết đảng.
Tiễn Thường Nam đưa tay ném quả bóng, chợt nghe phía đối diện truyền đến một loạt những tiếng lách cách, ba người xung quanh Tiễn Thường Nam reo hò ủng hộ.
- Hay, cú đánh này của phó tổng Tiễn rất hay.
- Đúng vậy, tôi nghĩ nếu như tham gia giải quốc tế chắc cũng không thua kém mấy tuyển thủ chuyên nghiệp đâu.
Lúc Tiễn Thường Nam đang dương dương tự đắc thì Diệp Lăng Phi xuất hiện. Hắn dùng giọng nghi vấn hỏi:
- Thật là kỳ lạ, tôi thấy những tuyển thủ chuyên nghiệp đều là những người chơi rất giỏi, họ đánh đổ toàn bộ, thế mà phó tổng Tiễn cũng có thể coi là tuyển thủ, không lẽ bây giờ trình độ của các tuyển thủ thấp như vậy sao?