[Dịch]Đô Thị Tàng Kiều
Chương 922 : Chúng ta không có con đường
Ngày đăng: 02:10 28/08/19
Câu này Mary hỏi một cách trực tiếp thẳng thắn, Diệp Lăng Phi cũng không khách khí trả lời:
- Cái này là thói quen của tôi, tôi sẽ không uống bất cứ thứ gì ở một nơi xa lạ có thể khiến mình gặp nguy hiểm, tôi sẽ không đem tính mạng của mình ra mạo hiểm!
- Ha ha. Diệp tiên sinh, ngài thực sự rất hài hước!
Câu trả lời của Diệp Lăng Phi khiến Mary cảm thấy hơi ngạc nhiên, cô ta không ngờ được rằng Diệp Lăng Phi sẽ trả lời trực tiếp như vậy.
- Mary tiểu thư, cô cũng là người có tính hài hước mà!
Diệp Lăng Phi tay phải ôm vai Angel, tay trái thì sờ sờ điếu thuốc, sau khi nhét điếu thuốc vào trong miệng. Diệp Lăng Phi mới nói:
- Mary tiểu thư, cô không ngại việc tôi hút thuốc chứ!
- Đương nhiên là không ngại, đây là quyền lợi của ngài. Trong sòng bạc của chúng tôi, khách hàng là thượng đế, chúng tôi sẽ thỏa mãn bất cứ yêu cầu nào của khách hàng!
- Bao gồm cả việc để Mary tiểu thư nói chuyện phiếm với họ sao?
Diệp Lăng Phi hỏi một câu.
- Ha ha. Diệp tiên sinh, tôi phát hiện ra ngài rất thích nói đùa, ngài đúng là một người đàn ông hài hước, tôi cho rằng trò chuyện với ngài nhất định là một việc rất thú vị!
Trên gương mặt Mary mang theo nụ cười mang tính công việc, nhưng mà câu nói đùa kia của Diệp Lăng Phi thực sự khiến cho Mary cảm thấy không vui, lúc trưa bị Davis nhìn chòng chọc đã khiến Mary trong lòng hơi khó chịu, giờ lại nghe thây câu nói kia của Diệp Lăng Phi, trong lông cô ta càng thêm khó chịu, chỉ là không thế biểu đạt ra ngoài mà thôi. Diệp Lăng Phi là dạng người gì cơ chứ, chỉ cần liếc mắt là có thể đoán được người khác đang nghĩ cái gì. Hắn thấy vừa rồi Mary hơi biến sắc, đã đoán ngay là Mary khó chịu vì câu nói vừa rồi của mình. Diệp Lăng Phi tay trái cầm điếu thuốc, gõ nhẹ điếu thuốc hai cái vào gạt tàn để trước mặt, nhìn về phía Mary, nói:
- Mary tiểu thư, tôi nghĩ rằng cô không muốn nói chuyện với tôi, đương nhiên, tôi cũng không muốn phí thời gian ở chỗ này, để tôi nói mục đích của tôi tới đây nhé.
Mary nhìn Diệp Lăng Phi, cười nói:
- Diệp tiên sinh, không biết tôi có thể giúp gì được cho ngài?
- Rất đơn giản, tôi có một người bạn tên là Bạch Thúy Bách, anh ta là người đại lục. Bảy tám hôm trước, anh ta cùng một người đàn ông tên là Hoắc Chấn đến Ma Cao, nhưng tôi nghe nói người bạn này của tôi bởi vì thua 100 triệu ở một sòng bạc mà bị người ta giữ lại ở Ma Cao. Lần này tôi đến Ma Cao là vì muốn đưa người bạn của tôi về, về phần cái giá 100 triệu, tôi có thể giao ra, nhưng mà, tôi muốn thấy người sống.
Mary tay cầm một điếu thuốc dành cho phụ nữ, loại thuốc lá này bên trong có hương liệu, chỉ cần hút là hương thơm sẽ tỏa ra. Mary hít một hơi thuốc rồi mới nói:
- Diệp tiên sinh, tôi không hiểu được, chuyện này có liên quan gì đến chúng tôi, vì sao ngài lại muốn tìm ông chủ của tôi?
