Đô Thị Tàng Kiều
Chương 871 : Sự nổi giận của Bành Hiểu Lộ
Ngày đăng: 11:00 18/04/20
Bạch Dương vừa nhìn thấy Bành Hiểu Lộ nổi giận, hắn không dám đỡ lời cho Nhiếp Quân nữa, Bạch Dương lo sẽ chuốc họa vào thân. Trên mặt Bành Hiểu Lộ phủ lớp sương mỏng, cô cắn chặt môi xem ra là muốn đi tìm Nhiếp Quân tính sổ.
Đúng vào lúc này Diệp Lăng Phi dẫn theo hai người Angel và Dã Lang đi về phía bên này. Diệp Lăng Phi từ đằng xa đã nhìn thấy Bạch Dương và Bành Hiểu Lộ đang nói chuyện, hắn thấy điệu bộ nói chuyện của hai người cũng có thể nhìn ra bầu không khí nói chuyện của hai người họ không được hòa hợp.
Lúc này Diệp Lăng Phi với hai người Angel và Dã Lang bước tới, vừa tiếng lại gần Diệp Lăng Phi nhìn thấy trên mặt Bành Hiểu Lộ phủ một lớp sương mỏng khẽ cười nói:
- Hai người đang làm gì đấy, Hiểu Lộ, cô có biết bộ dạng lúc cô giận rất khó coi không hả?
Bành Hiểu Lộ trừng Diệp Lăng Phi một cái hừ lạnh:
- Không liên quan đến anh, tôi thích thế!
Bạch Dương ngượng ngùng cười nói:
- Không có gì, không có gì, tôi chỉ là nói chút chuyện về luyện tập ấy mà!
- Chuyện luyện tập?
Diệp Lăng Phi ngạc nhiên lập tức hỏi:
- Đại đội trưởng, anh sao thế, chẳng lẽ anh có bất mãn với phương phức sa thải trong huấn luyện của tôi?
- Không phải, là một số chuyện khác!
Bạch Dương giờ không biết nên nói thế nào, hắn đã sớm biết đây là chuyện rất nan giải, nhưng không ngờ là khó khăn đến như vậy.
Bành Hiểu Lộ nhìn Diệp Lăng Phi một cái quay người đi thẳng. Bạch Dương thấy Bành Hiểu Lộ tức hồng hộc bỏ đi cảm thấy sắp xảy ra chuyện rồi nên vội vàng đuổi theo.
Nhiếp Quân vẫn còn muốn nói tiếp thì đúng lúc này chỉ nhìn thấy Bành Hiểu Lộ giơ tay phải lên, chỉ nghe thấy một tiếng “chát”, Bành Hiểu Lộ tát Nhiếp Quân một cái thật mạnh, đến nỗi nhất thời Nhiếp Quân không thốt nên lời. Nhiếp Quân ôm mặt mình ngơ ngác nhìn Bành Hiểu Lộ, ý đó giống như là đang hỏi tại sao Bành Hiểu Lộ lại tát hắn.
Bành Hiểu Lộ bị tức giận đến nỗi môi cô run lên, cô đưa tay chỉ vào mũi của Nhiếp Quân phẫn nộ nói:
- Nhiếp Quân, anh nghe cho rõ đây, tôi không quan tâm mấy cái tư tưởng gọi là thăng chức đó của anh, tôi chỉ quan tâm đến những lời anh vừa nói, anh nói anh có tình cảm gì với tôi, còn nói giữa chúng ta đã có sự xuất hiện của hắn, những lời đó anh đã dám nói ra thì anh phải chịu trách nhiệm. Giờ tôi nói cho anh biết, trước giờ tôi không có tình cảm gì với anh cả, nếu như anh có ảo tưởng gì thì đó là chuyện của anh. Hôn nhân của tôi không phải do tôi quyết định được, anh đã biết rõ bối cảnh thân phận của tôi cũng nên hiểu rõ nếu như tôi muốn kết hôn thì người đó cũng phải có bối cảnh bên quân sự, vì thế sau này anh đừng có ảo tưởng giữa chúng ta có thể có quan hệ gì nữa.
Bành Hiểu Lộ nói xong quay người bỏ chạy đi.
Lúc Bành Hiểu Lộ chạy qua người Diệp Lăng Phi, Diệp Lăng Phi vốn định gọi Bành Hiểu Lộ lại nhưng chưa kịp đợi hắn nói Bành Hiểu Lộ đã chạy vụt qua rồi. Diệp Lăng Phi suy nghĩ rồi cũng quay người lại đuổi theo.
Sau khi Nhiếp Quân nghe thấy lời từ chối thẳng thừng của Bành Hiểu Lộ, cả người lập tức quỵ vào tường, hắn cảm giác toàn thân không còn sức lực gì nữa cả. Những lời nói sau cùng của Bành Hiểu Lộ giống như một nhát dao đâm vào tim của Nhiếp Quân, đâm nát giấc mơ luôn muốn theo đuổi của Nhiếp Quân.
Từ trước tới nay Nhiếp Quân đều đang nằm mơ, mơ mình có một ngày trở thành con rể của Bành Sở Hoa, nếu như vậy hắn sẽ một bước lên mây. Nhưng Bành Hiểu Lộ lại vô tình bóp nát mơ tưởng của hắn, điều càng quan trọng hơn là Bành Hiểu Lộ lại hủy đi tiền đồ trước mắt của hắn, Nhiếp Quân không dám tin sau này mình nên làm thế nào cả?
Bạch Dương lộ ra ánh mắt khinh bỉ, những lời lúc nãy Nhiếp Quân nói không giống như lời của một quân nhân nên nói. Bạch Dương không có chút đồng tình nào với Nhiếp Quân cả, hắn cũng quay người rời khỏi, vứt lại mình Nhiếp Quân ở đó.
- Mình phải làm thế nào đây? Mình phải làm thế nào đây?
Hai tay Nhiếp Quân ôm đầu, trong lòng đang tính nên làm thế nào. Lúc nãy hắn nhất thời bị kích động đã nói ra những lời như vậy, bây giờ hắn thấy hối hận rồi, nhưng có cách gì để cứu vãn, trong lòng Nhiếp Quân cảm thấy buồn phiền, hắn vốn định giải thích với Bành Hiểu Lộ nhưng Nhiếp Quân lại cảm giác nếu như mình đi giải thích chỉ bị Bành Hiểu Lộ càng khinh bỉ hơn, càng khiến cho Bành Hiểu Lộ xem thường.
Nhiếp Quân muốn rời khỏi đây, nhưng giờ hắn đã đắc tội với Bành Hiểu Lộ rồi, cho dù có rời khỏi đây thì cũng có thể đến được bộ đội nào nữa chứ?
- Chẳng lẽ mình phải chuyển ngành sớm?
Trong đầu Nhiếp Quân lóe lên suy nghĩ này, mặt hắn càng trắng bệch.