Đô Thị Tàng Kiều

Chương 86 : Đại sứ thiện chí Liên Hợp Quốc

Ngày đăng: 10:50 18/04/20


Sáng sớm hôm sau, sau khi rửa mặt xong, Diệp Lăng Phi đi xuống lầu.



Diệp Lăng Phi vừa đi vào nhà ăn thì thấy Bạch Tình Đình đang ngồi ăn sáng. Diệp Lăng Phi ngồi đối diện với Bạch Tình Đình, hắn chú ý quan sát Bạch Tình Đình cầm một chiếc bánh bao, chuẩn bị đưa lên miệng. Thấy hành động kỳ quái của Diệp Lăng Phi, nàng hỏi:



- Anh làm gì vậy?



- Tôi xem có đúng là cô bị bệnh hay không, nhìn sắc mặt thì không giống.



Diệp Lăng Phi nhìn nàng bằng ánh mắt kỳ quái nói.



- Anh bị bệnh thì có.



Bạch Tình Đình đang bực mình, đêm qua nàng chờ hắn quay về, Cô Ngô phải ra trước cửa để căn dặn Bạch Tình Đình cố nén giận, khuyên nàng không nên vì những chuyện như thế này mà bực mình. Biết được Diệp Lăng Phi cố ý để phần cơm cho mình, trong lòng Bạch Tình Đình cũng có chút cảm động. Nàng nghĩ Diệp Lăng Phi ngoại trừ việc thích trêu chọc mình ra thì cũng không phải là người xấu.



Nàng đợi đến nửa đêm chính là muốn nói tiếng cảm ơn với Diệp Lăng Phi. Nhưng đâu ngờ rằng đêm qua mình lại có một chút cảm tình với Diệp Lăng Phi, sáng sớm hôm nay lại bị Diệp Lăng Phi trêu chọc như vậy toàn bộ cảm tình của nàng đối với hắn trong nháy mắt đã tiêu tan toàn bộ. Nàng thầm nghĩ:



- Tôi vốn muốn giảm bớt chút căng thẳng với anh, tên khốn kiếp nhà anh lại dám nói tôi có bệnh, được rồi, cứ coi như là tôi có bệnh đi, từ nay về sau anh đừng có mong tôi vui vẻ với anh.



Bạch Tình Đình tức giận, trừng mắt nhìn Diệp Lăng Phi, nàng nhét chiếc bánh mì vào miệng ra sức nhai, thoạt nhìn có vẻ như nàng coi Diệp Lăng Phi là chiếc bánh mì để nàng trút giận.



Diệp Lăng Phi nhìn thấy bộ dạng như vậy của Bạch Tình Đình, trong lòng thầm nghĩ:



- Ta biết chắc chắn Bạch Tình Đình sẽ không đối xử quá tốt với ta, nếu như ta cho nàng có cơ hội thì với bản tính của nàng chắc chắn nàng sẽ chỉnh ta. Chuyện này phải cẩn thận hơn một chút mới được, tránh việc thanh danh cả một đời của ta lại bị hủy hoại trong tay một tiểu cô nương.



Diệp Lăng Phi ăn bánh kem, tiện tay lấy tờ báo “ Vọng Hải báo “ trước mặt Bạch Tình Đình, giở ra xem, không thèm để ý đến Bạch Tình Đình đang trừng mắt nhìn hắn. Hắn phải biết rằng đọc báo sáng là thói quen hàng ngày của Bạch Tình Đình, những tin tức trên tờ báo có thể giúp nàng biết được có những sự việc gì xảy ra ở Vọng Hải, thậm chí cả những cửa hàng nào mới khai trương cũng có thể biết được.




Diệp Lăng Phi thấy tâm tình Bạch Tình Đình rất tốt, nên cũng không muốn tranh cãi, mặc cho Bạch Tình Đình muốn nói gì thì nói.



Bạch Tình Đình thấy Diệp Lăng Phi không lên tiếng, cho rằng Diệp Lăng Phi ngầm đồng ý, trong bụng cảm thấy rất đắc ý, nàng nghĩ cuối cùng người này cũng phải nhờ vả mình.Mang theo vẻ mặt đắc ý, nàng ăn xong đĩa trứng, đứng lên đối diện với Diệp Lăng Phi nói:



- Hôm nay tôi muốn đi dạo phố cùng với Hân Mính, anh có muốn đi cùng không?



Diệp Lăng Phi đang mải suy nghĩ không biết vì sao Auner lại muốn tới Vọng Hải, nghe thấy Tình Đình hỏi hắn có muốn đi dạo phố hay không, hắn thuận miệng trả lời:



- Tôi còn có việc.



Bạch Tình Đình xua tay nói:



- Tùy anh, hiếm khi nào tôi có lòng tốt như vậy, muốn đưa anh đi shopping cùng, anh không đi thì thôi.



Nói xong, nàng xoay người đi lên tầng hai.



Diệp Lăng Phi trấn tĩnh lại, lúc này mới nhớ tới Bạch Tình Đình vừa nói muốn dẫn mình đi dạo phố, cảm thấy hơi lạ, tại sao tự nhiên Bạch Tình Đình lại đối tốt với mình như vậy? Rất nhanh, hắn đã hiểu được tâm tư của nàng, nhất định là trong cuộc tranh luận lúc nãy, Bạch Tình Đình đã chiếm được ưu thế, nên muốn chứng tỏ trước mặt Chu Hân Mính một phen.



Diệp Lăng Phi cười cười, thầm nghĩ:



- Nữ hài tử đúng là nữ hải tử, suy nghĩ của nàng làm cho người ta không thể hiểu được, cứ để cho nàng đi thôi.



Hắn đang suy tính xem lần này Auner đến đây vì mục đích gì, không biết vì sao, Diệp Lăng Phi có cảm giác lần này Auner sẽ mang đến phiền phức cho hắn, nhưng rốt cuộc là phiền phức gì thì hắn không thể nói ra được.