- Tôi cũng muốn nói với bản thân mình, chuyện này không liên quan gì đến ông chủ của cô, nhưng mà sự thực là bạn của tôi đã bị ông chủ của cô giữ lại đấy!
Khí thế của Diệp Lăng Phi đột nhiên trở nên hùng hổ như sắp gây sự. Hắn nhìn thẳng vào mắt Mary, hỏi:
- Mary tiểu thư, không biết cô có biết chuyện này hay không?
- Tôi cũng không rõ lắm!
Ánh mắt của Mary không hề có sự khác thường gì, cô ta tay cầm điếu thuốc, dựa người vào ghế salon, nghênh đón ánh nhìn của Diệp Lăng Phi, nói:
- Diệp tiên sinh, tôi có thể nói rõ với anh, sòng bạc chúng tôi sẽ không làm loại chuyện này. Ông chủ của tôi lại càng không làm như vậy!
- Mary tiểu thư, thái độ của cô có phải là muốn bảo với tôi rằng chuyện này không liên quan gì đến các cô đúng không?
Diệp Lăng Phi nhìn thẳng vào mắt Mary.
Mary thấy Diệp Lăng Phi dùng ánh mắt này nhìn mình, cô ta nở nụ cười, muốn làm bầu không khí khẩn trương ở đây trở nên hòa hoãn một chút.
- Diệp tiên sinh, ngài không nên kích động, xin hãy nghe tôi nói hết đã!
Mary vừa nói vừa cầm lấy ly rượu vang, cô ta nhâm nhi rượu trong ly, sau khi đặt ly rượu xuống bàn tiếp khách. Mary mới nói tiếp:
- Diệp tiên sinh, tôi vừa mới nói rồi, sòng bạc chúng tôi sẽ không làm những chuyện như thế này, mà ông chủ của tôi cũng sẽ không làm như vậy. Diệp tiên sinh, nếu như ngài thực sự khẳng định người bạn của ngài thua thua 100 triệu trong sòng bạc của chúng tôi, vậy thì hãy để ông chủ của tôi tra xét! Chuyện này tôi không dám làm chủ, tôi chỉ có thể chuyển lời của ngài cho ông chủ của tôi mà thôi!
Diệp Lăng Phi nhìn Mary, nói:
- Mary tiểu thư, bạn của tôi giờ còn chưa rõ sống chết, tôi rất sốt ruột, không biết khi nào thì cô có thể chuyển lời tới ông chủ của mình đây?
Mary suy nghĩ một lát, cô ta dụi tắt điếu thuốc vào trong gạt tàn, nói:
- Diệp tiên sinh, thế này đi, bây giờ tôi lập tức gọi điện thoại cho ông chủ của tôi, tôi tin rằng ông chủ tôi sẽ xử lý chuyện này, không biết làm như vậy đã khiến ngài hài lòng chưa?
- Như vậy là hay nhất!
Diệp Lăng Phi gật đầu.
Mary lấy điện thoại di động ra, ở ngay trước mặt Diệp Lăng Phi bấm số của Kim Quảng.
- Ông chủ, có một vị tiên sinh họ Diệp tôi sòng bạc của chúng ta, ông ấy hoài bạn của mình bị thua 100 triệu tại sòng bạc này, bị người của chúng ta giữ lại, vâng . Ông chủ, tôi đã giải thích rồi, nhưng Diệp tiên sinh không chịu nghe, dạ được, vậy xin ngài chờ một lát!
Mary bỏ điện thoại xuống, đưa cho Diệp Lăng Phi, nói:
- Diệp tiên sinh, điện thoại của ông chủ tôi, ông ấy muốn tự mình nói chuyện với ngài!
Diệp Lăng Phi nhận lấy chiếc điện thoại, nghe thấy trong điện thoại vang lên giọng nói của một người đàn ông:
- Là Diệp tiên sinh sao, xin chào, tôi là Kim Quảng ông chủ của sòng bạc!
