Đô Thị Tàng Kiều

Chương 881 : Cuộc thi lớn!

Ngày đăng: 11:00 18/04/20


Diệp Lăng Phi vốn chỉ muốn đùa với Bành Hiểu Lộ chứ không hề muốn Bành Hiểu Lộ giúp hắn giặt quần áo, nhưng lại không ngờ rằng Bành Hiểu Lộ lại tưởng Diệp Lăng Phi nói thật, giúp hắn giặt quần áo thật.



Từ lời nói nhắc nhở của Angel, Diệp Lăng Phi đã nhận ra Bành Hiểu Lộ rất có thể đã thích hắn rồi.



Diệp Lăng Phi lắc đầu, nói với Angel:



- Tiểu nha đầu đừng có ở đây thêm loạn cho anh nữa, có thể người ta nhìn không quen thấy anh không thích giặt quần áo mới giúp anh thôi! Hơn nữa nếu là em, thì em có giúp anh giặt không?



Angel bĩu bĩu môi, nói:



- Satan! Anh thôi đi, anh đâu có bảo em giúp anh giặt quần áo đâu, có cần thì em giặt luôn cả quần sịp cho anh nhé!



- Không cần đâu! Sịp thì tự anh đi giặt được rồi!



Diệp Lăng Phi xua xua tay nói, quay mình đi về phía kí túc xá của Bành Hiểu Lộ.



Còn chưa đi tới cửa kí túc xá của Bành Hiểu Lộ, Diệp Lăng Phi đã nhìn thấy bên cạnh kí túc xá của Bành Hiểu Lộ phơi đầy quần áo mới giặt xong. Cũng đúng trong lúc này, Bành Hiểu Lộ cũng bê ra một chậu đựng một bộ quần áo vừa giặt xong. Từ trong chậu cô mang ra một cái váy dài, và phơi cái váy đó lên gậy.



Diệp Lăng Phi lại gần, Bành Hiểu Lộ vừa phơi xong quần áo, chổng mông lên bê chậu nước hắt đi. Nghe thấy tiếng bước chân từ sau lưng, Bành Hiểu Lộ tay cầm chậu, quay người lại. Sau khi nhìn thấy Diệp Lăng Phi, Bành Hiểu Lộ lạnh lùng nói:



- Vào trong phòng tôi ngồi một lát, tôi còn một bộ quần áo chưa giặt xong!



- Hiểu Lộ, để tôi đi, không cần phiền phức như vậy đâu!



Diệp Lăng Phi nói:



- Tối hôm đó chỉ nói đùa như vậy, chứ không hề có ý bảo cô giúp tôi giặt quần áo, Hiểu Lộ, tôi nghĩ bộ quần áo còn chưa giặt đó của cô, cô đừng giặt nữa, để tôi giặt cho!



Bành Hiểu Lộ nhìn Diệp Lăng Phi, không nói gì, cầm chậu đi về đằng sau. Diệp Lăng Phi vội vàng đuổi theo, Bành Hiểu Lộ vừa nhìn thấy Diệp Lăng Phi chạy lại thì xấu hổ nói:



- Anh làm gì vậy hả? Cái bộ quần áo còn sót lại đó là nội y của tôi, không cần anh giúp, anh vào phòng ngồi đợi tôi là được rồi!



Diệp Lăng Phi vừa nghe thấy thì ngại ngùng nói:
- Là cuộc thi lớn hả?



- Cái gì mà cuộc thi lớn! Tôi không biết cái cuộc thi lớn của cô là gì đâu?



- Đó là những cuộc thi thường được tổ chức trong quân đội, ví dụ như thi bắn súng, thi thể lực....



Diệp Lăng Phi lắc đầu, nói:



- Những cái đó tôi không làm đâu! Tôi muốn mấy ngày này những binh sĩ đó vẫn không ngừng tập luyện, hiếm có dịp nghỉ ngơi như thế này tôi muốn tổ chức cuộc thi vượt sông, hoặc là đá bóng. Mà hình như cũng không có sân bóng đá, vậy thi vượt sông vậy, cũng có thể tổ chức thi chạy!



- Thi như vậy ý hả!



Bành Hiểu Lộ hình như đã hiểu ra những gì Diệp Lăng Phi đang nói, cô nghĩ một lúc rồi nói:



- Tôi nhớ khi đại đội trưởng Bạch tới đây, anh ấy cũng mang theo bóng đá, anh ấy thích đá bóng mà, vốn muốn tới đây thi đá bóng, tiếc là mãi mà không có dịp, không biết quả bóng đó có còn ở chỗ anh ấy không! Trước khi anh tới đây, tôi vẫn còn nhìn thấy nó ở trong văn phòng của anh ấy!



- Thật không?



Diệp Lăng Phi vừa nghe thấy, mặt bỗng hiện lên một nụ cười, nói:



- Như vậy là tốt nhất! Nếu như có bóng, chúng ta có thể tổ chức thi đá bóng. Hiểu Lộ, bây giờ chúng ta đi tìm đại đội trưởng Bạch đi!



Diệp Lăng Phi nói rồi vội kéo tay Bành Hiểu Lộ lôi đi, Bành Hiểu Lộ mâu thuẫn nói:



- Tôi không muốn để người khác nhìn thấy, nếu để đội trưởng Bạch nhìn thấy như vậy càng không hay!



Diệp Lăng Phi buông tay, cười nói:



-Ngại quá! Tôi không nghĩ tới chuyện này! tôi có chút nóng vội quá, không biết quả bóng đó còn chỗ đội trưởng Bạch không, đi thôi, chúng ta mau đi tìm anh ta!



Bành Hiểu Lộ gật đầu, cô bước xuống giường, mặt vẫn còn đỏ bừng, cứ đợi Diệp Lăng Phi đi ra, Bành Hiểu Lộ mới đi theo sau.