Đô Thị Thiếu Soái

Chương 305 : Huyết chiến tại Tổng bộ Hắc Long

Ngày đăng: 14:57 30/04/20




Tổng bộ Hắc Long.



Hắc Long Towẻ ban ngày trang nghiêm chính là lòa nhà cao cấp viết chữ tổ thương hội, lầu Hắc Long hội. Các loại tinh anh ở đây xử lý mười mấy chuyện các loại tỉnh thành, lớn thì đấu thầu đường cao tốc, nhỏ thì bảo vệ đường phố. Tới tối trở thành chỗ làm việc của tổ Huyết Chiến liều giết chiếm địa bàn, nuốt chửng nhân viên phân phối, đều là chỗ này bàn luận ra.



Bóng đêm đã sâu, mấy tên bảo an đang hút thuốc lá hưng phấn, ở thời buổi rối ren này bọn họ không có chút khẩn trương, Tổng bộ Hắc Long từ khi xây dựng cho tới bây giờ không có người dám cầm dao cầm súng tới gây chuyện. Ngoại trừ tòa nhà này là được pháp luật bảo hộ ra, mấy trăm tên huyết chiến tinh anh trong Tổng bộ Hắc Long cũng là làm người ta phát sợ.



Một chiếc xe bánh mì chạy đủ mã lực mang đến âm thanh "ầm ầm ầm", khói bụi xông tới cổng tòa nhà Hắc Long. Bảo an vội ném thuốc lá xuống đất bảo dừng xe kiểm ta tín hiệu, ai ngờ người lái xe tựa hồ không chút phản ứng, trực tiếp xông tới bọn họ.



Mấy tên bảo an móc súng giảm thanh ra nhắm lên người ngồi lái xe, bắn liên tục không ngừng mười phát súng. Ai ngờ đối phương vẫn không có phản ứng, cứ như vậy xông phá lan can. Mấy tên bảo an vội lách tới một bên, sau đó từ sau xe bánh mì liền bắn mấy phát súng vào bánh xe.



"Ầm" một tiếng, bánh lốp xe bánh mì bị bắn trúng chuệch choạng đâm vào một cây cột tòa nhà Hắc Long mới dừng lại. Mấy tên bảo an cầm súng nhanh chóng chạy tới bao vây chiếc xe, mấy chục tên băng đãng Hắc Long cũng cầm dao chém xông tới. Mấy ngày trước Tổng bộ Hắc Long bị Hổ bang đưa tới cỗ quan tài làm bọn họ bị Chu Triệu Sâm mắng chửi máu chó xói đầu. Tối nay lại có người lái chiếc xe bánh mình đụng vào Tổng bộ Hắc Long, bọn họ há có thể không tức giận.



Trong sự quan sát và canh gác của gần hai mươi người, hai tên băng đảng Hắc Long từ bên trong móc ra thi thể không đầu, liền sau đó ném một cái đầu lăn lóc ra. Mười mấy tên thuộc hội Hắc Long trước là sửng sốt, sau đó giơ ngón tay cái lên với đám bảo an tán thưởng nói:



- Mấy người anh em, kỹ thuật bắn súng quá giỏi, đầu người cũng đứt rồi.



Mấy tên bảo an tuy không dám khẳng định là kiệt tác của mình, nhưng nhìn thấy mọi người khích lệ trong lòng đắc ý hẳn lên, tỏ ra khiêm tốn nói:



- Nào có nào có.



Giết chết một người và bóp chết con kiến không có gì khác biệt, người của hội Hắc Long không có ai để tâm chuyện này, cũng không có ai nói chuyện nhỏ này cho Chu Triệu Sâm biết.



Bóng đêm càng ngày càng tối, gió lạnh càng ngày càng lớn.



Mấy người bảo an đang thay phiên kể lại chuyện xảy ra lúc nửa đêm trước, bọn họ vui mừng tới mức không chút ủ rũ, bỗng nhiên bọn họ cảm thấy xung quanh hàn khí ập đến, không khỏi tự chủ ngẩng đầu nhìn xung quanh. Bên ngoài khoảng năm sáu mét có bốn người thanh niên đang chậm rãi đi tới bọn họ



Sát khí.




