[Dịch]Đô Thị Tàng Kiều

Chương 1837 : Chân tướng!(2)

Ngày đăng: 02:19 28/08/19

Vu Tiểu Vũ còn chưa nói xong đã bị Diệp Lăng Phi ngắt lời: - Vu Tiểu Vũ, tôi biết rồi, chúng ta tìm chỗ nào đó ăn cơm đi thì hơn, tôi thật sự đói lắm rồi! Chỗ ăn là do Vu Tiểu Vũ chọn, trong lúc Diệp Lăng Phi và Vu Tiểu Vũ đang ăn cơm, Bạch Tình Đình gọi điện thoại đến, Diệp Lăng Phi vừa mới cho một miếng thịt vào trong miệng, nhận được điện thoại của Bạch Tình Đình, Diệp Lăng Phi nói: - Tình Đình, anh đang ăn cơm, anh thật sự rất đói rồi! Trong điện thoại vang lên tiếng cười của Bạch Tình Đình, cô nói: - Em và Lộ Tuyết còn đang nhắc đến anh đấy, bọn em cũng đang ăn cơm thì lại nhớ tới anh, em liền gọi điện thoại cho anh xem rốt cuộc ông xã đang làm gì, có ăn cơm không? Lúc Bạch Tình Đình nói đến đây, cii nghe thấy trong điện thoại loáng thoáng có tiếng của Vu Tiểu Vũ, Bạch Tình Đình nghe thấy tiếng nói của Vu Tiểu Vũ, cô lập tức hỏi: - Ông xã, cô gái đang ngồi bên cạnh anh là ai vậy? Diệp Lăng Phi vốn không muốn để Bạch Tình Đình biết được nhanh như vậy, hắn định đưa Vu Tiểu Vũ đến trước mặt Bạch Tình Đình, muốn dành cho Bạch Tình Đình một niềm vui bất ngờ, nhưng chẳng ngờ Vu Tiểu Vũ lại cố ý phát ra thanh âm, muốn làm cho Bạch Tình Đình biết rõ sự hiện hữu của cô, từ ngữ khí của Bạch Tình Đình nói có thể nghe ra được, trong lòng Bạch Tình Đình rất hoài nghi Diệp Lăng Phi ở đầu dây bên kia đang ăn cơm với một người phụ nữ khác. Diệp Lăng Phi cũng không tiện giấu diếm, đành phải nói: - Tình Đình, anh nói thẳng nhé, quả thực có một cô gái đang ngồi cạnh anh, cô ấy tên là Vu Tiểu Vũ! Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, liền hỏi: - Ông xã, anh và cô ấy có quan hệ như thế nào? Lúc Bạch Tình Đình hỏi câu này, khẩu khí của cô không được chắc chắn lắm, dường như Bạch Tình Đình rất lo lắng quan hệ giữa Vu Tiểu Vũ và Diệp Lăng Phi giống như những gì mình tưởng tượng. Diệp Lăng Phi cười nói: - Tình Đình, anh biết là trong lòng em đang lo lắng cái gì, em yên tâm đi, chuyện này không giống như những gì em nghĩ đâu. Em còn nhớ nữ tội phạm lừa đảo mà anh từng nói với em không, Vu Tiểu Vũ chỉnh là cô ta đấy, cũng trong lúc vô tình anh lại gặp cô ấy ở tỉnh thành, bởi vì anh còn phải đi gặp nhạc phụ, cho nên hiện giờ không thể quay trở về thành phố Vọng Hải được. Tình Đình, bây giờ thì em hiểu rồi chứ? Lúc mới đầu Bạch Tình Đình còn tưởng rằng mình nghe lầm, Bạch Tình Đình nghe những gì Diệp Lăng Phi nói hàm ý là hắn đã tìm người phụ nữ có thể chính là chị gái của cô, Bạch Tình Đình lại hỏi thêm một câu: - Ông xã, ý anh muốn nói là anh đã tìm được chị của em…! Bạch Tình Đình không nói tiếp đoạn sau, Diệp Lăng Phi đáp: - Tình Đình, em cho anh một chút thời gian được không, không nên hỏi nhiều, anh sẽ dẫn cô ấy về thành phố Vọng Hải, đến lúc đó, chúng ta sẽ gặp nhau, à, tạm thời không nên nói chuyện này với nhạc phụ! - Vâng! Bạch Tình Đình cố gắng làm cho tâm tình của mình bình tĩnh lại, cô nói: - Ông xã, em chờ anh về, bao giờ thì anh có thể về đến Vọng Hải? - Chiều nay anh sẽ đi gặp nhạc phụ, không biết sẽ nói chuyện tới lúc nói, có lẽ thể phải là ngày mai hoặc ngày kia mới về được, bây giờ anh không dám nói trước. Anh phải làm rõ tất cả mọi chuyện với nhạc phụ, nếu không thì có thể sau này sẽ không còn cơ hội nào nữa! Bạch Tình Đình nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy xong, cô liền bảo: - Ông xã, sao anh lại vè muộn như vậy, anh có thể về sớm hơn được không? Giọng điệu của Bạch Tình Đình khi nói chuyện mang theo chút do dự, dường như c rất lo lắng Diệp Lăng Phi sẽ phát sinh những chuyện không hay với cô gái tên là Vu Tiểu Vũ đó, Diệp Lăng Phi sao có thể không biết những suy nghĩ trong nội tâm Bạch Tình Đình, hắn nói: - Tình Đình, anh sẽ cố hết sức, anh sẽ không để em phải lo lắng đâu! - Ông xã, em rất nhớ anh, em hi vọng anh có thể về lại bên em sớm hơn! Bạch Tình Đình không muốn để Diệp Lăng Phi nghe nhận ra chuyện cô lo lắng Diệp Lăng Phi làm xằng làm bậy ở bên ngoài, mới muốn để Diệp Lăng Phi về nhà sớm một chút, đó hoàn toàn xuất phát từ sự đố kỵ của Bạch Tình Đình. Tất nhiên là trong lòng Diệp Lăng Phi hiểu rất rõ điều đó, chỉ có điều, hắn không vạch trần suy nghĩ của Bạch Tình Đình, Bạch Tình Đình đã nói như vậy, Diệp Lăng Phi cũng chỉ có thể hứa hẹn với Bạch Tình Đình: - Được rồi, Tình Đình, anh biết rồi, anh hứa với em là được chứ gì! Bạch Tình Đình nghe được câu này của Diệp Lăng Phi mới cảm thấy yên tâm một chút, cô nói: - Ông xã, em yêu anh! Trước lúc dập máy, Bạch Tình Đình còn tặng cho Diệp Lăng Phi một nụ hôn qua điện thoại, Diệp Lăng Phi nghe được tiếng “chụt” trong điện thoại, hắn cười cười, để di động xuống. Vu Tiểu Vũ thì ngồi bên cạnh Diệp Lăng Phi, trong lúc Diệp Lăng Phi nói chuyện điện thoại, Vu Tiểu Vũ cũng không ăn cơm, chăm chú lắng nghe cuộc đối thoại giữa Diệp Lăng Phi và Bạch Tình Đình, sau khi thấy Diệp Lăng Phi cúp máy, Vu Tiểu Vũ mới cười hỏi: - Diệp Lăng Phi, không phải vợ anh đang ghen chứ? - Đều là do cô đấy, chẳng phải tôi đã nói với cô không được để bà xã tôi nghi ngờ sao, cô thì vui nhỉ, cố ý phát ra tiếng, tất nhiên là vợ tôi sẽ ghen rồi. Vu Tiểu Vũ, có phải là cô muốn hại chết tôi không, tôi nói trước với cô nhé, nếu cô còn muốn hãm hại tôi kiểu này nữa, đến lúc đó tôi sẽ không để yên cho cô đâu! - Không để yên sao? Vu Tiểu Vũ nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, cô ta không hề tỏ ra sợ hãi chút nào, trái lại, Vu Tiểu Vũ cười cười nhìn Diệp Lăng Phi, nói: - Thế anh định không để yên cho tôi như thế nào, tôi đang đứng ngay trước mặt anh, anh muốn làm gì thì tùy anh thôi, dù sao tôi cũng đã là người của anh rồi, tôi