Đô Thị Tàng Kiều

Chương 803 : Tôi sẽ chơi mạt chược

Ngày đăng: 10:59 18/04/20


Diệp Lăng Phi không ngờ Trịnh Thiên Soái cũng tới nơi này nghỉ, lại còn thấy hắn đang nhíu mày nhăn mặt gọi điện thoại nữa. Diệp Lăng Phi còn cho rằng Trịnh Thiên Soái cố ý theo bọn hắn tới đây.



Bạch Tình Đình cũng nhìn thấy Trịnh Thiên Soái, cô quay mặt lại nói với Diệp Lăng Phi:



-Đúng là đen đủi mà! Tại sao lại gặp hắn ở đây cơ chứ. Ông xã, anh nói xem có phải hắn đang đi theo chúng ta không?



Câu nói này của Bạch Tình Đình bị Vu Tiêu Tiếu nghe lén được bèn hỏi:



-Chị à? Ai theo dõi chúng ta vậy?



Diệp Lăng Phi nhìn Tiêu Tiếu nói



-Tiểu nha đầu! Không có việc của em. Mau ăn cơm đi!



Vu Tiêu Tiếu nghe xong, bĩu môi bất mãn trách:



-Em không phải là trẻ con nữa, năm nay em cũng 21 tuổi rồi, sau này không được phép gọi em tiểu nha đầu nữa.!



-Cô mới 21 tuổi sao vậy mà tôi cứ tưởng cô 30 tuổi cơ đấy!



Câu nói này của Tiêu Vũ Văn làm sắc mặt của Tiêu Tiếu đột ngột biến sắc. Cô lườm Tiêu Vũ Văn nói:



-Tôi thấy cô mới giống bà già 30 tuổi. Cô đúng là bà già.!



-Đủ rồi! Đủ rồi! Đừng có cãi nhau nữa !



Diệp Lăng Phi nói:



-Nếu hai người mà còn cãi nhau nữa. Tôi sẽ lập tức đưa cả hai về Vọng Hải đó.



Câu nói này của Diệp Lăng Phi vừa nói ra thì Tiêu Vũ Văn và Vu Tiêu Tiếu ngừng không cãi nhau nữa. Ở đây chỉ có hắn là có lờ nói có giá trị nhất. Hắn lại quay ra nói với Bạch Tình Đình:



-Bà xã, Anh nghĩ hắn không phải theo chúng ta đâu. Hắn có chuyện gì đó nên mới tới đây đó.



Bạch Tình Đình nghe xong thì thở dài nhẹ nhõm nói:



-Thế mà em cứ nghĩ hắn theo chúng ta tới đây!



-Nhưng mà vẫn phải cẩn thận một chút. Ai mà biết cái tên đó muốn làm gì?



Diệp Lăng Phi nhìn Vu Tiêu Tiếu và Tiêu Vũ Văn nói:




Bạch Tình Đình nghe Hân Mính nói như vậy thì kê ghế ngồi cạnh Hân Mính. Nhìn bài trong tay cô. Diệp Lăng Phi nhìn mấy người con gái đang đánh bài. Nhìn bộ dạng buồn cười của họDiệp Lăng Phi bỗng có một ý nghĩ tồi tệ. Hắn quay về phòng lấy đĩa DVD lại tới phòng Hân Mính. Hắn quay lại tất cả. Chơi cũng là để thư giãn. Đừng nói Hân Mính ngay cả Bạch Tình Đình cũng rất hăng. Ban đầu chỉ định xem Hân Mính đánh bài về sau lại muốn tự mính chơi. Hân Mính nhường chỗ cho Tình Đình và bóc hết giấy trên mặt ra. Trò này chỉ chơi 3 người.Bạch Tình Đình vừa chơi được một ván thì đã bị dán 4 mảnh giấy.



- Chẳng hay gì cả. Tại sao chị lại toàn thua! Này có phải hai người hợp tác hại chị không? Tại sao lần nào chị cũng thua?



Vu Tiêu Tiếu nói:



-Chị à. Đó là do chị đánh bài không tốt. Làm sao em lại cùng cô ta bắt nạt chị được. Em và cô ta không bao giờ hợp tác được. Bọn em là tình địch.



- Không chơi nữa chẳng thú vị gì cả!



- Mọi người ai biết chơi mạt chược? Hay chúng ta chơi mạt chược đi!



Tiêu Tiếu đồng ý



-Mạt chược à. Em đồng ý!



Tiêu Vũ Văn cũng gật đầu nói



-Em cũng biết chơi!



Còn thiếu một người. Diệp Lăng Phi giơ cao tay



-Còn anh nữa!



Tình Đình nói



-Ukm. 4 người đủ rồi. Hân Mính chúng ta cánh cò nhé.



Diệp Lăng Phi cứ nghĩ bốn người là tính cả mình thật ra Tình Đình lại tính cho mình Hân Mính là bốn người. Xem ra hắn giơ tay là vô ích rồi. Diệp Lăng Phi thất vọng. Bốn người đó chơi mạt chược mình chỉ còn cách xem ti vi. Xem người ta mà mình không được chơi quả thật là chán. Diệp Lăng Phi đang định đi thì nghe tiếng vợ gọi:



-Ông xã!



Diệp Lăng Phi lập tức dừng lại tưởng Tình Đình thấy dáng vẻ thât vọng của hắn thì để hắn chơi. Hắn cười:



-Bà xã có chuyện gì vậy?



-Ông xã bốn người bọn em chơi mạt chược. ở đây chẳng có bàn cũng chẳng có mạt chược. Ông xã anh đi kiếm đi



-Tại sao lại là anh. Anh không được chơi! Anh không đi!