Đô Thị Tàng Kiều

Chương 990 : Chúng ta là người một nhà

Ngày đăng: 11:01 18/04/20


Diệp Lăng Phi ở nhà mãi đến bốn giờ rưỡi chiều mới lái xe chở Trương Vân và Vu Tiêu Tiếu đi thành phố Đông Hải, đợi khi bọn họ đến thành phố Đông Hải cũng đã sáu giờ tối rồi. Vu Tiêu Tiếu ngồi trong xe nhìn ánh đèn bên ngoài nói:



- Diệp đại ca, sao cảm giác thành phố Đông Hải rách nát cũ kĩ như vậy, chẳng được một chút phồn hoa như thành phố Vọng Hải!



- Bên này vẫn chưa phát triển mà!



Diệp Lăng Phi đang lái xe, xe cộ trên đường thành phố này không nhiều. Nếu như là thành phố Vọng Hải thì đường ở thành phố lúc này đều là xe cộ, kẹt xe là chuyện xảy ra như cơm bữa. Nhưng bên thành phố Đông Hải lại hoàn toàn khác xa, xe cộ trên đường phố vốn không nhiều mấy.



- Tại sao chưa phát triển?



Vu Tiêu Tiếu giống như một đứa trẻ vậy, rất hiếu kỳ hỏi.



- Ở đây cách thành phố Đông Hải không xa lắm, hơn nữa còn là bãi biển, tại sao ở đây lại không phát triển chứ?



- Sao anh biết được, anh đâu phải là thị trưởng?



Diệp Lăng Phi cười nói.



- Được rồi, tiểu nha đầu, em đừng hỏi những thứ này nữa, anh cũng không rõ nguyên nhân. Hơn nữa chúng ta chỉ ở đây mấy ngày mà thôi, đến lúc đó thì trở về thành phố Vọng Hải!



- Ừm, biết rồi!



Vu Tiêu Tiếu không hỏi tiếp nữa.



Đi đoạn đường từ khu thành phố đến biệt thự bên bờ biển mà Diệp Lăng Phi ở không quá hai mươi phút. Lúc Diệp Lăng Phi chạy xe vào trong sân biệt thự thì Bạch Tình Đình từ trong biệt thự ra đón.



- Chị à!



Vu Tiêu Tiếu xuống xe, cô không dám chạy qua, hạ thân của cô còn đau, nhưng Vu Tiêu Tiếu lại lo mình đi quá chậm sẽ khiến cho Bạch Tình Đình nhìn ra được cái gì đấy. Cô đành cắn răng cố gắng chạy qua.



Bạch Tình Đình không phát hiện ra sự khác thường của Vu Tiêu Tiếu, sau khi Vu Tiêu Tiếu cười chạy đến trước mặt cô thì Bạch Tình Đình vỗ vỗ vai Vu Tiêu Tiếu nói:



- Tiêu Tiếu, đến rồi à!



- Ừm, chị, em có rất nhiều chuyện muốn nói với chị, có điều hôm nay em rất mệt, có thể để em đi tắm trước, nghỉ ngơi một lúc được không?



Vu Tiêu Tiếu hỏi.



- Đương nhiên là được rồi!



Bạch Tình Đình nói.



- Chúng ta có rất nhiều thời gian để tám chuyện, ừm, phòng đã chuẩn bị cho em rồi đó, đợi lát nữa chị dẫn em đi xem phòng của em!



Diệp Lăng Phi xách ba lô của Vu Tiêu Tiếu cùng Trương Vân đi qua. Bạch Tình Đình vội nói:



- Ông xã, anh đã đói chưa?



- Cũng ổn, không xem là quá đói, buổi trưa ăn tương đối nhiều!



Diệp Lăng Phi nói xong nhìn vào trong biệt thự hỏi:



- Bọn Angel vẫn còn ở trong biệt thự không?



- Bọn họ đều về hết rồi!



Bạch Tình Đình nói.



- Là em bảo bọn họ về. Trời đã tối như vậy rồi, trong nhà chúng ta cũng không có gì ăn cả, bảo bọn họ trở về khu thành phố ăn trước rồi nghỉ ngơi sau!



- Ừm!



Diệp Lăng Phi nói.



- Như vậy cũng được, bà xã, em cầm ba lô của Tiêu Tiếu vào biệt thự trước đi, anh xách đồ trong xe vào, anh đã đoán được em nhất định không có mua đồ ăn, đang đói bụng, anh đặc biệt mang đồ ăn bên thành phố Vọng Hải qua, đợi lát nữa Trương Vân nấu bữa cơm cho em ăn!



- Vâng!




- Diệp Lăng Phi, vậy giờ anh định làm thế nào?



Chu Hân Mính hỏi.



