[Dịch]Đô Thị Tàng Kiều
Chương 1840 : Chị em gặp nhau!(1)
Ngày đăng: 02:19 28/08/19
Diệp Lăng Phi và Chu Hồng Sâm trò chuyện xong, hắn rời khỏi quán trà trước. Sau khi đi ra bên ngoài, Vu Tiểu Vũ tiến lại hỏi:
- Diệp Lăng Phi, rốt cuộc thì anh và nhạc phụ của anh đã nói chuyện gì vậy?
- Giao dịch, tôi và nhạc phụ của tôi vừa làm một vụ giao dịch! Vu Tiểu Vũ, xã hội này không giống như những gì cô nghĩ đâu, ít nhất là trong mắt tôi, xã hội bây giờ càng ngày càng trở nên phức tạp!
Diệp Lăng Phi nói,
- Có một số việc không đơn giản như những gì chúng ta tưởng tượng đâu, ví dụ như mối quan hệ giữa tôi và nhạc phụ tôi chẳng hạn!
- Thật sự không hiểu nổi rốt cuộc anh còn muốn nói bao nhiêu nữa!
Vu Tiểu Vũ bĩu môi, nói:
- Nói đi, tiếp theo chúng ta phải làm gì?
- Đặt vé máy bay quay về thành phố Vọng Hải!
Diệp Lăng Phi nói,
- Tôi có không ít chuyện phải giải quyết, Vu Tiểu Vũ à, trong số đó có cả thân phận của cô nữa đó. Cô không muốn tiếp tục như thế này nữa chứ, ít nhất là cô cũng phải xóa bỏ những tội trạng của mình trong hồ sơ!
Vu Tiểu Vũ nghe Diệp Lăng Phi nói như vậy, cô ta nhìn Diệp Lăng Phi, hỏi:
- Trước khi đi tôi có thể đến thăm những đứa trẻ đó được không?
- Tất nhiên là có thể!
Diệp Lăng Phi không do dự, đồng ý.
Diệp Lăng Phi gọi điện thoại cho Bạch Tình Đình, nói lại chuyện ở đây cho Bạch Tình Đình biết, đồng thời còn báo trước với Bạch Tình Đình là bảy giờ tối nay hắn sẽ về đến thành phố Vọng Hải, hắn dẫn theo cả Vu Tiểu Vũ về cùng. Thân phận của Vu Tiểu Vũ đối với Diệp Lăng Phi mà nói không khó để làm giả, những cái gọi là biện pháp bảo vệ an ninh ở sân bay, Diệp Lăng Phi chẳng coi vào đâu cả, hắn rất dễ dàng dẫn theo Vu Tiểu Vũ lên máy bay. Vu Tiểu Vũ ngồi bên cạnh Diệp Lăng Phi, cô ta cảm thấy rất thú vị đối với việc Diệp Lăng Phi có thể không hề cố kỵ dẫn cô lên máy bay, cô ta nhìn Diệp Lăng Phi, thấp giọng nói:
- Diệp Lăng Phi, anh có biết không, càng ngày tôi càng có hứng thú với anh rồi đấy, tôi phát hiện ra trên người anh có rất nhiều bí mật đáng để tôi chú ý!
- Tôi đề nghị cô không nên chú ý đến những thứ đó, như vậy thì tốt cho cô hơn đấy!
Diệp Lăng Phi cũng không nói quá chi tiết, chỉ dặn:
- Vu Tiểu Vũ, ngủ một giấc đi, chờ khi nào ngủ dậy, cô đã đến thành phố Vọng Hải rồi!
