Đô Thị Tàng Kiều
Chương 979 : Sự quan tâm của em còn chưa đủ!
Ngày đăng: 11:01 18/04/20
Diệp Lăng Phi đi ra khỏi phòng thẩm vấn, Tiểu Triệu đi phía sau Diệp Lăng Phi. Khi ra đến cửa đồn cảnh sát hình sự, Tiểu Triệu đuổi theo Diệp Lăng Phi.
- Diệp ca, ba người ở đây xử lý như thế nào?
- Cậu yên tâm đi!
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Tưởng Nhạc Dương sẽ chủ động phối hợp công tác với cảnh sát hình sự các cậu. Nhớ kỹ, anh chỉ muốn muốn để cho một mình tên khốn kiếp cầm súng kia tiến vào ngục giam, về phần Tưởng Nhạc Dương sao, tùy tiện thẩm vấn đến trưa, đến tối thì thả ra, đừng ép cho cha của tên lương Nhạc Dương đó nóng nảy bức xúc. Anh thì không sao nhưng mà anh lo lắng mấy người các cậu lại gặp chuyện phiền phức, sự tình chỉ nên điểm tới là dừng thôi, anh thấy tên Tưởng Nhạc Dương cũng biết sợ rồi, chuyện này coi như chấm dứt ở đây.
Nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, Tiểu Triệu vội vàng gật đầu một cái, nói:
- Diệp ca, em biết rồi!
Diệp Lăng Phi rời khỏi đại đội cảnh sát hình sự, những chuyện tiếp sau hắn cũng mặc kệ.
Diệp Lăng Phi tin rằng Tưởng Nhạc Dương biết phải làm như thế nào. Diệp Lăng Phi lái xe
đến tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ. Vừa mới đi vào bãi đỗ xe của tập đoàn Quốc Tế Thế Kỷ,
Diệp Lăng Phi nhận được điện thoại của Phương Linh, trong điện thoại, Phương Linh lại
khóc sướt mướt.
- Phương Linh à, rốt cuộc là cô xảy ra chuyện gì vậy, mấy ngày rồi mà cô vẫn chưa bình tĩnh lại sao?
Diệp Lăng Phi ngồi ở trong xe, cười nói:
- Loại chuyện này ai gặp phải đúng là cũng không dễ chịu, nhưng cũng đă qua mấy hôm rồi, ít nhất là cô cũng phải ổn định lại tâm tình chứ, không nên lúc nào cũng nghĩ tới chuyện
này. Cô phải nghĩ, người đàn ông đó không cưới cô, đó là tồn thất của anh ta. những cô gái
như cô chẳng lẽ còn lo không tìm được người chồng tốt sao?
- Tôi vẫn nghĩ không ra rốt cuộc tôi đã sai ở chỗ nào, vì sao anh ta lại bỏ đi chứ?
Phương Linh nói với vẻ khó hiểu,
- Tôi biết tôi và anh ta kết hôn hơi vội, nhưng mà nếu anh ta có đi thì cũng có thể báo cho tôi một tiếng mà. Bây giờ tôi vẫn đang bực mình về cái gã đàn ông, thực sự là quá ghê tởm, để cho tôi mang cái tiếng là đã kết hôn rồi, nhưng mà lại không có hôn lễ, đây là cái chuyện quái quỷ gì vậy!
- Phương Linh, đó là chuyện riêng của cô rồi!
Diệp Lăng Phi cười nói:
- Cô càng nghĩ thì chỉ cảm thấy phiền não thêm thôi, nghe lời tôi đi, xin phép cho mình được nghỉ dài hạn, đi ra ngoài du lịch cho khuây khỏa!
- Để tôi suy nghĩ rồi nói sau đi!
Phương Linh nói.
- Tôi nói như vậy sao?
Diệp Lăng Phi nói.
- Tôi nhớ là tôi không nói chiều nay nhất định sẽ qua đó. Ừ, bây giờ tôi đang ở công ty của bà xã tôi, tôi đang chơi bóng với vợ tôi!
Phương Linh ở đầu dây bên kia trầm mặc trong chốc lát, sau đó cô đáp:
- Tôi biết rồi, tôi không quấy rầy anh nữa!
Diệp Lăng Phi dập máy, khẽ thở dài. Bạch Tình Đình hỏi:
- Ông xã, người phụ nữ đó là ai vậy?
- Là một người đồng nghiệp trong công ty cũ của anh, lần trước gặp được. Cô gái cũng rất đáng thưong, một ngày trước khi kết hôn bi chồng chưa cưới bỏ rơi, chính xác hơn là đối tượng sắp kết hôn với cô ấy đột nhiên chơi trò mất tích. Vừa rồi cô ấy gọi điện thoại cho anh, hy vọng anh có thể đi gặp cô ấy, nói như thế nào nhỉ, những chuyện như thế này không tham dự vào thì tốt hơn, vạn nhất chồng của cô ấy nhìn thấy còn tưởng rằng giữa anh và vợ của anh ta có chuyện gì đó!
Bạch Tình Đình nghe xong, “xì” một tiếng, cười nói:
- Ông xã, sao anh lại nói như vậy chứ, bây giờ cô gái kia tâm tình không được tốt, đương nhiên phải quan tâm một chút rồi!
Diệp Lăng Phi sửng sốt khó hiểu nhìn Bạch Tình Đình, hỏi:
- Bà xã, em nói vậy là có ý gì?
- Ý em là nếu người ta đã chủ động gọi điện thoại cho anh, nói không chừng là muốn để ông xã giúp đỡ cái gì đó!
Bạch Tình Đình nói.
- Trước đây em phản đối việc ông xã tiếp xúc với những người phụ nữ khác, nhưng mà em không nói nói là em không cho phép đi giúp đỡ bạn bè mà. Bản thân em cũng muốn qua bên đó, đôi khi em lại hờn dỗi trẻ con, ông xã luôn luôn nhường nhịn em!
Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói vậy, trong lòng có chút kỳ lạ, sao Bạch Tình Đình lại nói những lời này với mình chứ. Từ phản ứng của Bạch Tình Đình ngày hôm nay cũng đã khiến cho Diệp Lăng Phi cảm thấy rất ngạc nhiên rồi. Bạch Tình Đình thấy những bức ảnh của mình và Lý Khả Hân mà lại không nổi giận với mình, giờ lại nghe Bạch Tình Đình nói như vậy, Diệp Lăng Phi càng cảm thấy không thể hiểu nổi. Hắn vươn tay phải đặt lên trên trán Bạch Tình Đình.
- Ông xã, anh làm cái gì vậy?
Bạch Tình Đình rất kỳ quái, hỏi.
- Không có việc gì, anh chỉ cảm thấy thái độ của em ngày hôm nay hình như hơi khác thường!
Diệp Lăng Phi nói.
- Đang yên đang lành sao em lại nói những lời như vậy chứ!
- Ông xã, cái này thì có gì đâu!
Bạch Tình Đình rúc vào trong lòng Diệp Lăng Phi, ôn nhu nói:
- Trước đây em không bao giờ chịu suy nghĩ kỹ, giống như là một đứa trẻ con vậy. Thật ra thì nếu nghĩ kỹ lại, sự quan tâm của em với ông xã vẫn không đủ, phải nói là em không toàn lực ủng hộ ông xã. Ông xã, em muốn hai người chúng ta gắn bó hơn nữa!