Đô Thị Tàng Kiều
Chương 840 : Điện thoại của Bạch Cảnh Sùng
Ngày đăng: 11:00 18/04/20
Bành Hiểu Lộ vừa nghe Diệp Lăng Phi nói thế xong, cô không chờ ông nội mình mở miệng, Bành Hiểu Lộ đã giành trước, hô lớn:
- Không được, tôi không đi!
Bành Hiểu Lộ bước vội tới trước mặt Diệp Lăng Phi, cô nhìn thẳng vào mắt Diệp Lăng Phi, nói:
- Anh muốn tôi đi sao, tôi không đi đâu!
- Bành Hiểu Lộ à, cô không đi thì còn ở lại chỗ của tôi làm gì?
Diệp Lăng Phi vẻ mặt như đưa đám nói.
- Lẽ nào cô cho rằng chỗ của tôi có thứ gì đáng giá để cô ở lại sao?
- Tôi...!
Bành Hiểu Lộ nhất thời nghẹn họng, vừa rồi cô chỉ nghe được Diệp Lăng Phi nói muốn cô trở về, theo bản năng mới cất tiếng hô như vậy, nhưng chưa kịp tỉ mỉ suy nghĩ về nguyên do trong đó, bây giờ nghe những lời này của Diệp Lăng Phi, Bành Hiểu Lộ mới tỉnh táo lại, cô nghĩ lại thấy hình như quả thực mình không có gì để lưu luyến nơi này?
Lúc này Bành Nguyên đi tới trước mặt Bành Hiểu Lộ, vừa cười vừa vỗ vỗ vai Bành Hiểu Lộ, nói rằng:
- Hiểu Lộ, đừng náo loạn nữa, lần này cháu theo chúng ta trở về nhà đi!
Bành Hiểu Lộ không nói thêm gì nữa, dùng sự im lặng để biểu thị đồng ý.
Diệp Lăng Phi và mấy người Bành Nguyên đi ra khỏi kho vũ khí, Diệp Lăng Phi dẫn những người này đi lên trên núi, sau đó hắn chọn một chỗ, cố tầm nhìn không bị hạn chế, lấy một ngón tay chỉ về một mảnh đất bằng phẳng rộng rãi dưới chân núi Long Sơn, giới thiệu:
- Nơi đó sẽ có một thành thị mới, trong kế hoạch xậy dựng của tôi, tại trung tâm của tòa thành thị này sẽ là bốn tòa cao ốc đảm nhiệm vai trò hạt nhân, tôi sẽ bố trí ở đó...!
Diệp Lăng Phi vừa giới thiệu kế hoạch xong, Bành Hiểu Lộ đang đứng bên người Bành Nguyên, hừ lạnh một tiếng, nói:
- Mơ tưởng hão huyền!
Diệp Lăng Phi nghe Bành Hiểu Lộ những lời này cũng không để trong lòng, cười nói:
- Bành Hiểu Lộ, chỉ cần cho tôi ba năm đến năm năm thời gian, tôi sẽ cho cô thấy tòa thành thị mà tôi vừa nói đến!
- Chờ anh xây xong rồi hẵng nói!
Bành Hiểu Lộ nói.
Diệp Lăng Phi và Bành Nguyên xác định thời gian cụ thể tham gia huấn luyện, những người của Lang Nha sẽ tới căn cứ ở vùng Tây Bắc trước, bốn người Diệp Lăng Phi, Angel, Dã Thú và Dã Lang sẽ đến sau đó một tuần, Diệp Lăng Phi có một số việc cần xử lý, dù sao thời gian tập huấn là hai tháng, đó cũng là một khoảng thời gian hơi dài. Sau khi thống nhất xong, Bành Nguyên cũng bắt đầu sắp xếp công việc, phái xe quân dụng đưa người của Lang Nha đến căn cứ huấn luyện quân sự ở tây bắc Trung Quốc. Diệp Lăng Phi cũng bắt đầu xử lý chuyện riêng của mình, trước tiên là vìệc chính thức triển khai kế hoạch xây dựng các hạng mục công trình ở Long Sơn.
Công ty đầu tư mà Diệp Lăng Phi ủy thác đã có cuộc tiếp xúc với tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ. Đối với kế hoạch xây dựng Long Sơn, vẫn còn một số thành viên hội đồng quản trị của tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ bất đồng ý kiến, dù sao chuyện này liên can trực tiếp đến sự phát triển lâu dài của tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ.
Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình cùng nhau đi vào tòa nhà làm việc của tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ, đây là Diệp Lăng Phi lần đầu tiên tham gia hội nghi hội đồng quản trị của tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ kể từ lúc hắn khống chế tập đoàn này, điều này cũng đại biểu cho việc Diệp Lăng Phi chính thức đi vào tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ.
