Đô Thị Tàng Kiều

Chương 775 : Tổ chuyên án

Ngày đăng: 10:59 18/04/20


Diệp Lăng Phi cúp xong điện thoại, trong lòng hắn rất lo cho Chu Hân Mính. Hắn vội vàng quay lại phòng KTV. Thấy Tiêu Vũ Văn và Trịnh Khả Nhạc đang ngồi trong phòng uống rượu, hai người có vẻ nói chuyện rất hợp.



Diệp Lăng Phi cầm lấy cốc rượu đã được rót sẵn, một hơi uống sạch, liền nói:



- Anh có chuyện gấp, phải đi ngay. Vũ Văn, em cho người đưa Khả Nhạc về với nhé!



- Diệp đại ca, anh phải đi sao?



Tiêu Vũ Văn và Trịnh Khả Nhạc đều đồng thanh ngạc nhiên hỏi. Hai người nhìn sắc mặt của Diệp Lăng Phi không phải đang nói đùa. Cả hai đều đứng dậy, Tiêu Vũ Văn vội vàng nói:



- Có cần em giúp gì không?



- Chuyện này cả hai đều không giúp được gì cả. Em cho người đưa Khả Nhạc về là được rồi!



Diệp Lăng Phi nói xong liền quay sang Trịnh Khả Nhạc, dặn:



- Em về đến nhà thì gọi điện báo cho anh biết. Còn về chuyện của em và Oánh Oánh chẳng qua chỉ là chuyện nhỏ thôi. Từ Oánh không phải người hay chấp vặt. Thôi, anh đi trước đây!



Diệp Lăng Phi nói xong liền vội vội vàng vàng chạy ra khỏi phòng KTV.



Diệp Lăng Phi lấy điện thoại gọi tới nhà của Chu Hân Mính. Kết quả điện thoại kêu bao nhiêu lâu nhưng cũng không có người nào nhấc máy. Trong lòng Diệp Lăng Phi càng lúc càng sốt ruột. Hắn lấy xe lái thẳng tới đội cảnh sát hình sự.



Vừa bước vào đồn cảnh sát, Diệp Lăng Phi liền bay thẳng vào phòng làm việc của Chu Hân Mính. Song vừa tới đại sảnh, liền gặp ngay Tiểu Triệu. Tiểu Triệu vừa nhìn thấy Diệp Lăng Phi liền vội vàng kéo Diệp Lăng Phi lại, nhỏ giọng nói:



- Diệp tiên sinh, anh tới tìm đội trưởng Chu?



Diệp Lăng Phi vội vàng nói:



- Hân Mính đâu, anh gọi điện cho cô ấy nhưng điện thoại của cô ấy cứ tắt máy?



Tiểu Triệu nhìn trước ngó sau, thấy bốn xung quanh không có người. Hắn mới hạ thấp giọng nói:



- Diệp tiên sinh, đội trưởng Chu của chúng tôi xảy ra chuyện rồi. Hôm qua, có mấy người tới đây, dẫn đội trưởng của chúng tôi đi. Hình như là người của tỉnh. Cụ thể thế nào thì chúng tôi không biết. Tóm lại hôm nay cục đã quyết đinh tổ trưởng bên tổ chống ma túy tới tạm thời đảm nhiệm chức vụ đại đội trưởng đội cảnh sát hình sự của chúng tôi. Diệp tiên sinh, tôi thấy chuyện này không nhỏ đâu. À, đúng rồi. Nội bộ của chúng tôi có yêu cầu, chuyện này phải giữ bí mật. Diệp tiên sinh, tôi phải nói, đội trưởng Chu đối xử với tôi rất tốt. Tôi cũng không muốn thấy cô ấy xảy ra chuyện nên mới nói chuyện này với anh!



Diệp Lăng Phi đưa tay vỗ vỗ lên vai Tiểu Triệu, nói:




- Tôi hiểu. Nếu thị trưởng Chu thật sự phạm pháp thì nên tiếp nhận hình phạt. Nhưng, tôi tin con người thị trưởng Chu!



