Đô Thị Tàng Kiều
Chương 921 : Diệt cỏ tận gốc
Ngày đăng: 11:01 18/04/20
Từ miệng Dã Thú, Diệp Lăng Phi được biết một mình Mễ Tuyết đang ở trong sòng bạc, hắn liền thấy ngạc nhiên, có vẽ có một số chuyện được chồng chất ở đây, giống như một mớ bòng bong, rất khó tìm ra điểm đầu nút.
Theo những gì mà vị cảnh sát Hồng Kông - Lương Ngọc kia nói, lần này Chu Hùng sẽ thay mặt tập đoàn buôn lâu kia tới Ma Cao đàm phán chuyện hợp tác, rất có khả năng đối tượng hợp tác đó chính là Kim Quảng. Nhưng tối nay hắn vừa tìm qua Kim Quảng, đích thân Kim Quảng nói hắn không có ở Ma Cao. Nếu Kim Quảng không ở Ma Cao, Chu Hùng lẽ ra không nên để một mình Mễ Tuyết tới sòng bài. Diệp Lăng Phi không tin kiểu Chu Hùng một mình ở trong khách sạn ngủ, rồi để một mình Mễ Tuyết ra ngoài chơi đâu, điều này chẳng bình thường tẹo nào, chỉ có một cách giải thích duy nhất, đó chính là tối nay Chu Hùng có chuyện, để Mễ Tuyết ở lại khách sạn.
Nếu đã như vậy, thế thì tám chín mươi phần trăm Chu Hùng đã đi gặp Kim Quảng, còn những lời Kim Quảng nói với Diệp Lăng Phi trong điện thoại chắc chắn là nói dối. Kim Quảng không hề rời Ma Cao, mà là đi gặp Chu Hùng.
Diệp Lăng Phi đương nhiên không phải là thần, hắn không thể biết được toàn bộ sự việc, những điều này chẳng qua chỉ là đoán mà thôi. Diệp Lăng Phi muốn ở trong sòng bài tìm thấy Mễ Tuyết cũng chỉ vì muốn do thám một chút thông tin có ích từ miệng Mễ Tuyết, để chứng minh điều hắn phỏng đoán.
Diệp Lăng Phi đi hết hơn nửa vòng lớn quanh sòng bài, cuối cùng cũng nhìn thấy Mễ Tuyết và Angel đang ở sòng quay bài kiểu Mỹ. Chỉ thấy Mễ Tuyết và Angel đang ngồi đánh bạc bên cạnh sòng bài, đang hạ cược. Đằng sau hai người có mấy vị khách đang đứng, mấy vị khách này có vẻ khá ngạc nhiên về vận may của Mễ Tuyết và Angel, hào hứng bỏ cược theo Mễ Tuyết và Angel.
Đúng lúc này Diệp Lăng Phi bước qua, hắn rẽ những vị khác đứng phía sau Mễ Tuyết và Angel ra, bước tới đằng sau cả hai. Diệp Lăng Phi đưa mắt nhìn số cược một chút, rồi mở miệng nói:
- Angel đặt thêm chục triệu nữa đi!
Angel quay đầu lại, thấy là Diệp Lăng Phi xong, cô cũng không nói gì, lại tăng thêm một chục triệu thẻ bạc nữa. Mấy vị khách thấy Angel lại tăng thêm chục triệu, nghĩ lần này chắc thắng rồi, thì nhau đặt cược thêm.
Sòng quay dừng lại, mấy vị khách đặt cược đó thất vọng tràn trề thốt thành lời. Angel đứng dậy, bĩu bĩu môi nói với Diệp Lăng Phi:
- Biết ngay có anh tới mà, chắc chắn em sẽ gặp vận đen ngay, đây chính là mục đích của anh đúng không, muốn để em thua sạch tiền à!
Mễ Tuyết cũng đứng dậy, bước về phía Diệp Lăng Phi, mở miệng khẽ nói:
- Diệp tiên sinh, anh tới rồi, chúng tôi đều thua rồi!
- Cái này chẳng liên quan gì tới tôi, tôi chỉ nghĩ có một điều chính là dù các có có thua hay thắng, cũng nhất định phải rời khỏi sòng bài này. Có điều, giờ xem ra, không cần tôi phải nói gì nữa rồi, thẻ bạc đều hết cả rồi, nghĩ chắc cũng không nhất thiết phải lưu lại trước sòng bài này làm gì!
- Ai nói thế. Giờ em đi đổi thẻ!
Angel vừa nói vừa định đi đổi thẻ bạc, nhưng lại bị Diệp Lăng Phi một tay kéo cánh tay cô lại. Diệp Lăng Phi cười cười, nói:
- Angel, bỏ đi, anh muốn nói chuyện với Mễ Tuyết lát!
- Em biết ngay anh có mục đích mà!
Angel liếc lườm Diệp Lăng Phi một cái, mở miệng nói:
- Sớm biết thế này sao không nói sớm hả?
Diệp Lăng Phi cũng chẳng thèm để ý tới Angel quay sang phía Mễ Tuyết, nói:
- Không biết tôi có thể được tiếp chuyện với cô lát không?