Diệp Lăng Phi đã từng nói với Bạch Tình Đình, khi nào hạng mục Long Sơn bắt đầu, hắn sẽ tiến nhập tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ, chuyên môn phụ trách kế hoạch xây dựng Long Sơn. Có lẽ Bạch Cảnh Sùng cũng không ngờ được, nhớ năm đó, bất luận Bạch Cảnh Sùng có khuyên nhủ thế nào thì Diệp Lăng Phi cũng không chịu tham gia quản lý tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ, nhưng bây giờ thì Diệp Lăng Phi lại chủ động gia nhập tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ. Bạch Tình Đình mở cửa phòng làm làm việc của mình ra, kêu nữ thư kí của mình vào phòng làm việc.
- Thông báo cho các thành viên hội đồng quản trị, một giờ rưỡi chiều nay tôi sẽ mở một cuộc họp hội đồng quản trị, tất cả các thành viên đều phải tham gia!
Bạch Tình Đình ngồi ở bàn làm việc rất lớn của mình, giao việc cho nữ thư kí. Diệp Lăng Phi cũng đi vào, chỉ là hắn ngồi xuống ghế salon gần cửa sổ, lấy một điếu thuốc từ trong túi ra, châm lửa hút. Bạch Tình Đình phân phó xong, khoát khoát tay đối cô thư kí kia, ý bảo cô ta có thể đi được rồi. Sau khi cô thư kí kia rời khỏi phòng làm việc của Bạch Tình Đình, Bạch Tình Đình mới bật máy vi tính lên, vừa sử dụng chuột, vừa nói với Diệp Lăng Phi rằng:
- Bà xã đại nhân, anh chỉ là nhất thời xung động thôi, ai bảo em đẹp như vậy, nhất là cái bộ trang phục công sở em đang mặc nữa, nó càng khiến cho dục hỏa trong người anh đại thịnh. Anh cũng không nghĩ mình lại nóng nảy như vậy đâu, nhưng mà vừa nãy anh không kiềm chế được!
Trong lúc nói Diệp Lăng Phi cũng đồng thời cởi thắt lưng của mình ra, Bạch Tình Đình vừa mới lau chùi hạ thể của mình, vừa định mặc quần vào thì đã thấy Diệp Lăng Phi đã cởi thắt lưng ra, cô u oán liếc nhìn Diệp Lăng Phi, nũng nịu nói:
- Cái tên đại sắc lang nhà anh, luôn luôn thích làm khó em!
Bạch Tình Đình tuy rằng ngoài miệng nói như vậy, nhưng cô lại chủ động ngồi xổm xuống...
Cuộc điện thoại của Bạch Cảnh Sùng hoàn toàn là phí công vô dụng, Bạch Tình Đình căn bản là không nghe rõ cha mình muốn nói gì với mình. Nếu như Bạch Cảnh Sùng biết trong lúc mình gọi điện thoại, con gái bảo bối của mình đang thân mật với Diệp Lăng Phi thì không biết ông ta sẽ nghĩ thế nào.
Bạch Tình Đình ngồi trên chiếc ghế dựa thật lớn, chỉnh lý lại số tài liệu trước mặt. Nét ửng hồng trên gương mặt cô còn chưa tan đi, tuy vừa rồi trong phòng vệ sinh cô đã trang điểm lại nhưng vẫn có thể dễ dàng nhận ra xuân sắc vô hạn trên mặt cô. Nét ửng hồng này chỉ có thể xuất hiện trên gương mặt người phụ nữ vừa mới được thỏa mãn, Bạch Tình Đình một bên chỉnh lý lại tài liệu, một bên lén nhìn Diệp Lăng Phi đang ngồi trên chiếc salon đối diện, thấy Diệp Lăng Phi đang cầm một quyển tạp chí, gác chân lên, lật xem tờ tạp chí.
"Người kia thật là, luôn luôn khiến mình khó xử!" Bạch Tình Đình trong lòng âm thầm nghĩ, cô biết sau năm ngày nữa Diệp Lăng Phi sẽ rời thành phố Vọng Hải, đến Tây Bắc tham gia huấn luyện, trong vòng thời gian hai tháng sắp tới cô sẽ không cách nào gặp đước Diệp Lăng Phi. Bạch Tình Đình không nhịn được lấy tay chống cằm nhìn về phía Diệp Lăng Phi.
Khi Bạch Tình nhìn Đinh Diệp Lăng Phi từ góc độ này, vừa vặn có thể nhìn thấy một bên mặt của Diệp Lăng Phi, thấy khuôn mặt Diệp Lăng Phi góc cạnh rõ ràng, chỗ nào cũng toát lên vẻ đẹp đầy nam tính. Bạch Tình Đình đã quen nhìn hinh ảnh Diệp Lăng Phi suốt ngày hi hi ha ha, cũng rất hiếm khi nào thấy Diệp Lăng Phi tập trung tinh thần như vậy. Bạch Tình Đình càng cảm thấy ông xã của mình là người đàn ông đẹp trai nhất trên thế giới, tất cả nhất cử nhất động Diệp Lăng Phi trong mắt Bạch Tình Đình đều trở nên rất phong độ. Bạch Tình Đình cảm thấy bây giờ mình đã biến thành mê trai mất rồi, cô chỉ thích nhìn Diệp Lăng Phi. Lúc này Bạch Tình Đình bắt đầu thấy lo lắng, không biết trong hai tháng không được gặp Diệp Lăng Phi, không biết mình có phát điên mất không.
