Đô Thị Thiếu Soái
Chương 168 : Kết quả thi đại học
Ngày đăng: 14:55 30/04/20
Sở Thiên ngủ nướng tới tận mười một giờ trưa mới rời giường, hắn không biết Niệm Nhu đã rời đi lúc nào; nhìn chiếc giường ga trải giường màu lam, lưu lại vệt máu đỏ tươi như hoa mai, Sở Thiên lại cảm thấy áy náy, nhẹ nhàng thở dài.
Sở Thiên luyện một chút nội công, vệ sinh sạch sẽ, ăn mặc chỉnh tề mới chậm rãi xuống lầu. Đại sảnh lầu một không có Hải Tử, Quang Tử cùng Đặng Siêu, có lẽ bọn họ còn bận rộn đi làm việc. Thiên Lang giáo hơn hai trăm người quy thuận cũng không là chuyện nhỏ, mọi mặt đều phải chu toàn, miễn cho việc nảy sinh những điều không đáng có, làm gương cho Thiên Hùng bang, Bá Đao bang cũng không có khúc mắc gì khi quy thuận Soái quân.
Trên ghế salon đại sảnh, Bát gia cùng hai chị em Tiêu gia đang xem tivi, vừa xem vừa nói chuyện phiếm. Sở Thiên thầm thấy may mắn, may mắn tối hôm qua cứu thoát hai chị em Tiêu gia nếu không Bát gia càng thêm khổ sở, xem ra niềm vui bên gia đình là điều hạnh phúc nhất đối với Bát gia.
Hôm nay, Bát gia thật cao hứng, thấy Sở Thiên đi xuống, khuôn mặt tươi cười sáng lạn, bên cạnh Tiêu Tư Nhu cùng Tiêu Niệm Nhu cười như hoa đào mùa xuân, sáng chói lại khiến Sở Thiên thấy bồn chồn, chẳng lẽ tối hôm qua là mình mộng xuân? Vì cái gì Tiêu Niệm Nhu không có sự thay đổi, còn có thể cười vui vẻ đối với mình như vậy? Sở Thiên tăng thêm dũng khí, cười hỏi:
- Cha, có chuyện gì khiến cha vui vẻ như thế?
Tiêu Tư Nhu nhìn Sở Thiên, bí hiểm nói:
- Bố em muốn gả em gái cho anh nên mới vui vẻ như vậy.
Tiêu Niệm Nhu mặt đỏ bừng, có tật giật mình đánh chị mình, vội vàng nói:
- Chị xấu lắm, ăn hiếp em với anh Sở Thiên.
Sở Thiên giật mình, cười cười, không nói gì, khi không hiểu chuyện gì tốt nhất không nên mở miệng, tránh việc mình bị bắt thóp.
Bát gia không nói gì, chỉ cười cười, nhẹ nhàng trách Tiêu Tư Nhu:
- Nghịch ngợm. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyện FULL chấm cơm.
Bát gia còn chưa có mở miệng nói ra nguyên nhân, chú Trung bên cạnh đã mở miệng cướp lời:
- Thiếu gia còn không biết, thành tích thi tuyển sinh Đại học (ở TQ thì thi đại học và tốt nghiệp THPT là 1 nên mình chỉ đ ể là thi ĐH thôi) đã công bố, hai vị tiểu thư đều đã xem điểm rồi, điểm cũng không tệ, dựa theo điểm chuẩn các năm trước việc trúng tuyển vào đại học tốt nhất ở Thượng Hải đều không có vấn đề, thiếu gia nói xem, lão gia cùng tiểu thư làm sao không vui cho được?
Sở Thiên gật đầu, nhẹ nhàng thở ra, ánh mắt nhìn chếch qua Tiêu Tư Nhu, cô gái nhỏ này thiếu chút nữa hù chết mình, trừng mắt nhìn nàng. Tiêu Tư Nhu lại hất hất bộ phận tựa như không cong muốn khiêu khích.
Bát gia rất vui vẻ, nói:
- Đúng vậy, không nghĩ tới hai đứa con gái này lại giỏi như thế, thi đạt điểm khiến cha được mở rộng tầm mắt, thật sự là Tiêu gia tổ tiên tích đức, hôm nào phải cẩn thận tạ lễ.
Sở Thiên khẽ gật đầu, thấy được tầm quan trọng của kỳ thi Đại học ở nước này. Kỳ thật với tài lực của Bát gia đừng nói là đại học hạng nhất trong nước, chính là đại học hạng nhất nước ngoài Tiêu Tư Nhu và Tiêu Niệm Nhu cũng có thể đi đọc, nhưng thật không ngờ, Bát gia à hai chị em Tiêu gia bởi vì kỳ thi Đại Học đạt điểm cao mà vui mừng như thế. Chẳng trách, lúc trước mấy thằng ranh con lớp mười ba trung học Thiên Đô thành tích tăng lên mà các vị phụ huynh học sinh lớp mười ba xưng mình thành thần rồi. Ban đầu mình nghĩ mãi cũng không hiểu, hiện tại nhìn thấy Bát gia vốn ổn trọng cũng như vậy, các phụ huynh khác càng không thể ngoại lệ rồi.
