[Dịch]Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1546 : Bị theo dõi (2)

Ngày đăng: 02:16 28/08/19

Dã Thú lấy điếu thuốc trên miệng ra, để điếu thuốc vào trong gạt tàn rồi đứng lên nói: - Em biết rồi, lão đại, chuyện này cứ giao cho em là được rồi. Lão đại, anh còn có chuyện gì nữa không, nếu không có chuyện gì nữa thì em đi trước đây. - Đi đi! Diệp Lăng Phi xua tay với Dã Thú, khi Dã Thú đi ra đến cửa, Diệp Lăng Phi đột nhiên gọi nói: - Dã Thú, em đưa An An về nhà, đừng để con bé ở đây, hôm nay anh có việc không có thời gian chăm sóc cho nó. Lương An An nghe Diệp Lăng Phi nói bảo cô ta đi cô ta lập tức từ chối nói: - Em không đi, hôm nay em không có việc gì tại sao em lại phải đi. Cho dù em muốn đi em cũng không đi cùng chú ấy, nếu để bạn học của em nhìn thấy em đi cùng chú ấy, bọn họ sẽ cho rằng em không biết lựa chọn, đi tìm một chú già như vậy, em không chịu đâu. Dã Thú trừng mắt nhìn Lương An An, hắn không roc, bản thân rút cuộc đac đắc tội gì với con tiểu nha đầu này, tại sao cô ta lại cứ làm khó gã. Nhưng Dã Thú không có tâm trạng đi đôi co những chuyện này với Lương An An, bây giờ gã có việc phải làm. Dã Thú đi khỏi, trong phòng chỉ còn lại Diệp Lăng Phi và Lương An An. Lương An An đi đến bên cạnh Diệp Lăng Phi nũng nịu nói: - Diệp đại ca, điện thoại của anh có thể gọi đường dài quốc tế phải không? - Đương nhiên có thể gọi đường dài quốc tế rồi? sao vậy? - Diệp đại ca, anh có thể cho em mượn điện thoại dùng được không, em chỉ gọi một cuộc điện thoại thôi, rất nhanh, được không ạ? Khi Lương An An nói, đôi mắt xinh đẹp của cô ta không ngừng chớp, Diệp Lăng Phi thấy Lương An An chớp mắt, hắn cười đưa điện thoại cho Lương An An. Trong lúc Lương An An giơ tay cầm điện thoại, Diệp Lăng Phi thò tay bóp mũi Lương An An cười nói: - Tiểu nha đầu, em đừng có nói dối, em sẽ gọi điện rất nhanh? Kẻ ngốc mới tin lời em, được rồi, em gọi đi, anh đi chuẩn bị một chút. Lương An An cầm điện thoại trên tay, lập tức gọi điện. Như lời Diệp Lăng Phi nói, Lương An An làm sao có thể gọi nhanh được, cuộc điện thoại này, Lương An An gọi hơn một tiếng đồng hồ, cô ta gọi đường dài quốc tế, tiền điện thoại một tiếng không hề ít. Nếu để Lương An An tự bỏ tiền, cô ta không nỡ gọi lâu như thế, chính vì đây là điện thoại của Diệp Lăng Phi nên Lương An An không quan tâm những chuyện này ra sức gọi điện thoại. Mãi cho đến khi Diệp Lăng Phi đi ăn cơm trưa Lương An An mới dừng, trả điện thoại cho Diệp Lăng Phi. Lương An An nói: - Diệp đại ca, buổi trưa chúng ta đi đâu ăn cơm? - Tùy thôi, em muốn đi đâu ăn cơm cũng được. Diệp Lăng Phi không quan tâm, dù sao ở Hong Kong ăn gì cũng được. Lương An An rất tự nhiên khoác tay Diệp Lăng Phi nói: - Diệp đại ca, chúng ta đi Khang Kí ăn điểm tâm, điểm tâm ở đó rất nổi tiếng ở Hong Kong, ngoài điểm tâm ra còn có đồ ăn, rất ngon… - Được! Diệp Lăng Phi đồng ý một tiếng, hắn và Lương An An vừa ra ngoài thì chuông điện thoại của hắn vang lên. Diệp Lăng Phi lấy điện thoại ra nhìn, lần này người gọi điện đến là Bành Hiểu Lộ, buổi sáng Bành Hiểu Lộ gọi điện cho Diệp Lăng Phi để nói thời gian đến Hong Kong, bây giờ là buổi trưa, theo lý mà nói, Bành Hiểu Lộ không thể đến Hong Kong nhanh như vậy, Diệp Lăng Phi nghe điện thoại, từ trong điện thoại vọng ra tiếng của Bành Hiểu Lộ nói: - Diệp Lăng Phi, một giờ chiều em sẽ đến, anh tới đón em, nhớ đấy, anh nhất định phải đến đón em, nếu anh không đến đón em, bây giờ em sẽ quay về Bắc Kinh. - Biết rồi, biết rồi, Hiểu Lộ, anh sẽ đi đón em. Diệp Lăng Phi nói đến đây lại nói thêm một câu: - Anh đảm bảo sẽ đến trước, không để em thất vọng. Cúp điện thoại, Diệp Lăng Phi quay sang Lương An An ở bên cạnh nói: - Tiểu nha đầu, anh có việc không đi cùng em được, em tự về nhà trước đi, bây giờ anh phải chuẩn bị đi đón một người. Lương An An