Đô Thị Tàng Kiều

Chương 800 : Ra tay nặng

Ngày đăng: 10:59 18/04/20


Diệp Lăng Phi vừa bước xuống lầu thì nhìn thấy Vu Tiêu Tiếu ngồi bên cạnh Bạch Tình Đình trách móc :



- Em không đồng ý đưa cái con mụ Tiêu Vũ Văn đó đi chơi cùng chúng ta. Tính cô ta thật khó ưa. A đúng rồi chị còn nhớ lần trước do cô ta làm loạn không. Tóm lại, em không thích đi chơi cùng cô ta.



Nhìn thấy Diệp Lăng Phi bước xuống lầu Bạch Tình Đình cười nói:



- Tiêu Tiếu không đồng ý đi cùng Vũ Văn. Ông xã anh xem phải làm thế nào?



Diệp Lăng Phi nhìn Vu Tiêu Tiếu nói:



- Em à, em nói chuyện đi du lịch với Hân Mính đi, chuyện này để anh xử lý.



Nói rồi quay ra nói với Vu Tiêu Tiếu:



- Tiêu Tiếu chúng ta nói chuyện riêng.



-Nói thì nói ai sợ ai chứ!



Vu Tiêu Tiếu tỏ vẻ không phục, thể hiện không đồng ý. Diệp Lăng Phi nói:



- Đi cùng anh lên lầu, không ở đây làm phiền Hân Mính và Tình Đình nữa.



Vu Tiêu Tiếu đứng dậy đi lên lầu 2. Bạch Tình Đính thấy 2 người đó đã lên lầu thì nói:



- Hân Mính,tớ có chuyện muốn nói với cậu.



- Chuyện gì?Cậu nói đi!



Bạch Tình Đình nói nhỏ:



- Hân Mính có phải cậu thấy gia đình chúng ta nên có một đứa trẻ không?



Bạch Tình Đình nói câu đó làm cho Hân Mính giật mình. Cô không hiểu Tình Đình nói như vậy là có ý gì. Cô nhìn Bạch Tình Đình nhìn tơí ngẩn người. Bạch Tình Đình hỏi:



- Hân Mính, cậu làm gì vậy?



Nghe Bạch Tình Đình nói như vậy, Chu Hân Mính vội nói:



- Tình Đình, tớ chỉ là cảm thấy kỳ lạ vì sao đột nhiên cậu lại nhắc chuyện này!



-Tớ cũng không hiểu là tại sao! Tóm lại tớ đột nhiên có suy nghĩ đó. Haha, Hân Mính hay là chúng ta nói chuyện khác đi!



Diệp Lăng Phi dẫn Tiêu Tiếu lên lầu. Vừa lên tới phòng hắn lập tức khoá cửa phòng lại. Nhìn thấy Diệp Lăng Phi đóng cửa lại Tiêu Tiếu nói:



- Bây giờ thì sao đây? Sư phụ anh muốn gì.chuẩn bị dùng bạo lực sao?



Vu Tiêu Tiếu vừa dứt lời Diệp Lăng Phi bèn ôm chặt lấy cô đẩy lại phía giường rối đẩy cô ngã xuống giường. Đúng lúc Tiêu Tiếu định ngồi dậy thì Diệp Lăng Phi đè cô xuống, tát vào mông cô một cái.



-A!



Tiêu Tiếu kêu lên một tiếng. Mặc dù ngăn cách bởi lớp quần áo, cái đánh đó của Diệp Lăng Phi cũng không phải quá đau, Vu Tiêu tiếu vẫn kêu lên một tiếng trách móc:



- Sư phụ tại sao lại đánh em.Chẳng nhẽ em nói gì sai hay sao? Rõ ràng con mụ Vũ Văn đó chỉ biết gây chuyện, nếu lần trước không phải do cô ta thì sự việc đâu đến nỗi này. Em không thích cô ta. Lần đi chơi này anh dẫn ai đi cũng được ngoại trừ cô ta.



Diệp Lăng Phi thấy Tiêu tiếu vẫn kiên quyết như vậy, liền đánh thêm một cái nữa. Khi nãy nhận được điện thoại của Tiêu Vũ Văn đã muốn đánh vào mông Tiêu Tiếu mấy cái rồi, việc này đều do Tiêu Tiếu mà ra. Bây giờ lại thấy Tiêu Tiếu vẫn kiên quyết như vậy thì càng tức nói:




Chu Hồng Sâm hiện nay đã trở về Vọng Hải. Tạm thời đảm nhận chức vụ thư ký uỷ ban. Chu Hồng Sâm vị thị trưởng này tạm thời làm thư ký tỉnh uỷ.. Thật ra ai cũng có thể nhìn Ra việc Chu Hồng Sâm lên làm thư ký tỉnh uỷ chỉ là vấn đề thời gian. Có thể nói Vọng Hải lần này trải qua một trấn động lớn. Rất nhiều quan chức trải qua trấn động thì bị thất thế. Ngay cả phó thị trưởng cũng bị điều tra, sau khi điều tra tuyên bố tước bỏ tư cách đảng viên đồng thời cắt chức và đưa ra công tố.