Khi máy bay đi vào không phận thành phố Vọng Hải, ở Vọng Hải đang là mưa phùn, kiểu thời tiết này tuy không ảnh hưởng tới chuyện máy bay cất cánh hay hạ cánh, nhưng hiện giờ trời mưa có nghĩa là sau này trời sẽ trở lạnh hơn, mùa hè đã qua rồi. Khi Diệp Lăng Phi dẫn Vu Tiểu Vũ đi ra khu sân bay xa xa đã nhìn thấy Bạch Tình Đình đang mặc một chiếc áo ngoài sáng màu, bên dưới là một chiếc quần dài màu trắng, trên mặt mang theo nét lo lắng, ánh mắt hết nhìn đông rồi lại nhìn tây, từ vẻ mặt sốt ruột của cô Diệp Lăng Phi có thể nhìn ra được, Bạch Tình Đình đã đến đây được một lúc rồi. Diệp Lăng Phi giữ chặt lấy tay Vu Tiểu Vũ đi về phía Bạch Tình Đình. Ánh mắt của Vu Tiểu Vũ rất tinh, đã sớm nhìn thấy Bạch Tình Đình đang liên tục quan sát khắp mọi nơi, lúc cô nhìn thấy Bạch Tình Đình, từ trong mắt toát lên vẻ kinh ngạc. Lúc trước tuy Vu Tiểu Vũ đã nhìn thấy ảnh của Bạch Tình Đình ở trong ví của Diệp Lăng Phi, nhưng đến lúc nhìn thấy người thật bằng xương bằng thịt đứng đó, Vu Tiểu Vũ vẫn cảm thấy choáng váng, cô nhìn Bạch Tình Đình giống như là đang soi gương nhìn thấy mình vậy, chỉ là người trước mắt cô còn xinh đẹp hơn cô vài phần, khí chất của Vu Tiểu Vũ không thể nào so sánh với Bạch Tình Đình được, điểm ấy ngay cả chính cô ta cũng phải tán đồng. Vu Tiểu Vũ giống như phản ứng bản năng đứng sững lại, Diệp Lăng Phi đang nắm tay Vu Tiểu Vũ, bỗng nhiên Vu Tiểu Vũ dừng bước, Diệp Lăng Phi quay đầu lại nhìn thoáng qua Vu Tiểu Vũ, trong lòng hắn cũng hiểu được ý tứ của Vu Tiểu Vũ là gì. Diệp Lăng Phi kéo tay Vu Tiểu Vũ mạnh hơn một chút, nói:
- Đi thôi, đi gặp Tình Đình, ta tôi tin rằng hai người sẽ có chuyện để nói với nhau!
Vu Tiểu Vũ hít sâu một hơi, khiến cho tâm tình của mình ổn định lại, đi theo bên cạnh Diệp Lăng Phi hướng về ogúa Bạch Tình Đình. Bạch Tình Đình cũng đã nhìn thấy Vu Tiểu Vũ, chỉ có điều, thứ mà Bạch Tình Đình nhìn không phải gương mặt của Vu Tiểu Vũ mà là tay Diệp Lăng Phi đang nắm tay Vu Tiểu Vũ, đó mới là điều quan trọng nhất với Bạch Tình Đình. Bạch Tình Đình đi đến trước mặt Diệp Lăng Phi, cô giang tay ra, nhào vào trong lòng Diệp Lăng Phi, từ động tác của Bạch Tình Đình có thể nhìn ra được, Bạch Tình Đình không hề tỏ ra quá nhiệt tình với Vu Tiểu Vũ, người có thể chính là chị gái song sinh của cô.
- Ông xã!
Bạch Tình Đình không để ý tới việc chỗ này là sân bay, lập tức hôn Diệp Lăng Phi một cách nồng nhiệt. Diệp Lăng Phi hai tay ôm eo Bạch Tình Đình, Vu Tiểu Vũ thì đứng ngay gần đó, nhìn hai người Bạch Tình Đình và Diệp Lăng Phi hai hôn nhau say đắm ngay trước mặt cô. Giờ phút này nội tâm của Vu Tiểu Vũ có chút phức tạp, theo cô nghĩ, cô gái tên là Bạch Tình Đình này rất có thể là em gái ruột của cô thật, nhưng mặt khác, Vu Tiểu Vũ lại không muốn làm quen với Bạch Tình Đình, có một số trường hợp quen biết nhau cũng không phải là tốt, ít nhất Vu Tiểu Vũ thấy Bạch Tình Đình không có tình cảm quá sâu với cô, cô không cảm nhận được cảm giác mong chờ từ Bạch Tình Đình. Vu Tiểu Vũ mím môi, trong lòng đang đấu tranh không biết mình có nên làm quen với người có thể là em gái ruột của mình không, mình nên nói câu gì đầu tiên đây? Những chuyện này làm cho Vu Tiểu Vũ cảm thấy khó xử, khiến cho nhất thời Vu Tiểu Vũ không thể quyết định được. Bạch Tình Đình và Diệp Lăng Phi hôn nhau say đắm, sau đó Bạch Tình Đình mới buông tay ra khỏi người Diệp Lăng Phi, hướng ánh mắt về phía Vu Tiểu Vũ, nói:
- Tôi đã nghe ông xã toi nhắc đến cô rồi, tôi hy vọng những chuyện này chúng ta về rồi hẵng nói, bất kể như thế nào, rất hoan nghênh cô, Vu Tiểu Vũ!
- Cảm ơn!
Không biết tại sao Vu Tiểu Vũ cứ cảm thấy mình không được người phụ nữ này chào đón, cô nhìn về phía Diệp Lăng Phi, chỉ thấy Diệp Lăng Phi đang cười cười với mình, sau đó hắn quay sang phía Bạch Tình Đình, nói:
- Tình Đình, để Vu Tiểu Vũ tạm thời ở lại nhà chúng ta đi, như vậy về sau...!
