Đô Thị Tàng Kiều

Chương 82 : Đem em bán cho anh

Ngày đăng: 10:50 18/04/20


Tần Dao nhìn thấy những hình ảnh về Khương Lệ Lệ trong điện thoại thì choáng váng. Nàng không ngờ Diệp Lăng Phi lại ăn miếng trả miếng, chụp hình cả Khương Lệ Lệ lẫn hai người bạn của nàng ta.



- Xem ra rất đặc sắc.



Diệp Lăng Phi cười dâm nói:



- Không biết khi em nhìn thấy sẽ có phản ứng kỳ quái gì nhỉ?



Nói xong, Diệp Lăng Phi phát ra những hình ảnh, đó là những hình ảnh về Khương Lệ Lệ và ba cô gái kia.



Tần Dao che mắt, ngượng ngùng nói:



- Diệp đại ca, đừng mở.



Diệp Lăng Phi dừng lại, sau đó đem chiếc máy ảnh đưa cho Tần Dao nói:



- Chiếc máy ảnh này em cầm về hủy đi, về phần những tấm ảnh trong điện thoại di động anh cũng sẽ đưa cho em, em muốn giải quyết sao cũng được.



Tần Sao cầm chiếc cameras, không hề do dự đem những tấm phim lấy ra rồi tiêu hủy hoàn toàn, sau đó hướng về phía Diệp Lăng Phi nói:



- Diệp đại ca, em không thích uy hiếp người khác, những hình ảnh cùng với đoạn phim kia em muốn anh hủy đi.



Nghe thấy Tần Dao muốn hủy bỏ những hình ảnh mình chuẩn bị cho nàng để uy hiếp Khương Lệ Lệ, Diệp Lăng Phi khẽ lắc đầu, yêu thương ôm Tần Dao vào lòng nói:



- Tần Dao em quá thiện lương, như vậy mãi sẽ không tốt.



Tần Dao dựa sát vào người Diệp Lăng Phi, trên khuôn mặt hiện ra một vẻ hạnh phúc sáng ngời, nàng nũng nịu nói:



- Diệp đại ca, em không sợ, chỉ cần được ở bên cạnh Diệp đại ca, em không sợ bất cứ điều gì.



Thấy đôi mắt Tần Dao nhìn mình với vẻ ngưỡng mộ, Diệp Lăng Phi nhịn không được cúi đầu xuống, ghé vào môi son kiều diễm của nàng mà hôn một cái. Tần Dao ngước mắt lên nhìn hắn, cặp lông mi thanh tú khẽ lay động. Nàng đang chờ đợi thời khắc này được Diệp Lăng Phi vuốt ve. So với đêm triền miên ở sườn núi, Tần Dao bây giờ đã chuẩn bị tốt hơn trong việc tiếp nhận niềm yêu thương của Diệp Lăng Phi. Thậm chí còn có thể nhìn thẳng Diệp Lăng Phi mà nói chuyện lưu loát, giống như là đọc chữ từ trong sách.



Nhưng Diệp Lăng Phi cũng không tiếp tục nữa, hắn chỉ lướt nhẹ trên bờ môi của Tần Dao rồi ngồi thẳng người lại. Tần Dao hơi thất vọng, trong lòng cảm thấy không cam lòng.



Tần Dao, em từ nay định tính sao bây giờ?




Nói xong, bưng những món ăn đã chuẩn bị cho Diệp Lăng Phi lên trên bàn.



Diệp Lăng Phi cầm đũa, cũng không có ý định gắp món ăn dành cho hắn mà nhắm vào món ăn trước mặt Bạch Tình Đình, gắp một khối thịt lớn bỏ vào bát mình.



- Món này rất ngon, không nóng không lạnh, rất phù hợp với sở thích của ta.



Bạch Tình Đình nhìn thấy Diệp Lăng Phi như vậy thì nhếch cái miệng nhỏ nói:



- Hân Mính, chúng ta gắp món ăn khác ở trên bàn, không ăn cùng một đĩa với tên hỗn đản này nữa.



Nói xong, nàng cố ý gắp những đồ ăn đã chuẩn bị cho Diệp Lăng Phi nhưng Diệp Lăng Phi lại nhanh chóng gắp những thức ăn ở tất cả các đĩa trên bàn cho vào miệng, vừa ăn vừa nói:



- Đây là món ăn của anh, không được đụng vào.



Bạch Tình Đình nhìn Diệp Lăng Phi tức giận nói:



- Không ăn thì không ăn, anh cứ từ từ mà ăn đi.



- Ai bảo chuẩn bị đúng món ăn của anh, anh thích ăn thị nhất mà.



Diệp Lăng Phi cố ý chọc giận Bạch Tình Đình, gắp một miếng thịt nhét vào miệng:



- Cả bàn này anh đã nếm qua, em có ăn hay không?



- Anh là tên hỗn đản, anh ăn đi, ăn đến chết đi.



Bạch Tình Đình tức giận đem chiếc đũa quăng xuống, đứng lên nói:



- Hân Mính, tớ không ăn nữa, cậu ăn xong rồi thì lên lầu gặp tớ.



Đúng lúc Bạch Tình Đình định rời đi thì nghe thấy tiếng nói của Diệp Lăng Phi:



- Lão bà, có muốn sau khi anh ăn no thì mang đồ ăn thừa lên phòng cho em không?