nhìn Diệp Lăng Phi cười nói: - Đàn bà? Nhất định là bạn gái của Diệp đại ca phải không? - Anh kết hôn rồi. Người mà anh đi đón là bạn của anh, hôm nay anh có khá nhiều việc phải làm không có thời gian đi dạo phố với em, An An, thế này đi, sau này nếu có thời gian anh sẽ dẫn em đi dạo, em thấy vậy có được không? - Không được. Anh với chị em đều nói giống nhau, chị em cũng thường xuyên nói vậy nhưng chị em lúc nào cũng có công việc bân bịu suốt ngày cơ bản không có thời gian đi cùng em. Trước đây, em còn nhỏ, luôn cho rằng phải tin lời chị em nhưng bây giờ em hiểu rồi, em không thể tin lời các người, mấy người luôn thích nói như thế để từ chối, em sẽ không mắc lừa đâu. - Cái gì gọi là mắc lừa, anh cũng không lừa em. Câu nói của Lương An An khiến Diệp Lăng Phi dở khóc dở cười, không biết từ khi nào tiểu nha đầu này lại cứ dính lấy Diệp Lăng Phi. Diệp Lăng Phi nhìn thời gian, đi ăn cơm trước rồi đến chỗ Bành Hiểu Lộ cũng không muộn. Bành Hiểu Lộ hơn một giờ chiều mới tới, nếu đợi Bành Hiểu Lộ đến thì bụng hắn đói chết mất. Diệp Lăng Phi suy nghĩ thấy đi ăn cơm thì tốt hơn. Diệp Lăng Phi nghĩ đến đây bèn nói với Lương An An: - Vậy được, chúng ta đi ăn cơm trước, chúng ta ăn xong sẽ quyết định sẽ làm gì, An An, em thấy thế có được không? - Được! Nhà hàng mà Lương An An nói là nhà hàng đông tây kết hợp, bên trong có đồ ăn tây cũng có đồ ăn phương đông. Thực khách ở đây không cần phải chạy đông, chạy tây cũng có thể thưởng thức các món ăn đông tây. Diệp Lăng Phi phải đi đón Bành Hiểu Lộ, trong bụng hắn luôn tính toán thời gian, Diệp Lăng Phi không muốn làm cho Bành Hiểu Lộ không vui, lần này, hắn cần sự giúp đỡ của Bành Hiểu Lộ. Lương An An không quan tâm đến những chuyện đó, dù sao có Diệp Lăng Phi, chi phí ở đây đều do Diệp Lăng Phi chi trả, Lương An An không cần quan tâm chuyện tiền bạc. Trong lúc Diệp Lăng Phi và lương An An ở đây ăn cơm, một đôi nam nữ khoác tay nhau đi vào, hai bọn họ ngồi cạnh bàn của Diệp Lăng Phi và Lương An An. Bọn họ ngồi xuống xong, không vội gọi món mà còn nói chuyện phiếm. Ban đầu Diệp Lăng Phi không chú ý đến bọn họ nhưng sau đó hắn chuyển tầm nhìn, đột nhiên phát hiện thanh niên đó đang nhìn hắn, khi thanh niên đó thấy Diệp Lăng Phi nhìn mình cậu ta cúi mặt xuống dường như muốn nói chuyện với cô gái kia. Diệp Lăng Phi chột dạ, hiện hắn và Dã Thú đang ở Hong Kong, lúc nào cũng phải cẩn thận. Nhất là trải qua chuyện tối hôm qua Diệp Lăng Phi lại càng thận trọng hơn. Hắn quay lại nhìn Lương An An nói: - An An, chúng ta đi thôi. - Vâng được! Lương An An cũng ăn khá no rồi. Cô ta cầm giấy ăn lau tay rồi cùng Diệp Lăng Phi đi ra khỏi nhà hàng. Đúng lúc hai bọn họ vừa ra khỏi nhà hàng thì đôi thanh niên kia cũng đứng dậy đi theo. Diệp Lăng Phi đi ra bên ngoài nói với Lương An An: - An An, bây giờ anh đi đón bạn, em tự về nhà đi. - Không! Hôm nay em không có việc gì, em muốn đi gặp người bạn của đó của anh. Lương An An nói đến đây đột nhiên nói nhỏ với Diệp Lăng Phi: - Diệp đại ca, em luôn cảm thấy không yên tâm, em cảm thấy Trần Hiểu sẽ…sẽ làm điều bất lợi với em, trước mắt chị gái em không ở bên cạnh, em cảm thấy không an tâm nên…nên mời muốn đi theo Diệp đại ca. Diệp Lăng Phi nghĩ một khi nếu hai thanh niên mà ban nãy hắn nhìn thấy là người do Tang Bưu phái đến để theo dõi hắn thì lúc này để Lương An An đi thật sự không an toàn, chi bằng cứ để Lương An An đi cùng mình. Dù sao, giữa hắn và Lương An An cũng không có quan hệ gì nên cũng không lo Bành Hiểu Lộ nghĩ lung tung. Diệp Lăng Phi đột nhiên nghĩ từ khi nào hắn lại lo lắng Bành Hiểu Lộ sẽ ghen, theo lý mà nói giữa hắn và Bành Hiểu Lộ không có quan hệ vợ chồng theo pháp luật, thậm chí giữa hai người chưa xảy ra chuyện thân mật theo đúng nghĩa, những chỉ như vậy Diệp Lăng Phi cũng lo lắng Bành Hiểu Lộ sẽ có phản ứng.