Đô Thị Tàng Kiều

Chương 821 : Hiểu Lộ tới

Ngày đăng: 10:59 18/04/20


Lưu Hải từng ảnh hưởng tới quan hệ giữa Diệp Lăng Phi và Lý Khả Hân. nhớ trước đây. lúc Diệp Lăng Phi và Lý Khả Hân đang trong giai đoạn bốc lửa. xảy ra chuyện Lưu Hải này. khiến một thời gian dài Diệp Lăng Phi chịu ám ảnh. không muốn tiếp xúc với Lý Khả Hân. Lý Khả Hân cũng thế. Hai người từng có thời gian lạnh nhạt với nhau, ngay lúc cả hai nghĩ



đã quên đi chuyện của Lưu Hải, bắt đầu làm hòa lại, Lưu Hải lại xuất hiện.



Khi Lý Khả Hân ở hành lang của bệnh viên, cảm giác của cô rất phức tạp. một mặt vi Lưu Hải vừa mới tinh dậy. trong lòng không còn cảm thấy áy náy nữa. mặt Khác, cô cũng lo Lưu Hải sẽ ảnh hưởng tới cảm tình giữa cô và Diệp Lăng Phi.



Sau khi Lý Khả Hân thông báo cho Diệp Lăng Phibiết Lưu Hải tinh dậy. muốn gặp cô. quả nhiên thấy biểu hiện của Diệp Lăng Phi có chút thay đổi, nụ cười trên khuôn mặt Diệp Lăng Phi có phần ngượng ngùng hẳn.



Mẹ của Lý Khả Hân không biết chuyện này. Ngay khi nghe Lưu Hải đã tỉnh lại. bà liền vui mùng cho Lưu Hải, nói với Lý Khả Hân:



- Khả Hân. Lưu Hải muốn gặp con thì con mau đi đi. ở đây có mẹ rồi. con không cần lo



cho bố đâu!



Lý Khả Hân ồ một tiếng, rồi đưa mắt nhìn Diệp Lăng Phi. Chỉ thấy khuôn mặt Diệp Lăng Phi nở nụ cười, có điều, nụ cười đó không xuất phát từ tâm. nụ cười của Diệp Lăng Phi lúc này so với khóc còn thấy đỡ hơn.



- A. bác gái. cháu vừa nhớ mình còn có việc, cháu đi trước đây ạ!



Diệp Lăng Phi kiếm cớ, rồi bước ra khỏi phòng bệnh. Đường Hiểu Uyển thấy Diệp Lăng Phi đi. cô vội vàng chào mẹ của Lý Khả Hân. rồi cũng bước đi.



Lý Khả Hân vội vàng đuổi theo, ngay lúc tại cầu thang bệnh viện, Lý Khả Hân mới đuổi theo Diệp Lăng Phi.



- Diệp đại ca!



Lý Khả Hân gọi một tiếng;



Diệp Lăng Phi dừng chân, quay người lại, nhìn Lý Khả Hân. hắn khẽ cười nói:



- Khả Hân. anh về trước đây. có thời gian chúng ta gọi điện cho nhau nhé, em cũng biết Tình Đình đang ở nhà đợi anh. anh nên về nhà trước thì tốt hơn!



-Diệp đại ca. em...em!



Lý Khả Hân liên miệng nói hai chữ em. Diệp Lăng Phi liền đưa tay vỗ vỗ lấy vai Lý Khả Hân. nói:



- Khả Hân. không cần phải giải thích với anh. trong lòng anh rất hiểu. Lưu Hải tỉnh lại, là chuyện vui. anh biết, trong sâu thẳm lòng em. luôn cảm thấy áy náy. thật ra. anh cũng vậy. anh cũng hy vọng Lưu Hải có thể tỉnh lại, giờ anh ta đã tỉnh lại. anh nghĩ lúc này đối với chúng ta mà nói. là một chuyện tốt. Có lẽ. từ giờ trở đi. chúng ta không cần phải nghĩ tới chuyện của Lưu Hải nữa.



