Đô Thị Tàng Kiều

Chương 823 : Chuyện không may

Ngày đăng: 11:00 18/04/20


Sau khi Vu Tiêu Tiếu nghe thấy tiếng xe cô vội chạy vào trong phòng của Bạch Tình Đình, chỉ nhìn thấy Bạch Tình Đình đang đứng chỗ cửa sổ nhìn ra bên ngoài.



- Tỷ tỷ, sư phụ lái xe đi rồi sao?



Vu Tiêu Tiếu nói.



Bạch Tình Đình quay người lại, cô đi đến bên giường đặt mông ngồi xuống. Vu Tiêu Tiếu hiện rõ có chút lo lắng nói:



- Tỷ tỷ, em thấy hình như sư phụ đã giận rồi, tỷ tỷ, lúc nãy chị không nên nói vậy!



- Chị... chị không ngờ anh ấy lại nhỏ mọn thế!



Bạch Tình Đình lúc này có chút hối hận, nói:



- Chị chỉ nghĩ người ta có lòng tốt giúp chị, nhưng anh ấy lại không phân biệt trắng đen gì cả mà nói người ta, chị nhất thời không nhịn được đã nói thêm mấy câu, đâu ngờ anh ấy sẽ giận chứ, còn lái xe đi rồi.



Vu Tiêu Tiếu cũng ngồi bên cạnh Bạch Tình Đình nói:



- Tỷ tỷ, em thấy sư phụ cũng là lo lắng cho chị. Chúng ta thực sự đã trở về hơi muộn rồi, sư phụ em tức giận cũng là điều đương nhiên, tỷ tỷ, nếu như là em em đã gọi điện xin lỗi sư phụ, nói không chừng sư phụ sẽ nguôi giận mà quay trở về!



Bạch Tình Đình cũng cảm thấy có lý, lúc này trong lòng cô có chút hối hận, vốn cô có thể về sớm hơn chút, nhưng chuyện gặp phải trên đường Bạch Tình Đình chỉ là nói tiếng cảm ơn người có tên Đới Vinh Cẩm. Chỉ tiện thể nói thêm mấy câu, nhưng không ngờ Diệp Lăng Phi lại nghĩ nhiều thế. Bạch Tình Đình tự cho rằng người đàn ông tên Đới Vinh Cẩm chẳng qua chỉ là cảm ơn, vốn không có ý định muốn làm quen, vì thế cô cũng chẳng để ý mấy, vốn không nhận thức được Diệp Lăng Phi có tâm thái căm thù trong bụng đối với người đàn ông này. Lúc này Bạch Tình Đình nhìn thấy Diệp Lăng Phi lái xe rời khỏi biệt thự trong lòng cô có chút hối hận, sớm biết Diệp Lăng Phi sẽ tức giận thì không nên nói như thế với Diệp Lăng Phi, cùng lắm sau này khí gặp lại người đàn ông đó thì xem như là quen biết nữa.



Bạch Tình Đình cầm điện thoại lên, vừa định bấm số gọi nhưng cô nghĩ lúc rồi lại đặt xuống nói:



- Việc gì chị phải gọi cho anh ấy, vốn dĩ là anh ấy không đúng, anh ấy quen nhiều cô gái ở bên ngoài chị đã không nói gì, bây giờ chị chỉ nói mấy câu với người đã giúp đỡ chị mà anh ấy đã như vậy rồi, nếu như giờ chị gọi điện xin lỗi anh ấy, chẳng phải sau này ngay cả việc nói chuyện với đàn ông chị cũng không được phép sao, chị cũng chẳng làm gì sai, dựa vào cái gì mà phải gọi điện xin lỗi anh ấy chứ!



Bạch Tình Đình vứt điện thoại xuống giường, tay cầm chiếc váy liền màu hồng vừa mới mua lúc chiều lên nói:



- Tiêu Tiếu, em nói xem chị mặc chiếc váy liền này có đẹp không?



- Tỷ tỷ, em thấy chị nên gọi điện cho sư phụ trước đi!



Vu Tiêu Tiếu nói.



- Em lo sư phụ giận rồi anh ấy sẽ chạy đến mấy chỗ đại loại như quán bar chẳng hạn!



- Không sao, tửu lượng của anh ấy rất được!



Bạch Tình Đình cười nói.



