Đô Thị Thiếu Soái

Chương 19 : Cầu hòa

Ngày đăng: 14:53 30/04/20


Sáng ngày hôm sau, Lí Kiếm kiệt sức nằm ngáy o o,. Lâm Mỹ Mỹ đứng dậy chuẩn bị tới trường đột nhiên hét lên, giống như trông thấy thứ gì đáng sợ, vội vàng đập người Lí Kiếm, lắp bắp nói:

- Anh... anh Kiếm, mau... mau dậy nhìn.

Lí Kiếm bực mình, phất phất tay:

- Sáng sớm đã loạn cả lên, tối qua thì hành hạ người ta cả đêm. Muốn đi học bảo lái xe chở đi, anh còn muốn ngủ.

Lâm Mỹ Mỹ không vì vậy mà ngừng gọi, nói:

- Anh Kiếm, dao... dao, tóc...

Rốt cục Lí Kiếm cũng ngồi dậy, tức giận tát cho Lâm Mỹ Mỹ một cái, hỏi:

- Dao cái gì mà dao, tóc cái gì mà tóc... cô muốn nói cái khỉ gì?

Lâm Mỹ Mỹ không nói tiếp, chỉ vào đầu giường. Lí Kiếm ngái ngủ nhìn lại, lập tức như bị sét đánh, không biết từ khi nào đầu giường xuất hiện một con dao và một lỏn tóc, bên cạnh còn dán một tờ giấy. Lí Kiếm sờ sờ tóc, cảm thấy ở trán bị mất một ít tóc, vội vàng giật tờ giấy ra đọc, chỉ thấy ở trên ghi hai chữ Sở Thiên. Nhưng chỉ hai chữ như vậy đã khiến Lí Kiếm nổi da gà. Tên Sở Thiên này đột nhập vào biệt thự của gã khi nào, hơn nữa còn cắt tóc gã mà gã không hề hay biết. Nếu như Sở Thiên muốn lấy đầu gã chẳng phải rất dễ dàng sao?

Lâm Mỹ Mỹ xé tờ giấy kia, tức giận nói:
- Sở huynh đệ, nếu trước kia có gì đắc tội thì xin bỏ qua cho ta. Tiểu đệ trẻ người non dạ, sau này sẽ chung sống hòa bình với Sở huynh, có phúc cùng hưởng, có nạn cùng chịu, trước tiên tiểu đệ xin uống để tạ tối.

Nói xong liền bật bia, uống ừng ực, sau đó nhìn Sở Thiên.

Sở Thiên biết tâm tư Lí Kiếm. Gã cố tình cầu hòa với mình trước mặt mọi người thứ nhất là để tuyệt đường của mình, không cho cơ hội cự tuyệt việc cầu hòa. Sở Thiên nhẹ nhàng bật bia, uống một hơi cạn sạch, sau đó nói nhỏ bên tai Lí Kiếm:

- Tao hi vọng mày trước sau như một, chớ nên âm thầm giở trò, nếu không thì mày sẽ giống như lon bia này.

Sở Thiên đặt lon bia trên tay Lí Kiếm, sau đó nghênh ngang rời đi. Lí Kiếm nghiến răng nghiến lợi, cúi đầu nhìn xuống thì thấy vỏ lon đã bị cắt thành hai đoạt, vết cắt rất ngọt. Lí Kiếm không khỏi sờ sờ cổ, không hiểu tại sao mồ hôi lạnh ứa ra. Gã cảm thấy cổ mình không cứng hơn cái lon kia bao nhiêu.

Lâm Mỹ Mỹ sán tới gần, vuốt ve khuôn mặt, thấp giọng nói:

- Anh Kiếm, xin lỗi. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL

Lí Kiếm cũng phiền não, không quay đầu lại, dẫn đàn em đi. Ân oán giữa Lí Kiếm và Sở Thiên đều là do Lâm Mỹ Mỹ, Lí Kiếm không làm gì được Sở Thiên nên trút giận vào Lâm Mỹ Mỹ.