- Diệp đại ca. em biết!



Lý Khả Hân vừa nói vừa đưa hai tay ôm lấy cổ Diệp Lăng Phi. hôn lên môi Diệp Lăng Phi một cái. nói:



- Em yêu anh!



Nhìn bóng dáng rời đi của Lý Khả Hân. Diệp Lăng Phi cười cười, rồi gọi Đường Hiểu Uyển, nói:



- Hiểu Uyển, chúng ta đi thôi!



Đường Hiểu Uyển biết tâm trạng không vui của Diệp Lăng Phi. có ôm lấy cánh tay của Diệp Lăng Phi. nói:



- Diệp đại ca. chúng ta tới biệt thự đi. hai ngay trước em mới mua mấy bộ quần áo mới. muốn mặc cho anh xem!



- Được!



Diệp Lăng Phi cười nói.



Đường Hiểu Uyển và Diệp Lăng Phi quay lại biệt thự,, vừa bước vào, Đường Hiểu Uyển liền để Diệp Lăng Phi ở tầng một chờ. không được nhìn trộm. Đường Hiểu Uyển lao lên tầng. Diệp Lăng Phi ngồi trên ghế sofa phòng Khách, hắn dựa vào ghế. khẽ thở dài. Diệp Lăng Phi vẫn đang nghĩ chuyện của Lưu Hải. câu nói của Lý Khả Hân đã châm đau trái tim Diệp Lăng Phi. một thời gian dài. trong lòng Diệp Lăng Phi chịu ám ảnh. có thể nói, giữa Diệp Lăng Phi và Lý Khả Hân có một khoảng cách, vốn nghĩ đó đã là quá khứ. không biết vi sao. hôm nay lúc nghe tới cái tên Lưu Hải từ miệng Lý Khả Hân bật ra. những chuyện trước kia lại hiện về trong đầu Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi thật sự khó quên được, vi đó là một nỗi sĩ nhục trong đời hắn.


Đường Hiểu Uyển vui vẻ nhận lời. Đường Hiểu Uyển đương nhiên không thể mặc quần áo ngay được. Cô phải đi tắm trước, trên người Đường Hiểu Uyển lúc này dính đầy mùi của Diệp Lăng Phi. nhất định phải tắm rửa sạch sẽ, nếu không, rất dễ gây ấn tượng không tốt với bố mẹ Vu Đình Đình. Đường Hiểu Uyển tắm rất nhanh, sau đó thay bộ quần áo vào, Diệp Lăng Phi liền đưa Đường Hiểu Uyển tới thẳng Khách sạn Hải Tinh.



Ngay lúc gần tôi, Đường Hiểu Uyển liền gọi điện cho Vu Đình Đình, tuy trong điện thoại Đường Hiểu Uyển không nói cả Diệp Lăng Phi cũng tới. nhưng Vu Đình Đình lại nghe được rằng Diệp Lăng Phi cũng qua đây. Vu Đình Đình vội vàng bước ra ngoài Khách sạn. ngay bên đường cách Khách sạn Hải Tinh khoảng hai mươi mét hơn đứng đợi xe Diệp Lăng Phi.



Xe của Diệp Lăng Phidùng lại bên Vu Đình Đình. Đường Hiểu Uyển xuống xe. lúc này Vu Đình Đình lại chui người vào trong xe. hôn lên môi Diệp Lăng Phi một cái, hai tay cô ôm lấy cổ Diệp Lăng Phi. nói:



- Diệp đại ca. em nhớ anh. rất nhớ anh!



Diệp Lăng Phi vỗ vỗ lên vai Vu Đình Đình một cái, cười nói:



- Tiểu nha đầu. đợi qua dịp mùng một tháng mười, anh sẽ ở cạnh hai em. để hai em sau này không còn dám gặp anh nữa!



