Đô Thị Tàng Kiều
Chương 998 : Để anh ấy đi đi!
Ngày đăng: 11:01 18/04/20
Diệp Lăng Phi ngồi trong phòng khách tầng dưới đọc báo, khi hắn biết Vu Chấn thực sự đến thành phố Đông Hải nhận chức thị trưởng. Diệp Lăng Phi để tờ báo xuống, khẽ thở dài. Chu Hân Mính khệ nệ vác bụng bầu từ trên gác đi xuống, cô vừa đi đến cầu thang bên ngoài thì chợt nghe thấy trong phòng khách có tiếng thở dài của Diệp Lăng Phi. Chu Hân Mính hơi ngạc nhiên, không biết vì sao Diệp Lăng Phi lại thở dài.
- Ông xã, xảy ra chuyện gì thế?
Chu Hân Mính đi vào trong phòng khách, ngồi bên cạnh Diệp Lăng Phi, dịu dàng hỏi.
Diệp Lăng Phi đưa tờ báo vừa đọc cho Chu Hân Mính xem, nói:
- Hân Mính, em tự xem đi!
Chu Hân Mính cầm lấy tờ báo, khi cô đọc tin Vu Chấn sẽ tới đảm nhận chức vị thị trưởng thành phố Đông Hải. Chu Hân Mính hơi dừng lại, nói:
- Ông xã, nếu như vậy chẳng phải là cha của Tiêu Tiếu sẽ gặp nguy hiểm sao!
- Hân Mính, cũng không thể nói như vậy được!
Diệp Lăng Phi nói.
- Tình hình cụ thể thế nào còn phải xem bản thân Vu Chấn, vạn nhất nếu ông ấy muốn hùa theo đám người ở thành phố Đông Hải, như vậy thì ai cũng không giúp ông ấy được!
- Ông xã, anh đừng nghĩ nữa, nói không chừng cha của Tiêu Tiếu đến thành phố Đông Hải là một sự lựa chọn sáng suốt!
Chu Hân Mính an ủi,
- Ai biết được tương lai sẽ có chuyện gì!
Diệp Lăng Phi gật đầu, nói:
- Hân Mính, em nói rất đúng, ai cũng không thể đoán trước được tương lại. Khi nãy anh chỉ đang nghĩ là có nên nói chuyện này cho Tiêu Tiếu biết không?
- Ông xã, em cho rằng hẳn là anh nên nói cho Tiêu Tiếu biết!
Chu Hân Mính nói.
- Tiêu Tiếu có quyền được biết chuyện này, hơn nữa chưa biết chừng nếu cha của Tiêu Tiếu đến nhậm chức thị trưởng Đông Hải, mẹ của Tiêu Tiếu cũng sẽ cùng đi đó!
- Ừ. Hân Mính, em nói rất đúng!
Diệp Lăng Phi ôm Chu Hân Mính, nói:
- Anh hẳn là phải nói cho Tiêu Tiếu biết!
Vu Tiêu Tiếu và Bạch Tình Đình tắm rửa xong, đi xuống tầng dưới. Bạch Tình Đình xuống trước, thấy Diệp Lăng Phi và Chu Hân Mính đanh ngồi ở trong phòng khách nói chuyện phiếm, cô rảo bước nhanh hơn, đi tới bên cạnh Diệp Lăng Phi, ngồi vào trong lòng hắn, tay phải của cô ôm lấy cổ Diệp Lăng Phi, hôn lên môi Diệp Lăng Phi một cái, cười nói:
- Ông xã, anh và Hân Mính đang nói chuyện gì vậy?
- Có nói chuyện gì đâu!
Diệp Lăng Phi đật tay phải lên tấm lưng ngọc ngà của Bạch Tình Đình, nói:
- Anh đang nói chuyện với Hân Mính về cha của Tiêu Tiếu!
- Cha của Tiêu Tiếu ư?
Bạch Tình Đình sửng sốt, hỏi:
- Cha của Tiêu Tiếu làm sao vậy?
