Đô Thị Tàng Kiều

Chương 850 : Ác mộng!

Ngày đăng: 11:00 18/04/20


Diệp Lăng Phi thấy Trương Lộ Tuyết ngồi trong phòng khách nhà mình thì thấy vô cùng đau đầu, không rõ cô ta định làm gì.



Diệp Lăng Phi lại quay về phòng ngủ, thì thấy Bạch Tình Đình đang xem bức tranh Chu Hồng Sâm tặng hắn. Khi hắn bước vào phòng Tình Đình chuyên ánh mắt từ nhìn bức tranh sang nhìn hắn, ánh mắt đó ân chứa một nụ cười.



-Bà xã! Sao em lại nhìn anh như vậy? Tại sao anh lại thấy ánh mắt em kì lạ lắm!



-Anh là hồ đồ thật hay giả vờ hồ đồ vậy?



Bạch Tình Đình nói rồi dùng tay chỉ vào bức tranh hỏi:



-Trong lòng anh lẽ nào không hiểu chú Chu định làm gì sao?



-Tình Đình! Anh không rõ!



Mặc dù hắn đã biết là chuyện gì nhưng vẫn làm bộ hồ đồ không hiểu nói:



-Bác Chu tặng anh bức tranh, lẽ nào như vậy cũng có vấn đề sao?



-Vậy anh xem trên bức tranh viết những gì? Bác Chu viết gỗ đã thành thuyền, lẽ nào như vậy mà anh cũng không hiểu?



-Ai da! Anh hiểu rồi!



Diệp Lăng Phi cố làm ra bộ dạng như vừa tỉnh ngộ, ôm chầm lấy Tình Đình, hôn lên má cô nói:



-Cảm ơn bà xã đại nhân!



Bạch Tình Đình đẩy Diệp Lăng Phi ra nói:



-Chuyện của Hân Mính cứ gác sang một bên! Bây giờ em dẫn anh đi gặp một người!



Lúc đó Diệp Lăng Phi đã biết người dưới lầu là ai nhưng hắn không muốn có quan hệ gì cả. Hắn cũng không hỏi nhiều chỉ đáp:



-Được!



Rồi đi theo Tình Đình rời khỏi phòng ngủ đi xuống dưới lầu. Bạch Tình Đình dẫn Diệp Lăng Phi tới phòng khách. Trương Lộ Tuyết đợi ở đó đã rất lâu rồi!



Diệp Lăng Phi nghĩ nát óc vẫn không hiểu bèn nói:



-Đến bây giờ anh vẫn không hiểu, không biết ai có thể giải thích cho anh nghe!



Trương Lộ Tuyết nhìn Bạch Tình Đình, cười nói:



-Diệp Lăng Phi vậy để em giải thích cho anh nhé. Em là vừa mới quyết định về Vọng Hải, không phải em muốn về, chỉ là tập đoàn Tân Á xảy ra ít chuyện, thân là đại cổ đông của tập đoàn em nghĩ anh có quyền được biết, chẳng là loại xe mới Displacement đang xảy ra sự cố về phanh, mặc dù trước mắt chỉ có một người tố cáo về phẩm chất của loại xe này, nhưng nghĩ cho sự phát triển của tập đoàn Tân Á sau này, vì vậy mới đưa ra một chính sách, thu hồi lại tất cả những chiếc xe bán ra, đồng thời giao cho các đại lý liên hệ với khách hàng, mà nhân viên trong tập đoàn phải tìm ra cách giải quyết vấn đề. Chiều nay em đã triệu tập cuộc họp, đưa ra phương án cấp bách. Vì tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ cũng là một trong nhãng cổ đông của tập đoàn Tân Á vì vậy em bắt buộc phải thông báo cho Tình Đình, Diệp Lăng Phi câu trả lời này anh hài lòng chưa?



Trương Lộ Tuyết nói xong thì nhìn Diệp Lăng Phi, hắn vừa nghe thấy Trương Lộ Tuyết vì chuyện này mà quay về thì hắn mới thở phào nhẹ nhõm, chỉ cần miễn là không phải vì chuyện của mình thì tốt. Trương Lộ Tuyết sớm đã nhìn thấy phản ứng đó của Diệp Lăng Phi, miệng cô cười thầm. Diệp Lăng Phi thấy miệng Trương Lộ Tuyết xuất hiện nụ cười thầm thì biết tâm ý của mình đã bị cô ta nhìn thấu, hắn vội nói:



-A! Đã là chuyện của tập đoàn Tân Á, thì người ngoài như anh đây cũng chẳng giúp gì được, em và Tình Đình cứ coi như không có anh, không cần để ý tới anh, hai người cứ nói tự nhiên!