Câu này của Diệp Lăng Phi chọc cả Vu Đình Đình và Đường Hiểu Uyển cười phá lên. Vu Đình Đình buông tay ra. xuống xe. Diệp Lăng Phi lúc này mới lái xe rời khỏi quảng trường Hải Tinh.



Bạch Tình Đình nói trước với Diệp Lăng Phi hôm nay bọn họ sẽ về muộn, để Diệp Lăng Phi ăn tối một mình. Diệp Lăng Phi nghĩ đi nghĩ lại. thấy một mình ngồi ăn thì rất vô vị, hắn liền gọi điện cho Dã Thú. muốn gọi Dã Thú đi ăn cùng. Không ngờ điện thoại lại do Lục Tuyết Hoa nghe. Lục Tuyết Hoa nghe Diệp Lăng Phi muốn tìm Dã Thú đi ăn com. Lục Tuyết Hoa liền vội vàng nói:



- Diệp đại ca. anh tới nhà em ăn cơm đi. em đều đã làm xong cả rồi!



- Thế cũng được!



Diệp Lăng Phi nghĩ, hắn chưa tới qua nhà của Dã Thú lần nào. liền đồng ý ngay tới nhà Dã Thú ăn cơm. Diệp Lăng Phi lái xe tới bên ngoài nhà của Dã Thú. Dã Thú mặc chiếc quần đùi sớm đã đứng bên ngoài cổng đợi Diệp Lăng Phi.



- Đại ca. lúc đó em đang đi vệ sinh, không nghe điện của anh được!



Dã Thú thấy Diệp Lăng Phi liền vội vàng nói:



- Đều tại Lục Tuyết Hoa tùy tiện đưa ra ý kiến, nãy em vừa nói cô ấy rồi, đại ca muốn ăn cơm. nhất định phải ra ngoài ăn chứ!



Diệp Lăng Phi cười nói:



- Dã Thú. tới nhà cậu ăn cơm cũng không tồi!



Diệp Lăng Phi và Dã Thú bước vào, Lục Tuyết Hoa thấy Diệp Lăng Phi tới rồi, liền vội vàng bày đồ ăn ra bàn. Dã Thú để Lục Tuyết Hoa đi lấy chai rượu nho năm 84 tốt nhất trong tù rượu ra. Diệp Lăng Phi nhìn bộ dạng Dã Thú nói chuyện với Lục Tuyết Hoa. trong lòng liền cảm thấy về mặt này. hắn thực sự không bằng Dã Thú.



Diệp Lăng Phi. Dã Thú và Lục Tuyết Hoa cùng ngồi ăn cơm. Tuy chi là bữa cơm gia đình bình thường, nhưng tài nghệ nấu ăn của Lục Tuyết Hoa cũng không kém so với Khách sạn. Dã Thú liên tục kính rượu Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi lo hắn uống quá nhiều không lái xe được, chỉ đành uống mấy cốc, rồi không uống thêm nữa.



Ngay lúc Diệp Lăng Phi ăn cũng hòm hòm. điện thoại của hắn liền reo lên. Diệp Lăng Phi vốn nghĩ là điện thoại của Bạch Tình Đình, nhưng vừa nhìn cuộc gọi tới. không ngờ lại là Bành Nguyên. Diệp Lăng Phi nghe điện, cười nói:



- Lão già. nửa đêm canh ba gọi điện cho tôi làm gì thế hả. chẳng lẽ muốn xem tôi chạy hay chưa sao?



- Tiểu Diệp, cậu đang ở đâu?



Bành Nguyên hỏi.



- ở đâu?



Diệp Lăng Phi giật mình, nói:



- Tôi ở thành phố Vọng Hải mà. Lão già. sao thế. có gì không ổn à?



- Có chuyện tôi phải nói trước với cậu. để cậu có tinh thần chuẩn bị trước!



Bành Nguyên nói:



- Có thể ngày mai Hiểu Lộ sẽ tới thành phố Vọng Hải!