- Cha của Tiêu Tiếu sắp tới Đông Hải để đảm nhiệm chức vị thị trưởng!
Diệp Lăng Phi cầm lấy tờ báo, đưa cho Bạch Tình Đình, nói:
- Tình Đình, em tự xem qua đi!
Lúc này Vu Tiêu Tiếu cũng đi từ trên lầu xuống. Khi nãy Vu Tiêu Tiếu cũng nghe Diệp Lăng Phi nói, chỉ là không nghe được rõ ràng, chợt cô nghe thấy hình như Diệp Lăng Phi nhắc tới cha của mình. Vu Tiêu Tiếu vội vàng bước vào trong phòng khách, hỏi:
-Diệp đại ca, cha em làm sao vậy?
Vu Tiêu Tiếu không còn gọi Diệp Lăng Phi là "sư phụ" nữa, cô đổi cách xưng hô với Diệp Lăng Phi là Diệp đại ca, như vậy sẽ tỏ ra thân thiết hơn. Trước đây Sở dĩ cô gọi Diệp Lăng Phi là "sư phụ" chủ yếu là vì cô lo lắng bị Bạch Tình Đình biết được quan hệ giữa cô Diệp Lăng Phi, tình huống bây giờ đã không còn như trước đây nữa. Bạch Tình Đình không chỉ biết quan hệ giữa Vu Tiêu Tiếu và Diệp Lăng Phi, thậm chí còn cho phép loại quan hệ này. Bởi vậy Vu Tiêu Tiếu cũng đổi cách xưng hô với Diệp Lăng Phi là "Diệp đại ca".
********************************************
Kế hoạch nguyên bản là ở lại thành phố Đông Hải một thời gian, sau đó mới quay trở lại thành phố Vọng Hải, nhưng từ sau khi có chuyện của Vu Đình Đình. Diệp Lăng Phi không thể ở lại đây lâu như vậy, chỉ ở lại thành phố Đông Hải sáu ngày, sau đó lại quay về thành phố Vọng Hải. Lúc này chỉ còn khoảng sáu bảy ngày nữa là đến Tết âm lịch, ở thành phố Vọng Hải nơi nơi đều tràn ngập không khí đón mùa xuân mới về. Những cửa hàng cửa hiệu ở hai bên đường đã treo biển bán đại hạ giá mừng năm mới, đã sớm tham gia vào bầu không khí vui mừng đón Tết rồi, nhưng trong lòng Diệp Lăng Phi thì lại không cảm thấy vui mừng gì cho lắm, ngược lại tâm tình của hắn trở nên rất nặng nề, đường Hiểu Uyển đã gọi điện thoại mấy lần cho Vu Đình Đình, đường Hiểu Uyển nói với Diệp Lăng Phi là cô cảm thấy mỗi lần cho gọi điện thoại Vu Đình Đình đều cảm thấy tâm tình của Vu Đình Đình không tốt cho lắm, nhất là cuộc trò chuyện tối hôm qua, cô cảm thấy giọng nói của Vu Đình Đình hơi khàn khàn, cũng không biết rốt cuộc bên Vu Đình Đình đã xảy ra chuyện gì.
Tâm tình của Diệp Lăng Phi bắt đầu trở nên tệ hơn, buổi chiều hắn quay về biệt thự ở thành phố Vọng Hải. Chuyến này dọn ra ngoài ở hơn mười ngày, trong biệt thự đã có bụi. Trương Vân vừa mới quay lại đã bận việc dọn dẹp sắp xếp lại nhà cửa. Bạch Tình Đình và Vu Tiêu Tiếu cũng giúp đỡ Trương Vân thu dọn. Diệp Lăng Phi một mình đứng trong sân biệt thự, tay cầm điếu thuốc, đi đi lại lại trong sân. Bạch Tình Đình thấy Diệp Lăng Phi cứ đi tới đi lui ở bên ngoài, cô lặng lẽ đi tới bên cạnh Chu Hân Mính, thấp giọng hỏi:
- Hân Mính, cậu xem anh ấy làm sao vậy, sao lại vừa về đến thành phố Vọng Hải lại cứ đi tới đi lui trong sân biệt thự vậy?
