Đô Thị Tàng Kiều

Chương 941 : Tập đoàn tài chính Suzukawa (1+2)

Ngày đăng: 11:01 18/04/20


Diệp Lăng Phi lần trước có nhắc tới việc tu sửa mới lại ngôi biệt thự một chút. Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính ở nhà cùng nhau bàn bạc xong, cảm thấy vẫn cứ để Diệp Lăng Phi quay về rồi nói chuyện này sẽ tốt hơn. Diệp Lăng Phi là trụ cột trong gia đình mà, có chuyện ai đều cần phải có Diệp Lăng Phi quyết định. Do đó, lúc Diệp Lăng Phi quay về, trong nhà vẫn không hề có thay đổi gì nhiều.



Bụng của Chu Hân Mính đã nhô cả lên rồi, vốn Chu Hân Mính đự định cùng với Bạch Tình Đình đi đón Diệp Lăng Phi, nhưng Bạch Tình Đình lo cho sức khỏe của Chu Hân Mính, mới quyết không để Chu Hân Mính tới sân bay đón Diệp Lăng Phi.



- Hân Mính, qua đây chu cái nào!



Diệp Lăng Phi ôm lấy Bạch Tình Đình từ bên ngoài sân bước vào tới cửa biệt thự, thành phố Vọng Hải vừa có tuyết rơi xong, thời tiết có chút lạnh. Chu Hân Mính trên người mặc chiếc áo khoác lớn màu trắng tuyết, đứng ngay ở cửa biệt thự chờ Diệp Lăng Phi quay về, khá giống với cảnh hiền thê đứng đợi phu quân về nhà.



Chu Hân Mính nghe thấy giọng điệu đầy vẻ ***của Diệp Lăng Phi, khuôn mặt xinh đẹp của cô liền hiện lên một chút ngại ngùng, đợi lúc Diệp Lăng Phi bước gần tới xong. Chu Hân Mính mới nói:



- Vào nhà thôi, ở bên ngoài lạnh quá!



Diệp Lăng Phi ôm lấy eo của Chu Hân Mính, đưa mới tiến qua, mạnh mẽ thơm lên đôi môi của Chu Hân Mính một cái. Lúc này mới mãn nguyện ôm lấy Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính bước vào trong biệt thự.



Trương Vân đã thu dọn trong nhà sạch sẽ rồi, sau khi biết hôm nay Diệp Lăng Phi sẽ về xong. Trương Vân lại làm thêm mấy món ăn nữa. Đây vẫn là những thứ mà Bạch Tình Đình sắp xếp để Trương Vân làm, tuy rằng Diệp Lăng Phi ở Ma Cao có thể ăn những món ăn ngon, song dù sao nó cũng không giống với được ăn ở nhà, đừng nghĩ Bạch Tình Đình không thể làm món ăn, song là một người vợ, cô vẫn khá đảm đang, cô lúc nào cũng luôn suy nghĩ cho chồng.



- Bà xã, không phải chứ, bây giờ ăn cơm?



Diệp Lăng Phi nhìn nhìn đồng hồ, giờ đã là hai giờ chiều rồi, lúc này mà ăn cơm nữa, tối chắc không cần phải ăn nữa rồi.



- Ông xã, mọi người đều chưa ăn gì cả, đợi anh về cùng ăn đó!



Bạch Tình Đình bĩu môi lên, nói:



- Hân Mính cũng còn chưa ăn cơm đâu, cô ấy giờ lại đang mang bầu nữa, song vẫn đợi anh về nhà cùng ăn đó!



- Bọn em đúng là ngốc cả với nhau thế này, sao lại không ăn cơm đi chứ!



Diệp Lăng Phi nghe thấy cả mấy người chưa ai ăn cơm, trong lòng có chút thấy có lỗi, mở miệng nói:



- Được thôi. Trương Vân, cô thu dọn chút đi, chúng ta cùng nhau ăn cơm!



- Tôi không cần nữa đâu, tôi ăn tạm chút cũng được rồi, mọi người ngồi ăn đi!



Trương Vân không muốn cùng ngồi ăn với Diệp Lăng Phi, dù sao cô cũng chỉ là một người giúp việc.



- Cô nói vớ vẩn gì thế, cái gì gọi là ăn tạm!



Diệp Lăng Phi nói với Trương Vân:



- Tôi vừa mới về nhà, chúng ta cùng ngồi với nhau tụ tập ăn đi, như thế vui vẻ biết mấy, thôi nào, Trương Vân, cô đừng nói nhiều nữa, mau thu dọn đi, cùng nhau ăn cơm nào!



Trương Vân nghe xong những lời này của Diệp Lăng Phi, mới đồng ý cùng ngồi ăn cơm. Diệp Lăng Phi quay trở về phòng ngủ, cởi chiếc áo khoác ngoài ra, thay bằng bộ đồ rộng rãi thoải mái ở nhà, gọi Bạch Tình Đình lại:



- Tình Đình, đi lấy một chai rượu vang cất trong nhà ra, hôm nay chúng ta uống chút rượu!