- Tiêu Tiếu, em không cần phải lo đâu. Chị hiểu rõ anh ấy nhất, anh ấy ra dạo một vòng rồi về thôi, đến lúc đó anh ấy nhất định sẽ xin lỗi chị. Chị không thể nhượng bộ được, nếu không sau này chị muốn quản anh ấy càng khó hơn!



Vu Tiêu Tiếu nghe Bạch Tình Đình nói vậy cô cũng hết cách, đành nghe theo lời của bts, không nói chuyện này nữa…



Diệp Lăng Phi chạy xe trên con đường vòng thành phố, Diệp Lăng Phi chỉ tùy tiện chạy đi, hắn vốn cũng không biết mình nên đi đâu, thường giống như những gì Bạch Tình Đình đoán, Diệp Lăng Phi chỉ muốn chạy một vòng, tìm một nơi bình tĩnh lại sau đó sẽ về nhà. Từ đầu đến cuối Diệp Lăng Phi không hề để ý đến chuyện hắn bị người ta theo dõi.



Lúc Diệp Lăng Phi chạy xe men theo sườn núi bên bờ biển thì nhìn thấy trước mặt xuất hiện một chiếc xe hơi nằm ngang giữa đường, còn con đường vốn dĩ đã không rộng này hoàn toàn bị kẹt cứng lại.



- Mẹ kiếp, mẹ thằng nào rãnh chuyện đi gây chuyện đây, nữa đem còn cho xe nằm ngang giữa đường, đây chẳng phải là gây chuyện đó sao?



Diệp Lăng Phi đứng ở thật xa nhìn thấy chiếc xe hơi đang chắn đường, hắn cố ý ấn còi thật lâu, ý muốn bảo chiếc xe hơi đang chắn đường kia tránh ra.



Đúng lúc này Diệp Lăng Phi đột nhiên nhìn thấy sau đuôi xe mình cũng có một chiếc Audi màu đen bám theo, hình như chiếc xe đó bám theo hắn đã lâu lắm rồi, lúc nãy Diệp Lăng Phi đã nhìn thấy chiếc Audi này bám theo đằng sau, có điều trong lòng hắn đang nghĩ đến chuyện khác vốn không để ý, lúc này, chính trên con đường men theo sườn núi này sau khi Diệp Lăng Phi nhìn thấy có chiếc xe bám đuôi mình chợt thấy nghi hoặc.



Trước mặt có chiếc chặn lại, đằng sau lại có một thêm chiếc bám đuôi, Diệp Lăng Phi lập tức cảm thấy có chút không thỏa. Trong lúc Diệp Lăng Phi cảm thấy chuyện không thỏa thì hắn lại nhìn thấy cánh cửa chiếc xe hơi đó bật mở, từ trong xe nhảy ra năm sáu người đàn ông tay cầm súng.



- Ôi, sắp phiền phức rồi đấy!



Diệp Lăng Phi nhìn thấy trước mặt có năm sáu người đàn ông đang đứng tay cầm súng hắn liền thấy không ổn, nhưng lúc này hắn cũng nhìn thấy chiếc Audi màu đen phía sau cũng dừng lại, hai tên đàn ông tay cầm súng cũng xuất hiện bên cửa xe.



Trong lòng Diệp Lăng Phi đã rõ, là có người muốn lấy mạng của hắn. Đúng lúc này Diệp Lăng Phi không có năng lực phản kháng nào, hắn không có đem theo vũ khí, hơn nữa đối mặt với mấy đạo tặc có súng này cho dù Diệp Lăng Phi có lợi hại đến mấy nếu như phản kháng cũng sẽ chết. Diệp Lăng Phi nhìn thấy mấy tên đàn ông trước mặt giơ súng lên, Diệp Lăng Phi không có thời gian suy nghĩ, tăng mạnh ga xông thẳng vào chiếc xe hơi đó.




Diệp Lăng Phi phân tích nói.



- Vì thế nên nói, anh cho rằng tất cả chuyện này rất có khả năng là cái tên Đới Vinh Cẩm đó cố ý sắp đặt, mục đích hắn làm như vậy chẳng qua là muốn làm quen với em và anh, đương nhiên, cụ thể thì anh cũng không nói chắc được!



Bạch Tình Đình nghe tỉ mỉ, sau khi cô nghe xong sát môi lại môi Diệp Lăng Phi, hôn Diệp Lăng Phi một cái nói:



- Ông xã, sau này em nghe anh tất!