Chu Hân Mính đương nhiên là biết chuyện gì xảy ra, chỉ là không thể nói cho Bạch Tình Đình được. Chu Hân Mính thấp giọng nói:
- Tình Đình, trong lòng anh ấy có chuyện!
- Có chuyện gì?
Bạch Tình Đình sửng sốt, nói.
- Có thể có chuyện gì chứ, ở thành phố Đông Hải thì còn đang vui vẻ bình thường mà, sao lại vừa về đến thành phố Vọng Hải thì lại có chuyện chứ?
- Có lẽ là ở thành phố Đông Hải đã có chuyện rồi, chỉ là anh ấy không biểu lộ ra thôi!
Chu Hân Mính nói với Bạch Tình Đình.
- Tình Đình, đàn ông tất nhiên là có chuyện của đàn ông, chúng ta không cần lo lắng gì đâu!
- Nhưng mà!
Bạch Tình Đình còn chưa kịp nói gì đã bị Chu Hân Mính lôi đi khỏi chỗ cửa biệt thự. Diệp Lăng Phi đi hai vòng quanh sân, bỗng nhiên hắn hạ quyết tâm, lấy di động ra bấm số của Dã Thú, nói:
- Dã Thú, mấy ngày nay cậu có thời gian không?
- Có chứ!
Dã Thú nói.
- Hai ngày em chuẩn bị đến nhà của Tuyết Hoa, nhưng mà cũng không vội vàng lắm, dù sao thì cách năm mới vẫn còn một khoảng thời gian. Lão đại, có chuyện gì sao?
- Có chút việc, buổi tối hôm nay anh muốn đến thành phố Nam Dương, cậu chuẩn bị đi, cùng anh đến thành phố Nam Dương!
Diệp Lăng Phi nói.
- Lát nữa cậu lái xe đến biệt thự đón anh!
- Được ạ!
Dã Thú đáp ứng.
Diệp Lăng Phi gọi điện thoại cho Dã Thú xong thì gọi tiếp cho Đường Hiểu Uyển. Trong điện thoại, Diệp Lăng Phi nói rất thẳng thắn, chính là buổi tối nay hắn muốn đến thành phố Nam Dương. Diệp Lăng Phi để Đường Hiểu Uyển chuẩn bị một chút. Tuy có chút đột ngột, nhưng Đường Hiểu Uyển không hỏi nhiều, cô luôn hy vọng có thể có cơ hội được một mình ở chung với cùng Diệp Lăng Phi, lần này đến thành phố Nam Dương chính là một cơ hội tốt, đường Hiểu Uyển lập tức ưng thuận, đồng thời hẹn trước thời gian với Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi trò chuyện với Đường Hiểu Uyển xong, hắn quay người lại, đi vào trong biệt thự. Bạch Tình Đình và Chu Hân Mính đang ở bên trong phòng ngủ. Bạch Tình Đình cầm một cái khăn lau, đang lau bụi trên mặt bàn, ngay lúc đó Diệp Lăng Phi đi vào.
- Anh có chuyện phải đi ra ngoài vài ngày!
Diệp Lăng Phi nói.
- Bây giờ anh đi chuẩn bị một chút, lát nữa Dã Thú sẽ đến đón anh!
Bạch Tình Đình sửng sốt, khó hiểu nhìn Diệp Lăng Phi, hỏi:
- Ông xã, rốt cuộc là chuyện gì mà anh lại phải đi gấp như vậy!
- Tình Đình, chờ anh quay về rồi sẽ giải thích với em!
Diệp Lăng Phi nói.
- Chúng ta liên lạc qua điện thoại!
- Ông xã!
Bạch Tình Đình vừa mới gọi một tiếng đã bị Chu Hân Mính ngắt lời:
- Tình Đình, để anh ấy đi đi!