- Ông chủ Kim, tôi đã sớm nghe qua tên tuổi của ông rồi nhưng mà vẫn không có cơ hội được gặp, tôi vốn tưởng rằng hôm nay ông sẽ đến sòng bạc, không ngờ là ông lại không có ở đây!
Diệp Lăng Phi nói.
- Không biết khi nào thì ông chủ Kim có thể trở về?
- Diệp tiên sinh, thực sự xin lỗi, tôi có chút việc riêng cần xử lý, có thể ngày mai tôi sẽ quay về Ma Cao!
Kim Quảng xin lỗi.
- Thực là xin lỗi khiến ngài tay không mà về, nhưng mà tôi vừa mới nghe Mary nói qua về chuyện của bạn ông, tôi nghĩ trong chuyện này có thể có chút hiểu lầm, sòng bạc của tôi tuyệt đối sẽ không xảy ra loại chuyện này. Nhưng mà, nếu Diệp tiên sinh cho rằng bạn của ngài thua 100 triệu ở sòng bạc của tôi, ngày mai sau khi quay về Ma Cao, tôi sẽ lập tức điều tra rõ chuyện này, nếu như thực sự có người dám làm như vậy, tôi đảm bảo nhất định sẽ không dễ dàng buông tha cho hắn!
- Ông chủ Kim, vậy tôi đây phải cảm ơn ông rồi!
Diệp Lăng Phi nói.
- Hiện giờ tôi đang rất lo lắng cho sự an toàn của bạn tôi, tôi hy vọng ông chủ Kim có thể mau chóng điều tra ra chuyện này!
- Tôi xin đảm bảo!
Kim Quảng nói.
- Diệp tiên sinh, ngài có thể yên tâm, chỉ cần bạn của ngài thực sự từng xuất hiện trong sòng bạc của tôi, tôi có thể điều tra ra rốt cuộc là chuyện gì xảy ra. Ừm, Diệp tiên sinh, thế này đi, ngài để lại phương thức liên hệ cho tôi, ngay khi có kết quả, tôi sẽ lập tức gọi điện thoại cho ngài!
Sau khi Diệp Lăng Phi nói chuyện với Kim Quảng xong, hắn trả điện thoại lại cho Mary, Mary trò chuyện với Kim Quảng thêm mấy câu rồi mới cúp điện thoại. Maiy vừa dập máy, lập tức nói với Diệp Lăng Phi:
- Diệp tiên sinh, ông chủ của tôi vừa nói qua, buổi tối hôm nay Diệp tiên sinh có thể đến sòng bạc của chúng tôi chơi thỏa thích, sòng bạc chúng tôi sẽ đài thọ chi phí của Diệp tiên sinh. Nếu như Diệp tiên sinh muốn đánh bạc, tôi sẽ cung cấp Jeton miễn phí cho Diệp tiên sinh, thắng Diệp tiên sinh lấy đi, thua thì cứ tính cho chúng tôi!
- Rất hào phóng, nhưng mà bây giờ tôi cảm thấy hơi mệt mỏi, muốn về sớm một chút!
Diệp Lăng Phi nói.
- Tôi vừa để lại cách thức liên lạc cho ông chủ của cô rồi, hy vọng sau khi trở về ông chủ của cô trở về có thể nhanh chóng điều tra rõ ràng chuyện này!
- Ngài cứ yên tâm, chúng tôi nhất định sẽ điều tra làm rõ chuyện này trong thời gian sớm nhất!
Mary nói.
Diệp Lăng Phi ôm Angel đi ra khỏi căn phòng. Mary đi phía sau Diệp Lăng Phi. Bên ngoài gian phòng chợt vang lên giọng của Dã Thú nói chuyện với Maria:
- Nhìn bộ dạng của cô, muốn lên giường với tôi cũng không xứng!