Chu Hồng Sâm bây giờ có thể coi là người bận nhất Vọng Hải rồi, Diệp Lăng Phi sở dĩ muốn Chu Hân Mính nói một tiếng với Chu Hồng Sâm là bởi vì hắn đã có dự tính. Nếu như Diệp Lăng Phi muốn Hân Mính sinh đứa con này ra thì cần sự ủng hộ của Chu Hồng Sâm. Nhưng Chu Hông Sâm thân là thị trưởng, lại đảm nhận thư ký tỉnh uỷ, con gái mình chưa có chồng thậm chí còn chưa công khai có bạn trai vậy mà lại có con. Việc này đối với danh tiếng của Chu Hồng Sâm ảnh hưởng không tốt. Diệp Lăng Phi lo lắng Chu Hồng Sâm sẽ không chấp nhận như vậy Chu Hân Mính sẽ phải đứng trước một sự lựa chọn vô cùng khó khăn. Diệp Lăng Phi chỉ hi vọng tìm được cách tốt nhấ để giải quyết chuyện này. Nghe Diệp Lăng Phi nói xong Hân Mính nhẹ nhàng đáp:



- Em sớm đã nói với bố mẹ chuyện này rồi. Họ đều đồng ý để em đi chơi. Mẹ còn nói phải đi chơi vui vẻ.



- Ô.Thì ra là như vậy!



Diệp Lăng Phi gật đầu,hắn không nói gì nữa, chỉ là nghĩ cách làm thế nào nhân chuyến đi Hải Nam này đem chuyện Hân Mính có thai nói với Tình Đình.



Buổi tối Vu Tiêu Tiếu có ở lại đó ăn tối. Ăn xong Bạch Tình Đình bảo Diệp Lăng Phi đưa Tiêu Tiếu về trường. Trước lúc đi,Bạch Tình Đình còn dặn đi dặn lại Tiêu Tiếu sáng ngày mai phải mang tất cả hành lý sang đây để chiều cùng nhau ra sân bay.



Vu Tiêu Tiếu đồng ý, thò đầu ra ngoài cửa xe vẫy tay chào Bạch Tình Đình. Đợi ra khỏi biệt thự lúc này Tiêu Tiếu mới trách:



- Sư phụ chết tiệt, buổi chiều em khó chịu chết đi được.



- Khó chịu chết được sao?



Diệp Lăng Phi đờ người:



- Tại sao lại khó chịu?



- Chẳng phải là do anh sao? Lại còn giả vờ hồ đồ. Bây giờ thì chẳng để ý tới em rồi!



Gương mặt Tiêu Tiếu ngước nhìn Diệp Lăng Phi, bộ dạng dễ thương kinh khủng. Diệp Lăng Phi nhớ tới lúc chiều đã khơi ra ngon lửa dục vọng trong lòng Tiêu Tiếu. Hắn đưa tay ra vuốt nhẹ lên cằm cô nói:



- Tiêu Tiếu, có cần anh giúp em giải quyết không?



- Người ta mặc kệ anh đấy!



Tiêu Tiếu mặt đỏ bừng làm gì còn cái vẻ nói chuyện mạnh mồm trước đây nữa. Diệp Lăng Phi cười lớn, hắn ta chỉ nói như vậy chứ không hề nghĩ sẽ làm như vậy.



Đưa Tiêu Tiếu về tới cổng trường cũng là lúc cổng trương đang rất náo nhiệt. Những học sinh ra ngoài chơi đang lũ lượt kéo nhau về.Tiêu Tiếu cũng không lập tức xuống xe mà quay mặt về phía Diệp Lăng Phi hôn lên má hắn, rồi nói:



- sư phụ em thích anh!



-Haha! nha đầu ngốc, anh cũng thích em. Được rồi tối về ngủ sớm không được phép nghĩ lung tung biết chưa?



Vu Tiêu Tiếu gật đầu. Đúng lúc cô chuẩn bị xuống xe thì đột nhiên quay lại nói:



- Sư phụ nói thật tại sao lúc đó anh lại liếm chỗ đó, anh không nên....



Diệp Lăng Phi cười:



- Em nói xem?



- Em không biết!



Gương mặt cô lại đỏ bừng lên. Diệp Lăng Phi khởi động xe trước lúc về cười nói:



- Em ý nha đầu cả ngày chỉ biết trách móc người khác, đó là anh phạt em đó!



Hắn vừa dứt lời thì lái xe đi thẳng. Vu Tiêu Tiếu nghe hắn nói xong thì mặt đỏ bừng như quả táo đỏ.