Sau chuyện lần trước của Đới Vinh Cẩm, thế lực của tổ chức buôn lậu xuyên quốc gia liền triệt để rút khỏi thành phố Vọng Hải. Tổn thất này không thể tha thứ được, đó cũng chính là lý do khiến Davis có thái độ bất mãn với Chu Hùng. Chu Hùng lần này bị điều tới Ma Cao liên hệ với Kim Quảng, chính là cơ hội cuối cùng mà Davis tạo cho Chu Hùng. Đường dây của Kim Quảng rất quan trọng, có thể thông qua Đường dây của Kim Quảng đánh thông đường dây buôn lậu vào đại lục. Davis coi trọng không phải là thế lực của Kim Quảng ở Ma Cao, mà là thế lực của Kim Quảng ở nội địa. Kim Quảng sớm đã bỏ một nguồn vốn lớn thiết lập quan hệ rất mạnh ở đại lục. So với những thủ đoạn đơn giản như dùng tiền, dùng mỹ nữ thiết lập mạng lưới quan hệ của Chu Hùng, thủ đoạn của Kim Quảng càng cao minh hơn nhiều, hắn triệt để khiến những nhân vật có thể lực mạnh kia tham gia vào, cũng chính là để bọn họ và Kim Quảng ngồi vững trên một con thuyền, cứ như thế, mạng lưới quan hệ đó có thể nói là vững tựa Thái sơn.
Davis đợi Chu Hùng ngồi xuống xong, mới nói với Chu Hùng:
- Chu Hùng, ngươi nên rõ cách làm việc của ta. Những thất bại của ngươi ở thành phố Vọng Hải ta có thể không truy cứu, nhưng chuyện lần này lại không thể không tra, ngươi là người do ta trực tiếp lãnh đạo, nếu ngươi xảy ra chuyện, sẽ trực tiếp liên lụy tới ta, sai sót kiểu này thực sự không thể tha thứ được. Nể tình ngươi khổ nhọc làm việc vì tổ chức, ta sẽ cho ngươi hai lựa chọn, một, ngươi tự mình xử chết ở đây, hai, ta sẽ đích thân xử ngươi!
Chu Hùng vừa nãy còn nghĩ sẽ không có chuyện gì, hắn đâu ngờ được rằng Davis lại nói ra những lời này, sắc mặt Chu Hùng bỗng chốc trắng bệch ra, hắn nhìn Davis, mở miệng nói:
- Davis tiên sinh, ngài nên biết rằng, chuyện lần này tôi thật sự không thể ngờ, tôi.. tôi luôn luôn làm việc rất thận trọng, ngài... ngài cho tôi thêm cơ hội nữa đi!
- Cơ hội chỉ có một lần. Ông chủ Chu, không phải ngay cả điều này ông cũng không hiểu chứ!
Kim Quảng ngồi bên cạnh cười nói:
- Nhất là làm việc trong ngành như chúng ta, nếu một lần thất thủ, sẽ không thể có cơ hội lần hai!
Davis lạnh lùng nói:
- Chu Hùng, ngươi nên biết phong cách làm việc của ta, lần này đều do tự ngươi bất cẩn, không thể trách ta được. Ta cho ngươi cơ hội, để ngươi tự chết, đà là nể tình ngươi vì tổ chức khổ nhọc bao lâu nay rồi, nếu để ta phải ra tay, ngươi chẳng thoát khỏi đau khổ đâu, như thế còn không tốt sao!
Chu Hùng lúc này cũng nhìn ra được, trước sau hắn đều phải chết, hắn bỗng không cảm thấy sợ hãi gì nữa. Chu Hùng liền vắt chân lên, cầm lấy điếu xì-gà vốn đã tắt rồi lại châm lại lửa một lần nữa, hắn hút xong một hơi xì-gà, bỗng cười lớn tiếng nói:
- Nếu đã trước sau gì cũng chết như thế, thì tôi cũng không khách sáo nữa vậy, Davis tiên sinh, một khi ông đã nói tới mức này, tôi cũng không nói nhiều nữa. Bao nhiêu năm nay, tôi cũng không làm ít việc cho tổ chức, ít nhiều cũng hiểu được nội bộ trong tổ chức, nếu tôi chết rồi, người của tôi sẽ đem tất cả chứng cứ mà tôi lưu lại giao nộp cho cảnh sát quốc tế, tới lúc đó, con đường buôn lậu mà ông khổ tâm thiết lập ở khu vực châu Á này sẽ bị hủy hoại toàn bộ. Ông không phải không suy nghĩ về điểm này nhỉ?
Davis nghe xong, sắc mặt không hề thay đổi, hắn ngược lại còn dựa người vào ghế sofa, miệng cười lạnh lùng nói:
- Chu Hùng, ngươi cũng biết chơi trò này sao, ngươi nghĩ rằng ta sẽ cắn câu?
- Ông nói thử xem, tôi sớm đã biết thủ đoạn thâm độc nhẫn tâm của ông rồi, chẳng lẽ tôi lại không lưu lại con đường lui cho mình!
Chu Hùng lạnh lùng nói:
- Nếu ông tha cho tôi, tôi sẽ đưa toàn bộ chứng cứ này trả lại ông, nhưng nếu ông nhất quyết muốn tôi chết, thế thì chúng ta cùng nhau chết vậy, ai cũng không thể có kết cục tốt đẹp cả, tôi tin tổ chức cũng sẽ không tha cho ông đâu!
- Chu Hùng, ta xem thường ngươi rồi, không ngờ ngươi cũng biết giữ chiêu này!
Davis sắc mặt trước sau vẫn giữ nguyên trạng thái sắc lạnh, hắn đưa tay vỗ vỗ hai tiếng.
- Rất tốt, ta rất hài lòng. Ít ra ban đầu ta không nhìn nhầm ngươi, ngươi vẫn là kẻ rất có năng lực, ít ra cũng biết tự bảo vệ mình. Chỉ tiếc rằng, ta không chơi chiêu này, Chu Hùng, ta có thể rõ ràng nói cho ngươi hay, ta cũng có thể rất nhanh tìm ra người mà ngươi nói kia, chỉ cần toàn bộ người của ngươi đều chết cả, thế chằng phải sẽ không còn ai giao nộp chứng cứ cho cảnh sát quốc tế nữa sao?