Maria cũng không cam lòng tỏ ra yếu thế, mắng lại:
- Cái đồ con lừa kia, tôi thấy anh muốn sây sự hả, không phải là anh chán sống rồi sao?
- Đây là chuyện gì vậy?
Diệp Lăng Phi vừa đi ra, lập tức hỏi xem đang có chuyện gì. Dã Thú vừa thấy Diệp Lăng Phi đã ra khỏi phòng, vội vàng đi tới, nói:
- Lão đại, không có gì, em vừa mới có chút xung đột với cô ả kia!
Maria bị Dã Thú chọc giận đến độ sắc mặt trắng bệch. Vừa nãy nghe Dã Thú nói một đống lời khiếm nhã khiến Maria hận không thể lấy đao chém Dã Thú thành tám mảnh. Mary đi tới kéo Maria, áy náy nói với Diệp Lăng Phi:
- Diệp tiên sinh, thật xin lỗi, gần đây tâm tình Maria không được tốt lắm!
- Không sao đâu!
Diệp Lăng Phi cũng không muốn tiếp rục truy hỏi nữa, hắn ngoắc ngoắc Dã Thú và Dã Lang, nói:
- Chúng ta đi thôi!
Mary tiến đám người Diệp Lăng Phi ra khỏi sòng bạc rồi mới quay lại, nhìn thấy nét mặt đầy vẻ giận dữ của Maria, cô ta cười nói:
- Maria, không cần tức giận, cô yên tâm đi, sau này cô sẽ có cơ hội thu thập tên khốn nạn đó!
- Tôi nhất định phải xẻ thịt lột da hắn!
Maria có vẻ cực kì phẫn nộ, hận Dã Thú tới tận xương tủy...
Sau khi trở lại khách sạn, Angel mới hỏi Diệp Lăng Phi về nghi vấn trong lòng mình.
- Satan, đây là chuyện gì vậy, vì sao anh cứ như vậy mà đi về, anh thực sự tin tưởng lời của người phụ nữ kia sao?
Diệp Lăng Phi lắc lắc đầu, hắn đứng bên cửa sổ, nhìn cảnh thành phố về đêm. Thản nhiên nói:
- Hiện giờ chúng ta cũng chỉ có thể làm như vậy mà thôi. Angel em còn có biện pháp gì tốt hơn sao?
Angel trầm mặc, đúng như lời Diệp Lăng Phi vừa mới nói, hiện tại chỉ có thể làm như vậy. Cũng may Kim Quảng còn khẳng định sẽ hỗ trợ điều tra, nếu như Kim Quảng không chịu thừa nhận, lẽ nào lại dùng đao buộc Kim Quảng phải thừa nhận. Người duy nhất biết tình hình thực tế ở đây đã chết rồi, dù cho hắn bị ai giết, nói tóm lại là Hoắc Chấn đã chết rồi, không còn ai có thể chứng minh được rằng Bạch Thúy Bách đang nằm trong tay Kim Quảng, đây mới là chuyện khó giải quyết nhất. Diệp Lăng Phi quay người lại, nói với Angel:
- Chuyện này anh tự biết chừng mực, nhưng mà anh cảm thấy chuyện này hơi phức tạp đây. Dã Thú, Dã Lang, bây giờ hai người các cậu lập tức liên lạc với tổng bộ xem có thể chuyển vũ khí tới đây với tốc độ nhanh nhất được không!
- Dù là nhanh nhất thì cũng phải ba bốn ngày, làm sao có thể chuyển vũ khí tới đây ngay được!
Angel nói rằng.
- Đừng quên rằng ở Ma Cao này chúng ta không có con đường để chuyển thẳng vũ khí tới!
Angel vừa nói ra những lời này, Diệp Lăng Phi lập tức lâm vào trầm mặc. Đúng vào lúc này, điện thoại đi dộng của Diệp Lăng Phi đổ chuông. Diệp Lăng Phi vừa nhìn thấy tên người gọi đến tức thời tỏ ra sùng sốt, không đoán ra được vì sao cô ấy lại gọi đến vào lúc này.