Diệp Lăng Phi nhìn khuôn mặt nhỏ bé kiều diễm đó của Bạch Tình Đình, hắn đưa tay ra nhéo nhéo cái má Bạch Tình Đình âu yếm nói:



- Bà xã, em phải biết là em đẹp biết bao, bất cứ lúc nào anh cũng lo có người có ý đồ với em!



Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói vậy chợt nở nụ cười, cô khẽ hé miệng âu yếm nói:



- Ông xã, em đã là người phụ nữ của anh rồi, ai dám có ý đồ gì chứ, sau này nếu như có người bám lấy em em sẽ bảo ông xã dạy cho họ bài học!



Diệp Lăng Phi cười nói:



- Đó là điều đương nhiên!



Tay hắn đưa ra thò vào trong chiếc áo ngủ của Bạch Tình Đình, mò đến nơi giữa hai chân bt, ngón tay của hắn khiến cho Bạch Tình Đình chịu không được khẽ động đậy cái mông, hơi thở Bạch Tình Đình cấp bách hơn, nhẹ nhàng nói:



- Ông xã, em thật có chút không chịu nỗi rồi, anh đừng có làm ở đây, nếu như anh thật sự muốn thì đợi chúng ta về nhà được không?



Tay Diệp Lăng Phi vẫn không có dừng lại, tay hắn từ giữa hai chân Bạch Tình Đình mò đến tận mông cô, cái mông hồng hồng của cô cuộn lại, chiếc miệng xinh xắn nói nhỏ bên tai Diệp Lăng Phi:



- Ông xã, đừng có mò ở đó, ở đó rất… a!



Bạch Tình Đình không nói tiếp được gì nữa, chiếc môi nhỏ bé của cô chủ động dán lên môi của Diệp Lăng Phi, sau đó Bạch Tình Đình lật người lại đè lên người Diệp Lăng Phi, tay còn lại của Diệp Lăng Phi cũng thò vào trong, hai tay hắn tàn bạo trên cặp mông Bạch Tình Đình, cảm giác này khiến cho Bạch Tình Đình ra sức lắc cái mông của mình, cô lúc này chỉ muốn thân mật với Diệp Lăng Phi…



Trong lúc Diệp Lăng Phi vào viện không lâu thì trong căn phòng của khách sạn Quốc Tế ở thành phố Vọng Hải, một người đàn ông đứng trước mặt Đới Vinh Cẩm, tên đàn ông đó chính là tên khốn đã đánh nhau với Dã Thú.



- Ông chủ, bên kia đã truyền tin rồi, nói đã trừ khử nên khốn Diệp Lăng Phi đó rồi!



Đới Vinh Cẩm mặc chiếc áo ngủ thượng hạng, tay hắn cầm ly rượu, trong ly rượu còn lại chừng nửa rượu vang. Sau khi nghe được tin này, trên mặt Đới Vinh Cẩm nở nụ cười hỏi:



- Tin này chính xác chứ?



- Là ông chủ Chu đích thân gọi điện đến, ông chủ Chu đã đích thân sắp xếp chuyện này, chắc không xảy ra vấn đề gì!



Đới Vinh Cẩm gật đầu nói:



- Vậy là tốt nhất, có điều ta vốn không tin tưởng gì ông chủ Chu đó cả, phong cách làm việc của hắn ta không thích, càng không thích tên tiểu tử mà ta gặp mặt ở thành phố Vọng Hải, có điều cũng chẳng thành vấn đề. Dù sao mục tiêu của ta cũng đã đạt được rồi, ta thấy chỉ không quá ba ngày thì có thể khiến cho người phụ nữ đó chết mê ta rồi, đến lúc đó ta sẽ dẫn người phụ nữ đó trở về Mỹ, chỉ nghĩ thôi cũng khiến người ta hứng thú rồi!



- Ông chủ, anh thật sự muốn dẫn cô ta về Mỹ?



- Sao, có vấn đề gì sao?



Đới Vinh Cẩm hỏi.



Người đàn ông đó lắc đầu nói:



- Đương nhiên không phải, chỉ là em cảm thấy lần này hình như ông chủ làm thật rồi, vậy thì ông tốt cho lắm!



- Đây là chuyện của ta, không cần ngươi lo!



Đới Vinh Cẩm nói đến đây liền uống một hơi sạch rượu trong ly, nói:



- Được rồi, ta phải ngủ rồi, ngày mai ta còn phải đi gặp người đẹp nữa, nhất định phải giữ trạng thái tốt đẹp!