chẳng có gì phải sợ cả! Diệp Lăng Phi nghe Vu Tiểu Vũ nói như vậy, hắn liếc nhìn Vu Tiểu Vũ, nói: - Vu Tiểu Vũ, những lời đó tạm thời không nói thì tốt hơn. Tôi hỏi cô, nếu để cô có một cơ hội để lựa chọn, cô sẽ chọn mình sinh ra trong một gia đình giàu có hay một gia đình nghèo khó? Vu Tiểu Vũ nghe câu hỏi đó của Diệp Lăng Phi, cô ta nhìn về phía Diệp Lăng Phi, cười nói: - Không phải là anh đang đùa với tôi đó chứ? Diệp Lăng Phi, ai muốn sinh ra trong một gia đình nghèo khó chứ, chỉ mong sinh ra trong một gia đình giàu có thôi, tôi cũng là một người bình thường, tất nhiên là tôi cũng muốn sinh ra trong gia đình giàu có rồi! Diệp Lăng Phi nghe Vu Tiểu Vũ nói như vậy, hắn khẽ gật đầu, bảo: - Vu Tiểu Vũ, thật ra thì đang có một cơ hội như vậy ở ngay trước mắt cô, có thể cô sẽ trở thành một cô gái giàu có, cô đã thực sự chuẩn bị tốt về mặt này chưa? Vu Tiểu Vũ nhìn Diệp Lăng Phi, cười nói: - Diệp Lăng Phi, anh lại nói giỡn với tôi rồi, kiểu đùa như vậy không hay đâu. Nói thực nhé, lúc còn nhỏ tôi cũng nghĩ đến cuộc sống như vậy, nhưng sau khi lớn lên, tôi biết đó chỉ là giấc mơ của trẻ con mà thôi, không phải sự thật, tôi đã qua cái tuổi đó rồi, tôi không hề nằm mơ đến những chuyện đó nữa. Diệp Lăng Phi, chúng ta có thể không bàn đến những chuyện này được không, tôi cảm thấy thật sự rất nhàm chán! Diệp Lăng Phi lắc đầu, nói: - Vu Tiểu Vũ, không phải là tôi đang nói đùa với cô, tôi nói thật đấy. Cô nghĩ xem, tại sao tôi phải đưa cô về thành phố Vọng Hải chứ, chẳng phải cô đã xem qua ảnh chụp của vợ tôi rồi sao, chẳng lẽ cô không cảm thấy kỳ lạ à, tướng mạo của cô và vợ tôi giống nhau như vậy, chẳng lẽ đó đều là trùng hợp? Nếu thực sự là trùng hợp, cô không cảm thấy chuyện trùng hợp này quá trùng hợp sao? Vu Tiểu Vũ tay cầm đũa, nụ cười trên mặt trở nên cứng ngắc, ánh mắt trân trân nhìn Diệp Lăng Phi. Lúc trước Vu Tiểu Vũ không hề tin những gì mà Diệp Lăng Phi nói, luôn coi những điều mà Diệp Lăng Phi nói là trò đùa, bây giờ nghe được những lời này của Diệp Lăng Phi, Vu Tiểu Vũ mới cảm giác được trong chuyện này không phải mọi thứ đều là trò đùa. Cô ta nhìn vào mắt Diệp Lăng Phi, hỏi lại một câu: - Anh thật sự không lừa tôi chứ? - Tôi có cần phải lừa cô không? Diệp Lăng Phi cười nói, - Vu Tiểu Vũ, chỉ là bây giờ tôi chưa thể nào khẳng định được, tôi cần phải đưa cô về thành phố Vọng Hải, bây giờ cô đã đã biết chân tướng của huyện này rồi, cô định làm như thế nào đây? - Chuyện này, chuyện này, có thể để tôi yên tĩnh một lát được không? Vu Tiểu Vũ để đôi đũa xuống, ánh mắt cô ta nhìn về phía Diệp Lăng Phi, hỏi: - Nếu như rơi vào trường hợp này, anh sẽ giải quyết như thế nào? - Tôi không biết! Diệp Lăng Phi nói, - Bởi vì dù sao đó cũng không phải tôi! - Tôi cũng không biết làm sao bây giờ! Vu Tiểu Vũ nói, - Tôi muốn nhờ anh quyết định giùm tôi!