Diệp Lăng Phi còn chưa nói hết lời, đã nghe Bạch Tình Đình nói:
- Ông xã, em sẽ thu xếp khách sạn cho Vu Tiểu Vũ, trước tiên cứ để cô ấy ở lại khách sạn đã!
Diệp Lăng Phi không ngờ mọi chuyện lại thành ra thế này, ban đầu Diệp Lăng Phi cho rằng khi Bạch Tình Đình nhìn thấy Vu Tiểu Vũ thì sẽ hưng phấn, ít nhất là cũng tỏ ra khá nhiệt tình, nhưng phản ứng của Bạch Tình Đình lại nói cho Diệp Lăng Phi biết rằng, hắn đã hiểu lầm, Bạch Tình Đình không hề biểu hiện giống như những gì Diệp Lăng Phi đã suy nghĩ. Trong lòng Diệp Lăng Phi không biết rốt cuộc Bạch Tình Đình nghĩ như thế nào, nhưng bất kể ra sao, phản ứng của Bạch Tình Đình lúc này theo Diệp Lăng Phi thấy rõ ràng là đã thất lễ, Vu Tiểu Vũ là người mà Diệp Lăng Phi mất bao nhiêu công sức mới đưa được cô ấy từ tỉnh thành về thành phố Vọng Hải, nếu để cho Vu Tiểu Vũ một mình ở lại khách sạn, ai biết Vu Tiểu Vũ có biến mất một cách thần bí nữa không. Diệp Lăng Phi cũng không muốn như vậy, vì thế, sau khi Diệp Lăng Phi nghe Bạch Tình Đình nói muốn để Vu Tiểu Vũ ở khách sạn, hắn lập tức nói:
- Tình Đình, anh muốn để Vu Tiểu Vũ về nhà chúng ta ở, như vậy sẽ tốt hơn!
- Ông xã...!
Bạch Tình Đình nhìn Diệp Lăng Phi, thấy Diệp Lăng Phi đang trừng mắt nhìn mình, Bạch Tình Đình muốn nói tiếp, nhưng khi cô trông thấy Diệp Lăng Phi có phản ứng như vậy, cô đành phải nuốt những gì muốn nói vào trong bụng. Thấy Bạch Tình Đình không nói gì nữa, Diệp Lăng Phi quay sang nói với Vu Tiểu Vũ:
- Đi thôi, tôi dẫn cô về nhà của tôi và Tình Đình!
Vu Tiểu Vũ nhìn nhìn Bạch Tình Đình, cô không phải người ngốc, sao có thể không nhìn ra, giờ phút này trong nội tâm Bạch Tình Đình không hề mong muốn Vu Tiểu Vũ xuất hiện ở nhà mình. Chỉ có điều, Vu Tiểu Vũ cũng không muốn so đo những chuyện này với Bạch Tình Đình, cô đã quen sống một mình rồi, đối với cô em gái đột nhiên xuất hiện của mình, Vu Tiểu Vũ vẫn tỏ ra khá lạnh nhạt. Vu Tiểu Vũ khẽ gật đầu, đáp:
- Được!
Đối với sự xuất hiện của Vu Tiểu Vũ, mấy người Trương Vân và Chu Hân Mính đều cảm thấy cực kỳ kinh ngạc, đặc biệt là Trương Vân, dường như cô không tin vào hai mắt mình nữa, chỉ thấy cô quan sát đánh giá Vu Tiểu Vũ rất lâu, cuối cùng mới thốt lên được một câu:
- Thật sự quá giống, tôi không thể tin được đây là sự thật, giống quá, giống quá đi mất!
Chu Hân Mính cũng phụ họa:
- Đúng vậy đó, em cũng cảm thấy quá giống, hai người bọn họ như là được đúc ra từ một khuôn vậy, ông xã, anh có cảm thấy mũi của hai người họ giống hệt nhau không, căn bản là không thể phân biệt được!
Chu Hân Mính nói những lời này xong, nghe thấy Diệp Lăng Phi cười nói:
- Hân Mính, anh thấy hai người họ điểm nào cũng giống nào...!
Vu Tiểu Vũ không quan tâm đến chuyện những người ở đây so sánh cô và Bạch Tình Đình như thế nào, điều mà cô cảm thấy có hứng thú là Diệp Lăng Phi xưng hô với Chu Hân Mính là “Bà xã”, điều đó khiến cho Vu Tiểu Vũ cảm thấy ra bất ngờ, sao Diệp Lăng Phi lại có thể có hai người vợ được chứ. Vu Tiểu Vũ không phải là người phụ nữ thích che giấu những suy nghĩ ở trong lòng mình, cô tò mò hỏi:
- Diệp Lăng Phi, sao anh lại có hai bà xã vậy?