- Vâng!


- Ông xã, anh nói cái gì thế, gì mà giặc ngoại xâm tiến vào rồi!



Diệp Lăng Phi vừa nhìn thấy Bạch Tình Đình bước qua, hắn liền vỗ vỗ lên đùi của hắn, miệng nói:



- Bà xã, qua đây ngồi, để ông xã thương thương em cái nào!



Bạch Tình Đình vén vén tay áo của cô lên, để lộ ra bàn tay nõn nà trắng như tuyết, đặt mông ngồi xuống trên đùi của Diệp Lăng Phi, mở miệng nũng nịu cười nói:



- Da mặt anh dày thật đó, ai cần anh thương chứ!



Diệp Lăng Phi đưa tay ra vuốt vuốt bộ ngực sữa đẫy đà cao cao của Bạch Tình Đình, miệng cười nói:



- Bà xã, em thật là không nhớ anh sao!



- Không nhớ!



Bạch Tình Đình nũng nịu cười nói.



- Đỡ để anh quay về chỉ biết bắt nạt em, ai da, anh sao lại hút thuốc rồi hả, em đều đã nói qua rồi cơ mà, anh không được hút thuốc nữa, anh không nghĩ cho Hân Mính sao, thật là!



Bạch Tình Đình vừa nói vừa cầm lấy điếu thuốc từ trong miệng của Diệp Lăng Phi ra, dập điếu thuốc vào trong cái gạt tàn.



Diệp Lăng Phi ôm lấy cái eo của Bạch Tình Đình, đưa tay phải qua cầm lấy một miếng hoa quả đã được gọt sẵn từ trên đĩa hoa quả lên, đặt vào miệng cắn một cái, hắn đưa mắt nhìn về phía màn hình điện tử ở phía đối diện nói:



- Anh ban nãy nói là mấy tên người Nhật Bản đó lại quay trở lại Trung Quốc rồi, em nói xem thành phố Vọng Hải đang yên ổn như thế, bỗng dưng việc ai lại đi thu hút mấy cái xí nghiệp người Nhật Bản vào đầu tư làm ai chứ, chẳng lẽ ở khu Đông Hải này người Nhật Bản đầu tư còn ít lắm sao, bây giờ lại chạy tới thành phố Vọng Hải, anh thấy ở đây tám chín phần là có vấn đề gì đó rồi, anh đã từng nghe nói, người Nhật Bản thích nhất chính là thăm lại chốn xưa, nghĩ lại năm đó, bọn họ sau khi bị chúng ta đánh đuổi đi, ngay lúc bọn họ rời đi, đã từng nói qua, bọn họ sẽ còn quay lại, nhìn xem, bây giờ bọn họ chẳng phải lại quay lại rồi đó sao, hơn nữa còn được chúng ta mời quay lại nữa chứ!



- Em nói anh đang nói cái gì thế hả, linh tinh vớ vẩn quá!



Bạch Tình Đình cầm lấy một qua nhỏ, bóc đi lớp vỏ, đặt vào bên miệng Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi cắn một miếng tọt vào miệng. Bạch Tình Đình lại cầm lên một quả khác, bóc vỏ xong rồi đưa vào miệng mình, cô vừa ăn vừa nói:



- Bây giờ đã là lúc nào rồi, còn nghĩ tới những chuyện trước đây làm gì chứ. Ông xã, bây giờ cần phải lợi dụng nguồn vốn đầu tư, người Nhật Bản đến với chúng ta, lựa chọn đầu tư ở đây là một chuyện tốt, chúng ta có thể thu hút được kỹ thuật tiên tiến của Nhật Bản.



- Anh thấy chưa hẳn là thế đâu!



Diệp Lăng Phi bĩu bĩu môi, nói:



- Bà xã, theo như em nói thì Đông Hải sớm đã trở thành đô thị lớn quốc tế rồi, bây giờ chẳng phải vẫn chỉ là một thành phố ven biển nghèo nát sao, mấy năm nay, cũng đâu có phát triển nhanh mạnh như thành phố Vọng Hải của chúng ta. Anh xem những câu như thu hút kỹ thuật tiên tiến của Nhật Bản cũng chỉ là khẩu hiệu mà thôi, thật sự thì chẳng có ích lợi gì đâu, thế anh hỏi em nhé, em biết Suzukawa là tập đoàn tài chính gì không?



Bạch Tình Đình lắc lắc đầu, hỏi:



- Ông xã, chẳng lẽ anh biết sao?



- Anh đương nhiên là biết rồi!



Diệp Lăng Phi lạnh hắng giọng một câu rồi nói:



- Nghĩ lại năm đó, anh đã từng có tiếp xúc qua với tập đoàn tài chính này, tập đoàn tài chính này dã tâm lớn lắm đó, không chỉ từng bước can dự vào nền công nghiệp dân dụng, còn bí mật sản xuất vũ khí quân sự nữa. Anh nghĩ tất cả những gì mà hiện nay tập đoàn tài chính này đang làm chính là vì mục đích đó thôi!