- Giờ việc anh cần làm là điều tra cho ra mục đích thực sự Đới Vinh Cẩm đến thành phố Vọng Hải lần này, nếu như lần trước Đới Vinh Cẩm chỉ là vì Tình Đình, thì anh cho rằng lần này Đới Vinh Cẩm rất có khả năng không chỉ vì Tình Đình mà đến thành phố Vọng Hải, lần này hắn thành lập một chi nhánh công ty của tập đoàn IPA ở thành phố Vọng Hải, anh đã bảo Dã Thú đi điều tra bối cảnh của tập đoàn IPA, anh nghi ngờ tập đoàn IPA là do câu lạc bộ Hỏa Lực Mỹ nâng đỡ thành lập một tập đoàn với quy mô lớn, nếu thực sự như vậy thì mục đích lần này Đới Vinh Cẩm đến thành phố Vọng Hải không hề đơn giản!



Diệp Lăng Phi quay mặt qua Bạch Tình Đình, nhìn thấy bộ dạng tức hồng hộc của Bạch Tình Đình, nhịn không được hôn một cái lên môi Bạch Tình Đình an ủi:



- Bà xã, anh nói tất cả những chuyện này cho em biết chủ yếu là muốn em biết được bối cảnh của tên Đới Vinh Cẩm này không đơn giản, sau này em đừng có qua lại với hắn!



- Nếu như em nhìn thấy hắn, nhất định sẽ chửi cho hắn một trận!



Bạch Tình Đình tức hồng hộc nói.



- Ừm, vậy mới là vợ tốt của anh chứ!



Diệp Lăng Phi lại hôn Bạch Tình Đình một cái thật mạnh, sau đó quay qua Chu Hân Mính nói:



- Hân Mính, anh còn quên mất một chuyện, anh đã suy nghĩ rồi, nên nói với em sẽ tốt hơn!



- Chuyện gì?



- Ừm, anh đã đem những tư liệu mà Diệp Phong nắm trong tay, nhưng tin tức còn sót lại bên cảnh sát hình sự quốc tế đã truyền ra ngoài rồi, anh tin Sa Lệ nhanh chóng sẽ nhận được tin này!



Diệp Lăng Phi nói.



- Anh biết làm như vậy sẽ bất lợi đối với cảnh sát hình sự quốc tế, nhưng vì bà xã của anh, anh chỉ có thể làm vậy, em sẽ không trách anh chứ?



- Sao em lại phải trách anh, em có phải là cảnh sát hình sự quốc tế đâu!



Chu Hân Mính nhẹ nhàng nói.



- Em lúc này chỉ là một người phụ nữ đang mang thai, em chỉ nghĩ đến đứa con trong bụng của em, ừm, còn có người nhà của em nữa!



Ánh mắt của Chu Hân Mính trở nên rất dịu dàng, cô dùng giọng điệu âu yếm nói:



- Em có người chồng mà em yêu nhất, còn có người bạn tốt nhất của em, tất cả những điều này mới làm em quan tâm nhất!



Diệp Lăng Phi nghe đến đây, vỗ nhẹ phần sô fa bên cạnh mình nói:



- Hân Mính, qua đây ngồi!



Chu Hân Mính đứng lên đến ngồi bên cạnh Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi ôm Chu Hân Mính, cũng hôn một cái lên môi Chu Hân Mính, nói:



- Việc hạnh phúc nhất cả đời này của anh là đồng thời có được hai người vợ anh yêu nhất, bọn em đều là tính mạng của anh, anh mong có thể hạnh phúc mãi như thế này!



- Ông xã, chúng ta đương nhiên sẽ sống hạnh phúc suốt đời rồi!



Bạch Tình Đình đưa tay ra đặt trên vai Chu Hân Mính nói:



- Chúng ta sẽ sống hạnh phúc như thế này, hơn nữa chúng ta sẽ còn có rất nhiều những đứa con đáng yêu!



Bạch Tình Đình vừa dứt lời thì nghe thấy tiếng bước chân của Vu Tiêu Tiếu vọng xuống từ trên lầu, tiếp theo sau đó là nhìn thấy Vu Tiêu Tiếu vừa tắm xong, mắc bộ đồ ngủ đi xuống lầu. Trong tay Vu Tiêu Tiếu cầm cái khăn bông lau mái tóc của cô, một mùi hương sữa tắm say đắm tỏa ra.



Vu Tiêu Tiếu vừa xuống lầu nhìn thấy Diệp Lăng Phi đang ôm Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính, cô hắng giọng nói:



- Chị, có phải em quấy rầy cuộc sống ấm cúng của cả nhà rồi không?



Nghe Vu Tiêu Tiếu nói vậy. Bạch Tình Đình đưa tay ra gọi Vu Tiêu Tiếu đến bên cạnh mình, cô cười nói:



- Tiêu Tiếu, chẳng lẽ em không phải là người nhà chúng ta sao?



Bạch Tình Đình vừa nói dứt câu này thì Vu Tiêu Tiếu nhất thời sững người, cô nhìn Diệp Lăng Phi có chút ngạc nhiên, rồi lại chuyển ánh mắt qua bên Bạch Tình Đình ấp úng nói:



- Chị, chẳng…chẳng lẽ chị đã biết?