Không biết kết quả ba mươi sáu học sinh lớp mười ba ra sao? Sở Thiên bỗng nhiên cảm thấy hứng thú, dù gì đó cũng là chuyện đầu tiên chính thức mình làm.
- Tin vắn trong kỳ thi Đại Học vừa qua, hôm qua kết quả của các thí sinh trong kỳ thi Đại Học đã được công bố, theo nhận xét của Bộ giáo dục, năm nay chỉnh thể thí sinh trình độ so với những năm trước cao hơn, cụ thể tổng điểm cao hơn khoảng 20% so với trung bình các năm trước. Trong đó, có một học sinh ở thành phố Nghi Tân thi đạt điểm tuyệt đối, càng khiến mọi người khiếp sợ là thí sinh này chỉ dùng chữ giáp cốt để viết, trải qua sự giám định hơn tám trăm chữ của năm vị chuyên gia nghiên cứu chữ cổ đại thì thí sinh này về việc sử dụng chữ giáp cốt đã đạt tới bậc đại sư. Sau khi phiên dịch, chỉnh lý thành quyển, ba vị chuyên gia chấm điểm của Bộ giáo dục cho thấy bài văn: toàn văn nước chảy mây trôi, hành văn lưu loát, ý tứ nhìn xa trông rộng, thật là bài văn trăm năm khó gặp, nhất trí cho điểm tuyệt đối. Thông tin chính xác.
Nữ BTV xinh đẹp của đài TV3 đang giới thiệu một cách rất say xưa, hồ hởi giống như thí sinh kia là người nhà của mình vậy.
Sở Thiên nghe thấy tất cả đều trúng tuyển chính quy trong lòng cảm thấy đắc ý một chút, nhưng sau đó nghe mấy chuyện kia khiến hắn giật thót, mấy chuyện đó sẽ giày vò mình chết,vội mở miệng:
- Thầy Liễu, phiền toái thầy giúp em từ chối những món quà; cả thế giới muốn tìm em em càng không thể trở về, thầy biết mà, em không thích mấy truyện đó.
Cảm thán một câu:
- Hiện tại mới thấy, nhiều khi nổi danh quá cũng không phải là chuyện tốt.
Liễu Trung Hoa nghe thấy vậy cười, nói:
- Thầy sớm biết em sẽ nói vậy, yên tâm đi, thầy sẽ giúp em đối phó. Đúng rồi, Sở Thiên.
Liễu Trung Hoa chần chờ một chút, nói:
- Có một việc không biết em có thể giúp đỡ không?
Sở Thiên thấy Liễu Trung Hoa do dự, biết rằng nếu không phải việc bất đắc dĩ, sẽ không cầu mình, vì vậy nói:
- Thầy Liễu, có chuyện gì cứ nói, Sở Thiên sẽ cố hết sức.
Liễu Trung Hoa suy nghĩ một chút, nói:
- Thầy có một người bạn tốt lâu năm, là một vị giáo sư khảo cổ học, gần đây ông ấy tìm được một tấm bản đồ, trên đó đều là văn tự cổ đại, nghiên cứu rất lâu cũng không hiểu hết được.Thầy nghĩ, em có trình độ chữ giáp cốt cực hạn có lẽ sẽ hiểu được. Buổi sáng nhắc tới em, ông ấy cảm thấy rất hứng thú, muốn thầy giới thiệu em cho ông ấy, không biết em có thể giúp ông ấy xem qua một chút?
Sở Thiên nghe xong, đây chỉ là chuyện nhỏ, cười cười nói:
- Chuyện của thầy chính là chuyện của Sở Thiên, em cho thầy số điện thoại và địa chỉ, thầy bảo bạn thầy tới Thượng Hải tìm em nhé.
Liễu Trung Hoa mừng rỡ cảm ơn Sở Thiên, ghi số điện thoại và địa chỉ mới cúp máy.
Sở Thiên đặt điện thoại xuống, chứng kiến chị em Tiêu gia đang nhìn mình chằm chằm thì nói qua nội dung một chút, miễn cho hai cái này cô gái nhỏ cuốn lấy mình để hỏi.
Chị em Tiêu gia nghe xong, cũng không có vì Sở Thiên che dấu thành tích huy hoàng mà buồn bực, trái lại có cái cảm giác tự hào vì chồng đạt thành tích cao, tựa hồ thành công của Sở Thiên chính là thành công của các cô, Sở Thiên kiêu ngạo chính là các cô kiêu ngạo, cho nên trên mặt hai người đều hàm ẩn lấy đắc ý, còn có sự yêu mến vô hạn.
Bát gia sau khi nghe xong, đứng lên bảo chú Trung:
- Trưa nay, mổ lợn.