Đô Thị Tàng Kiều

Chương 78 : Phong ba

Ngày đăng: 10:50 18/04/20


Bởi vì là ngày cuối tuần, những người trong ký túc xá đều đi chơi nên cũng không còn nhiều người lắm. Những nhân viên bảo vệ trường và nhân viên bảo vệ ký túc xá lượn một vòng để kiểm tra những cũng không phát hiện ra tung tích của Diệp Lăng Phi. Không tìm được người, cuối cùng bọn họ đừng chờ ở dưới tầng một. Bọn họ tính rằng, nếu như người đàn ông lạ mặt này đi ra ngoài nhất đinh họ phải bắt bằng được để hỏi xem rốt cục hắn ta vào ký túc xá nữ để làm gì.



Chuyện này nói lớn thì cũng không phải lớn mà nhỏ thì cũng phải phải nhỏ. Tự tiện xông vào ký túc xá nữ, nếu như không có chuyện gì thì không sao, ngược lại nếu như người đàn ông lạ mặt này có ý đồ gì thì lại trở thành chuyện lớn.



Tạm thời Diệp Lăng phi mặc kệ những nhân viên bảo vệ đứng để tính toán với nhau dưới kia. Sau khi nghe Tần Dao thuật lại câu truyện, tuy rất tức giận nhưng hắn cố gắng kìm nén. Thoạt nhìn thì không nghiêm trọng như vậy, chính hắn lúc trước cho rằng Tần Dao bị người đàn ông khác làm nhục, nếu thật là như vậy thì có thể cả đời Tần Dao sẽ phải sống trong bóng tối.



Diệp lăng phi ngồi trên giường, đối diện với Tần Dao và bạn của nàng là Hàn Đình Đình. Vừa rồi Hàn Đình Đình bị Diệp Lăng Phi làm cho sợ hãi nên sắc mặt nàng trắng bệch còn Tần Dao thì đang thương tâm. Tuy nàng không khóc nhưng trên mặt vẫn còn vết lệ.



Diệp Lăng Phi dựa người vào thành giườn, tay phải hắn không ngững gõ lên mặt bàn, nhìn Tần Dao nói:



- Tần Dao, Các cô ăn miếng trả miếng đấy à. Ba cái loại tiểu nha đầu như thế mà lá gan lớn vậy, còn dám đi ăn trộm nữa à. Nếu là Diệp Lăng Phi tôi còn có người cảm động, cô đúng là chán sống rồi.



- Diệp đại ca, em không ăn trộm, em thực sự không ăn trộm mà.



Tần Dao vội vàng giải thích, nàng không thể gánh lấy oan tình này được. Hàn Đình Đình ngồi bên cạnh Tần Dao cũng nói:



- Tần Dao không hề ăn trộm cái gì, bọn chung mượn cơ hội để vu oan cho Tần Dao.



- A, tôi hiểu rồi.



Diệp Lăng Phi tin rằng Tần Dao sẽ không bao giờ dám làm như vậy. Hắn rất hiểu Tần Dao, cho dù đến đường cùng nàng cũng không làm những chuyện như vậy.



Hàn Đình Đình nói tiếp:
- Khương Lệ Lệ.



Tần Dao do dự có nên bắt máy hay không, vì vậy đưa mắt hỏi ý Diệp Lăng Phi.



- Ta đang muốn tìm nàng ta không ngờ nàng ta lại đi tới cửa.



Diệp Lăng Phi cười lạnh một hồi, ý bảo Tần Dao nghe.



Tần Dao nghe thấy bên trong truyền đến thanh âm Khương Lệ Lệ thì vẫn sợ sệt trả lời. Sau khi Tần Dao cúp điện thoại, Diệp Lăng Phi nhìn thấy môi nàng run rẩy.



- Cô ta nói gì?



Diệp Lăng Phi hỏi.



- Cô ấy nói em bây giờ đi đến KTV Bất Dạ Thành, nếu như em không nghe lời thì cô ấy sẽ phát tán những đoạn đoạn phim ra ngoài.



- Đi, tại sao lại không đi?



Khóe miệng Diệp Lăng Phi nở ra một nụ cười.



- KTV chính là một nơi tốt nhất, chỉ càn mở nhạc lên thì giết người phòng hỏa cũng chẳng gặp bất lơi gì. Đánh nhau, ẩu đả, vơ vét tài sản cũng chẳng sao.