Đô Thị Tàng Kiều
Chương 919 : Chúng ta không có con đường
Ngày đăng: 11:01 18/04/20
Câu này Mary hỏi một cách trực tiếp thẳng thắn, Diệp Lăng Phi cũng không khách khí trả lời:
- Cái này là thói quen của tôi, tôi sẽ không uống bất cứ thứ gì ở một nơi xa lạ có thể khiến mình gặp nguy hiểm, tôi sẽ không đem tính mạng của mình ra mạo hiểm!
- Ha ha. Diệp tiên sinh, ngài thực sự rất hài hước!
Câu trả lời của Diệp Lăng Phi khiến Mary cảm thấy hơi ngạc nhiên, cô ta không ngờ được rằng Diệp Lăng Phi sẽ trả lời trực tiếp như vậy.
- Mary tiểu thư, cô cũng là người có tính hài hước mà!
Diệp Lăng Phi tay phải ôm vai Angel, tay trái thì sờ sờ điếu thuốc, sau khi nhét điếu thuốc vào trong miệng. Diệp Lăng Phi mới nói:
- Mary tiểu thư, cô không ngại việc tôi hút thuốc chứ!
- Đương nhiên là không ngại, đây là quyền lợi của ngài. Trong sòng bạc của chúng tôi, khách hàng là thượng đế, chúng tôi sẽ thỏa mãn bất cứ yêu cầu nào của khách hàng!
- Bao gồm cả việc để Mary tiểu thư nói chuyện phiếm với họ sao?
Diệp Lăng Phi hỏi một câu.
- Ha ha. Diệp tiên sinh, tôi phát hiện ra ngài rất thích nói đùa, ngài đúng là một người đàn ông hài hước, tôi cho rằng trò chuyện với ngài nhất định là một việc rất thú vị!
Trên gương mặt Mary mang theo nụ cười mang tính công việc, nhưng mà câu nói đùa kia của Diệp Lăng Phi thực sự khiến cho Mary cảm thấy không vui, lúc trưa bị Davis nhìn chòng chọc đã khiến Mary trong lòng hơi khó chịu, giờ lại nghe thây câu nói kia của Diệp Lăng Phi, trong lông cô ta càng thêm khó chịu, chỉ là không thế biểu đạt ra ngoài mà thôi. Diệp Lăng Phi là dạng người gì cơ chứ, chỉ cần liếc mắt là có thể đoán được người khác đang nghĩ cái gì. Hắn thấy vừa rồi Mary hơi biến sắc, đã đoán ngay là Mary khó chịu vì câu nói vừa rồi của mình. Diệp Lăng Phi tay trái cầm điếu thuốc, gõ nhẹ điếu thuốc hai cái vào gạt tàn để trước mặt, nhìn về phía Mary, nói:
- Mary tiểu thư, tôi nghĩ rằng cô không muốn nói chuyện với tôi, đương nhiên, tôi cũng không muốn phí thời gian ở chỗ này, để tôi nói mục đích của tôi tới đây nhé.
Mary nhìn Diệp Lăng Phi, cười nói:
- Diệp tiên sinh, không biết tôi có thể giúp gì được cho ngài?
- Rất đơn giản, tôi có một người bạn tên là Bạch Thúy Bách, anh ta là người đại lục. Bảy tám hôm trước, anh ta cùng một người đàn ông tên là Hoắc Chấn đến Ma Cao, nhưng tôi nghe nói người bạn này của tôi bởi vì thua 100 triệu ở một sòng bạc mà bị người ta giữ lại ở Ma Cao. Lần này tôi đến Ma Cao là vì muốn đưa người bạn của tôi về, về phần cái giá 100 triệu, tôi có thể giao ra, nhưng mà, tôi muốn thấy người sống.
Mary tay cầm một điếu thuốc dành cho phụ nữ, loại thuốc lá này bên trong có hương liệu, chỉ cần hút là hương thơm sẽ tỏa ra. Mary hít một hơi thuốc rồi mới nói:
- Diệp tiên sinh, tôi không hiểu được, chuyện này có liên quan gì đến chúng tôi, vì sao ngài lại muốn tìm ông chủ của tôi?
- Không sao đâu!
Diệp Lăng Phi cũng không muốn tiếp rục truy hỏi nữa, hắn ngoắc ngoắc Dã Thú và Dã Lang, nói:
- Chúng ta đi thôi!
Mary tiến đám người Diệp Lăng Phi ra khỏi sòng bạc rồi mới quay lại, nhìn thấy nét mặt đầy vẻ giận dữ của Maria, cô ta cười nói:
- Maria, không cần tức giận, cô yên tâm đi, sau này cô sẽ có cơ hội thu thập tên khốn nạn đó!
- Tôi nhất định phải xẻ thịt lột da hắn!
Maria có vẻ cực kì phẫn nộ, hận Dã Thú tới tận xương tủy...
Sau khi trở lại khách sạn, Angel mới hỏi Diệp Lăng Phi về nghi vấn trong lòng mình.
- Satan, đây là chuyện gì vậy, vì sao anh cứ như vậy mà đi về, anh thực sự tin tưởng lời của người phụ nữ kia sao?
Diệp Lăng Phi lắc lắc đầu, hắn đứng bên cửa sổ, nhìn cảnh thành phố về đêm. Thản nhiên nói:
- Hiện giờ chúng ta cũng chỉ có thể làm như vậy mà thôi. Angel em còn có biện pháp gì tốt hơn sao?
Angel trầm mặc, đúng như lời Diệp Lăng Phi vừa mới nói, hiện tại chỉ có thể làm như vậy. Cũng may Kim Quảng còn khẳng định sẽ hỗ trợ điều tra, nếu như Kim Quảng không chịu thừa nhận, lẽ nào lại dùng đao buộc Kim Quảng phải thừa nhận. Người duy nhất biết tình hình thực tế ở đây đã chết rồi, dù cho hắn bị ai giết, nói tóm lại là Hoắc Chấn đã chết rồi, không còn ai có thể chứng minh được rằng Bạch Thúy Bách đang nằm trong tay Kim Quảng, đây mới là chuyện khó giải quyết nhất. Diệp Lăng Phi quay người lại, nói với Angel:
- Chuyện này anh tự biết chừng mực, nhưng mà anh cảm thấy chuyện này hơi phức tạp đây. Dã Thú, Dã Lang, bây giờ hai người các cậu lập tức liên lạc với tổng bộ xem có thể chuyển vũ khí tới đây với tốc độ nhanh nhất được không!
- Dù là nhanh nhất thì cũng phải ba bốn ngày, làm sao có thể chuyển vũ khí tới đây ngay được!
Angel nói rằng.
- Đừng quên rằng ở Ma Cao này chúng ta không có con đường để chuyển thẳng vũ khí tới!
Angel vừa nói ra những lời này, Diệp Lăng Phi lập tức lâm vào trầm mặc. Đúng vào lúc này, điện thoại đi dộng của Diệp Lăng Phi đổ chuông. Diệp Lăng Phi vừa nhìn thấy tên người gọi đến tức thời tỏ ra sùng sốt, không đoán ra được vì sao cô ấy lại gọi đến vào lúc này.