- Ừm, cậu hiểu là tốt. Đợi điện thoại của tôi nhé!



Diệp Lăng Phi chỉ nói vậy với Nhạc Lâm Sơn thôi. Một khi Chu Hồng Sâm thật sự phạm pháp. Diệp Lăng Phi vì Chu Hân Mính cũng sẽ nghĩ mọi cách để Chu Hồng Sâm được ra. Diệp Lăng Phi vì mối quan hệ với Chu Hân Mính, đã coi Chu Hồng Sâm như người nhà của hắn. Diệp Lăng Phi không có tâm trạng ăn cơm. Hắn lái xe tới bên bờ biển, xuống xe xong. Một mình ngồi bên bờ biển, lo lắng chờ tin của Nhạc Lâm Sơn. Diệp Lăng Phi linh tính Chu Hân Mính sẽ xảy ra chuyện, nhưng, Diệp Lăng Phi chỉ tính được đoạn đầu, không tính được kết quả. Không ngờ sự việc lại thành ra thế này.



Đột nhiên tiếng điện thoại kêu lên khiến Diệp Lăng Phi giật nảy Mính. Hắn nghĩ là điện thoại của Nhạc Lâm Sơn, liền vội vàng nhấn nút nghe luôn, rồi vội vàng hỏi:



- Thế nào rồi, Hân Mính và bố cô ấy rốt cục thế nào rồi?



- Diệp đại ca, anh sao thế?



Điện thoại vọng lại tiếng nói của Vu Tiêu Tiếu. Diệp Lăng Phi vừa nghe thấy là giọng của Vu Tiêu Tiếu, liền có chút thất vọng, nói:



- Không có gì, anh đang đợi một cuộc điện thoại quan trọng.



Vu Tiêu Tiếu nghe thấy giọng của Diệp Lăng Phi khác bình thường, liền nói:



- Diệp đại ca, anh đang ở đâu?



- Anh đang ở bãi biển!



Diệp Lăng Phi thấy cách trường đại học Vọng Hải không xa liền bổ sung thêm câu:



- Ở ngay bên cạnh trường của bọn em đó!



Vu Tiêu Tiếu muốn qua đấy. Diệp Lăng Phi cũng nói luôn vị trí cụ thể của hắn cho Vu Tiêu Tiếu. Gác điện thoại xong, Diệp Lăng Phi lại cầm bao thuốc lá ra, vừa rút được điếu thuốc từ trong bao ra, điện thoại lại reo lên. Điếu thuốc trên tay Diệp Lăng Phi bỗng rơi thăng xuống bãi cát. Diệp Lăng Phi cùng không thèm để ý tới việc nhặt điếu thuốc lên, vội vàng lấy điện thoại ra, nhìn điện thoại. Lần này là Nhạc Lâm Sơn gọi tới, Diệp Lăng Phi vội vàng nghe điện, còn chưa đợi Nhạc Lâm Sơn nói, Diệp Lăng Phi đã cuống lên hỏi:



- Lão già, thế nào. Rốt cục thị trưởng Chu đã xảy ra chuyện gì?



Điện thoại vọng lại tiếng của Nhạc Lâm Sơn, chỉ thấy Nhạc Lâm Sơn nói:



- Chuyện lần này có vẻ khó xử rồi. Tôi vừa hỏi qua, hiện cả nhà Chu Hồng Sâm ba người đều đã được đưa lên tỉnh. Ngoài việc Chu Hồng Sâm bị tố cáo tham nhũng, tắc trách, v, v. Con gái của ông ấy cũng bị tố cáo lợi dụng quyền hạn tham nhũng. Bước đầu nghi ngờ con gái của Chu Hồng Sâm cấu kết với xã hội đen. Tóm lại, tỉnh rất coi trọng vụ án này, đã thành lâp tổ chuyên án tiến hành điều tra rồi!