Bạch Tình Đình ngồi cạnh Diệp Lăng Phi, nghe thấy câu nói đó của hắn bèn nói:



-Ông xã! Còn bàn bạc gì nữa! Em cũng không hiểu, nhưng em thấy biện pháp của Lộ Tuyết rất thỏa đáng, em ủng hộ. Tối nay em và cô ấy đi ăn tối, tối nay lúc ăn cơm bọn em không hề nói gì tới chuyện công việc, mà là nói chuyện của anh đó ông xã!



-Nói tới anh?
-Ông xã! Khi nào mặt trời mới mọc vậy. Chúng ta xem sớm rồi về nhà sớm một chút, em rất buồn ngủ!



Diệp Lăng Phi quay về phía Bạch Tình Đình, nhìn gương mặt kiều diễm của cô đột nhiên buột miệng hỏi:



-Bà xã! Nếu có một ngày em biết anh lừa dối em! Em có tha thứ cho anh không?



Bạch Tình Đình lúc đó mơ mơ hồ hồ, cô chỉ muốn sớm được về nhà đi ngủ, nửa đêm canh ba mò lên núi cô cảm thấy điên điên thế nào đó, cô mơ mơ hồ hồ đáp:



-Còn phải xem là chuyện gì nữa!



-Chuyện ngoại tình thì sao?



-Không tha thứ!



Bạch Tình Đình nhắm mắt nói:



-Bởi vì anh là một tên đại dê già, em biết bên ngoài anh có người đàn bà khác. Nếu để em biết anh vì mấy người đó mà lừa gạt em em tuyệt đối không tha thứ cho anh!



Diệp Lăng Phi nghe xong lại nhìn về phía mặt trời mọc nói:



-Bà xã! Anh yêu em!



Bạch Tình Đình lúc này bỗng mở to mắt nhìn Diệp Lăng Phi nói:



-Ông xã! Rốt cuộc anh muốn nói với em điều gì? Có phải muốn nói với em bên ngoài anh có người phụ nữ khác?



-Tình Đình! Anh chỉ cần mình em là đủ rồi!



Diệp Lăng Phi nói rồi hít một hơi thuốc nói:



-Em biết không? Bây giờ em đã biến thành tính mạng của anh. Anh thấy sinh mạng của anh và em đã hòa làm một rồi, anh không rời xa em được. Anh sợ có một ngày em sẽ rời xa anh!



-Ông xã! Anh làm sao lại nói những lời như vậy?



Bạch Tình Đình ngạc nhiên hỏi:



-Em cảm thấy ai kì lạ lắm! Tự nhiên lại muốn đi xem mặt trời mọc, bây giờ lại nói ra những lời cổ quái này. Ông xã, có phải anh có chuyện gì giấu em?



-Không có!



Diệp Lăng Phi lắc đầu nói:



-Tình Đình! Chỉ là anh muốn nói với em, anh yêu em. Anh và em đã là một rồi,nếu có một ngày anh làm ra chuyện mà em không thể tha thứ được. Anh hi vọng chúng ta vẫn có thể ngồi đây ngắm mặt trời mọc, không cần biết lúc đó anh ở đâu, em ở đâu, chúng ta mỗi ngày đầu tháng đều tới đây xem mặt trời mọc có được không?



-Anh nói gì mà kì thế! Em chẳng biết anh nói gì nữa, được, em đồng ý với anh!



Diệp Lăng Phi cười hôn lên má Tình Đình. Tình Đình chỉ tay về phía đông nói:



-Ông xã! Anh mau xem! Đẹp quá!



Diệp Lăng Phi đưa mắt về phía đông. Nơi đó, mặt trời đang từ từ nhô lên. Tâm trạng của Diệp Lăng Phi không đặt ở chỗ mặt trời, hắn lại nghĩ về cơn ác mộng lúc nãy. Đối với Diệp Lăng Phi hắn có quá nhiều bí mật không nói cho Bạch Tình Đình.