Đô Thị Thiếu Soái
Chương 101 : Thập Tam Kiếm Phong trận
Ngày đăng: 14:55 30/04/20
Mấy chục người chung quanh cho rằng Hoàng Vạn Thịnh và Vạn Kiếm Phong muốn họ đối phó với một kẻ sát nhân tội ác tày trời của loài người, những gì nhìn thấy bây giờ chỉ là một đôi nam nữ nhỏ xíu, trong lòng có chút khinh thường. Hai kẻ yếu đuối vậy đâu cần đến những người như họ ra tay. Lúc này nghe Sở Thiên mỉa mai bác lái xe lại không khỏi tấm tắc khen Sở Thiên quả nhiên rất gan dạ.
Người lái xe biết rõ Sở Thiên đang nói ông ta là "chó cắn người", ông ta cũng là học trò của Kiếm Phong Vũ thuật quán, giờ rơi vào tình trạng này, rất phẫn nộ, đi đến đá Sở Thiên một cú. Sở Thiên hất nhẹ chân lên, ông ta lảo đảo rồi ngã lăn ra đất. Mọi người trong võ quán vô cùng kinh ngạc trước tài nghệ của Sở Thiên, thậm chí có vài người còn núp sau người khác cho an toàn.
Cuối cùng Hoàng Vạn Thịnh cũng lên tiếng, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Nhóc con, mày cướp bạn gái của ta, hại ta tốn mất không ít tiền của, hôm nay, ta sẽ cho ngươi một bài học nhớ đời." Hoàng Vạn Thịnh mặt mũi bầm dập, hiển nhiên buổi tối hôm đó, thắng được Hắc Tử không phải dễ dàng.
Sở Thiên xoa xoa mũi, cười nhạt một tiếng, nói:
- Hoàng Vạn Thịnh, đúng là bọn Hắc Tử muốn tài sản của anh, anh không đủ dũng khí để tìm chúng báo thù, mà chỉ tìm một kẻ xúi quẩy như tôi vậy? Khó khăn trước mắt, anh lại vứt bỏ người yêu không thèm để ý, anh có tư cách gì đòi làm bạn trai của Diêu Tân Nhu?
Sau đó, Sở Thiên quay ra chỉ vào Vạn Kiếm Phong, nói:
- Một kẻ vô tình vô nghĩa, nhát gan nhu nhược như thế, vậy mà cũng đáng để ông ra mặt sao?
Vạn Kiếm Phong vẫn im lặng không nói, nghe Sở Thiên nhắc đến tên, trong lòng cũng thấy ngạc nhiên, vội vàng nhìn Sở Thiên, càng nhìn càng thấy đã gặp ở đâu đó rồi.
Sở Thiên biết Vạn Kiếm Phong đang cố nghĩ xem đã gặp hắn ở đâu, nên nhắc khéo:
Lúc này trận pháp đã bị phá, mặt Vạn Kiếm Phong biến sắc, không ngờ trận pháp mà mình đã cẩn thận nghiên cứu, đánh bại vô số người, lại bị Sở Thiên phá dễ dàng. Đột nhiên Hoàng Vạn Thịnh vồ lấy thanh kiếm trong võ quán, nghiến răng nghiến lợi đâm về phía Sở Thiên, đây là hành động đánh xấu hổ của Hoàng Vạn Thịnh, ngay cả đám học trò của Vạn Kiếm Phong cũng coi khinh anh ta, nhưng xuất phát từ lợi riêng, nên không ai cảnh báo Sở Thiên cả, chớp mắt thanh kiếm đã đâm vào người Sở Thiên, trên mặt Hoàng Vạn Thịnh lộ ra vẻ dữ tợn khác thường.
Kiếm nhanh như gió, hào quang chói mắt.
Sở Thiên không quay đầu lại, túm lấy thanh kiếm, hướng về phía sau, đâm vào cổ áo Hoàng Vạn Thịnh, thanh kiếm bay vào người Hoàng Vạn Thịnh, bay về phía sau, "tang" một tiếng, Hoàng Vạn Thịnh bị đâm lùi vào sát tường, mặt hoảng sợ. Vạn Kiếm Phong cũng thấy tim đập mạnh, tên Sở Thiên này thật ra là người thế nào, công lực của hắn không biết đến chừng nào, về sau không dám động đến hắn nữa.
Thời gian nhanh chóng trôi qua, chớp mắt đã đến kỳ thi đại học rồi.
Học sinh lớp 13 mà Sở Thiên dạy dỗ như đàn chim non, đến lúc vỗ cánh bay đi, ai cũng biết, qua nửa năm này thì mọi thứ sẽ thay đổi rất nhiều, thành quả cuối cùng đặt vào kỳ thi đại học. Tuần cuối cùng phụ huynh lớp 13 đến lớp, hầu như tất cả đếu hủy bỏ công tác, đến học cùng lớp 13, nghe Sở Thiên động viên tinh thần, tin tưởng vào tương lai thành công của con cái mình, phụ huynh ngày càng cảm thấy con mình sẽ thành công trong kỳ thi đại học tới.
Lúc này Sở Thiên mới chính thức công bố với học sinh, đây là bước ngoặt quan trọng nhất trong cuộc đời, thành công rồi, tương lai phía trước còn dài và muôn màu muôn vẻ, không thể lường trước được. Khi gặp thất bại, đừng sợ hãy ngẩng cao đầu lên, trường đại học sẽ là cuộc đời thu nhỏ, nên cống hiến toàn bộ công sức và tài trí của mình.
Khi chỉ còn một tuần nữa đến kỳ thi đại học, Sở Thiên vẫn nỗ lực không ngừng,cuối cùng bị ốm phải vào bệnh viện Phương Đông nơi Diêu Tân Nhu làm việc.