Diệp Lăng Phi cũng không biết được suy nghĩ tong lòng Bạch Tình Đình, hắn đang xem một tờ tạp chí có liên quan đến các vấn đề trên thế giới, trong đó một bài viết viết về các khu vực đang xảy ra xung đột trước mắt, từ bài báo có thể thấy, các khu vực xảy ra xung đột chủ yếu tập trung tại vùng Trung Đông cùng với các quốc gia kém phát triển nhất trên thế giới. Chuyện này đương nhiên không thể thiếu sự can thiệp từ các thế lực bên ngoài, ngoài ra còn do sự nghèo khó của đất nước đó tạo thành. Diệp Lăng Phi mải mê đọc đến nhập thần, bất chợt hắn phát hiện ra Bạch Tình Đình đang nhìn mình. Diệp Lăng Phi đặt tờ tạp chí xuống cái bàn trước mặt, sau đó quay sang chỗ Bạch Tình Đình. Bạch Tình Đình thấy Diệp Lăng Phi nhìn về phía mình, cô trong lòng hoảng hốt, vội vàng quay đầu xem chỗ khác.
- Tình Đình!
Diệp Lăng Phi cười, gọi một tiếng. Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi gọi mình, cô quay đầu lại, làm ra vẻ rất vô tội, hỏi:
- Ông xã, anh gọi em có chuyện gì sao?
- Anh không có chuyện gì, anh chỉ muốn biết bà xã em có muốn làm thêm một lần nữa không, anh thì rất muốn thên một lần đó!
Diệp Lăng Phi vừa nói xong lời này, khuôn mặt Bạch Tình Đình đỏ hồng lên, cô gắt giọng:
- Em phải họp hội đồng quản trị ngay bây giờ, như vậy không được tốt lắm. Ông xã, nếu không thì buổi tối em sẽ cùng với anh nhé!
- Buổi tối anh muốn cái kia rồi!
Diệp Lăng Phi cười nói.
- Lần này mặc kệ thế nào, anh phải hoàn toàn có được em!
Bạch Tình Đình hơi gật đầu, dịu dàng nói:
- Vâng!
Trong khi Bạch Tình Đình đang nghĩ đến lúc mình và Diệp Lăng Phi triền miên trên giường sẽ xuất hiện những tình cảnh khiến kẻ khác tim đập không thôi thì chuông điện thoại trên bàn làm việc của cô reo vang, lần này là điện thoại của của nữ thư kí gọi tới. Trong điện thoại, thư kí của Bạch Tình Đình nói với Bạch Tình Đình, các thành viên của hội đồng quản trị đã tới rồi, chỉ chờ Bạch Tình Đình đến là bắt đầu họp. Bạch Tình Đình buông điện thoại xuống, cô sửa sang lại số tài liệu trước mặt, sau đó đứng dậy đi vào toilet, xem dáng vẻ của mình có chỗ nào không ổn không, sau khi xác nhận không có vấn đề gì, Bạch Tình Đình mới đi ra, cầm lấy cặp tài liệu, nói với Diệp Lăng Phi:
- Ông xã, cuộc họp hội đồng quản trị sắp bắt đầu rồi!
- Ừ, anh đang chờ khoảnh khắc này đây!
Diệp Lăng Phi đứng đậy, đi ra chỗ cửa phòng. Diệp Lăng Phi mở cửa phòng làm việc ra, rất lịch sự chờ Bạch Tình Đình ra ngoài trước. Bạch Tình Đình vừa đi ra, lập tức giao tập tài liệu cho thư kí của mình, đặn dò cô thư kí vài câu rồi mới cất bước đi về phía phòng họp. Diệp Lăng Phi và cô thư kí đi theo sau Bạch Tình Đình cùng tới phòng họp. Ngay trước cửa phòng họp, Bạch Tình Đình cố ý dừng lại, cô hít một hơi thật sâu, sau đó đẩy ra đi vào trong phòng họp.
Trong phòng hội nghị, các thành viên của hội đồng quản trị đã sớm ngồi vào chỗ rồi, những người này tranh thủ lúc Bạch Tình Đình còn chưa tới thì bàn luận với nhau, trong đó có rất nhiều người đã gọi điện thoại cho Bạch Cảnh Sừng, cái này cũng là chủ ý bọn họ đã thương lượng với nhau. Theo những người này, kế hoạch xây dựng Long Sơn quá mạo hiểm, mà bây giờ người có khả năng cải biến suy nghĩ của Bạch Tình Đình chỉ có Bạch Cảnh Sùng. Trên thực tế, sách lược quả đúng là đã phát huy hiệu quả nhất định, ít ra là Bạch Cảnh Sùng muốn khuyên bảo Bạch Tình Đình thay đổi chủ ý, chỉ tiếc là bọn họ lại quên mất một người quan trọng nhất, đó chính là cổ đông lớn nhất tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ, Diệp Lăng Phi.