- Bọn họ là hãn tướng, nhưng Hắc Sơn Đao trời sinh phản cốt, loại người này thủ đoạn độc ác cả gan làm loạn. Bản thân chỉ có thể trung thành với mình, cho dù anh nhất thời bắt hàng phục rồi, có cơ hội chúng vẫn có thể phản lại, thậm chí chém anh một đao. Ngô Tam Quế cũng là người trời sinh phản cốt, ông ta chính là ví dụ tốt nhất.



Phong Vô Tình gật đầu cầm lấy kính viễn vọng tỉ mỉ theo dõi trận hỗn chiến.



Sở Thiên chắp tay sau lưng lạnh lùng nhìn, muốn biết thực lực của Hắc Long chân chính có đáng sợ cỡ nào. Hắn tin với sự hung hãn của bọn Hắc Sơn Đao tất nhiên có thể làm Cho Triệu Sâm mang ra mấy tấm vương bài.



Không tới hai mươi phút, hội Hắc Long đã ngã xuống hơn ba mươi người. Trên người ba tên đồng bọn của Hắc Sơn Đao tòan là máu người của hội Hắc Long. Hội Hắc Long càng ngày càng nhiều, lên tới con số hàng trăm người, nhưng ai cũng không dám tiến lên xông giết, vì mấy người trước mắt thật sự quá hung hãn.



Chu Triệu Sâm vì hấp thụ nhiều vương khí của Bắc Kinh, hòanh cung của ông ta đặt ở tầng cao nhất cho nên rất nhanh nhận được tin tức, chân mày chau lại quở trách bọn băng đãng:



- Tất cả đều là phế vật, trên cả trăm người, ngay cả mấy tên đệ tử Hổ Bang cũng không cầm cự nổi. Bảo Quan Đông Tam Tướng và Long Vũ nhanh chóng tới giải quyết chuyện này.



Quan Đông Tam Tướng vốn là Quan Đông Đao Phỉ cơ thể tráng kiện hành động nhanh nhẹn, trên người mặc áo chống đạn tơ vàng đao súng không thủng. Người khác không những không thể lấy mạng bọn họ, hoàn toàn không thể tiếp cập người của bọn họ mà ngược lại thường bị bọn họ lấy mạng, dưới hợp đánh của ba người, trước giờ không có người nào có thể sống sót. Chu Triệu Sâm cảm thấy bọn họ thủ đoạn đủ độc ác, thế là trả giá cao mời bọn bán mạng cho hội Hắc Long. Trong tám tháng Chu Triệu Sâm vừa lên chức, Quan Đông Tam Tướng công đánh khắp tỉnh thành, đánh hạ hơn năm mươi địa bàn rất lớn cho Chu Triệu Sâm, mở rộng thế lực hội Hắc Long. Do đó Chu Triệu Sâm điều bọn họ về trấn giữ Bắc Kinh.



Long Vũ là tay súng thiện xạ của hội Hắc Long. Anh ta chơi súng từ nhỏ, bất cứ súng hư nát nào tới tay anh ta đều có thể bắn ra uy của lực hỏa dược, hơn nữa bách phát bách trúng. Có lần theo Chu Triệu Sâm đi ra vùng ngoại ô Thiên Tân gặp phải mai phục của đối thủ, Long Vũ dùng tám mươi viên đạn trên người bắn chết tám mươi người cầm đao, mười mấy người cầm súng còn lại do trong tay Long Vũ không có đạn mới thoát mạng. Sau đó Long Võ trở thành con bài chủ trong tay Chu Triệu Sâm bình thường không dễ dùng tới.



Bất đắc dĩ tối nay băng hội hội Hắc Long đánh giá cao bọn Hắc Sơn Đao. Hơn nữa Chu Triệu Sâm cũng không muốn đêm xuân của mình bị người ta quấy phá lần nữa, cho nên xuất động Quan Đông Tam Tướng và Long Vũ đến dẹp loạn chuyện tối nay.



Chu Triệu Sâm nhìn nữ ca sĩ thời trung học mình hâm mộ nằm trên cái giường gỗ lớn lớn, trong lòng phơi phới cảm giác chinh phục. Ngực nữ thần trong lòng mình vẫn là rất to, eo rất nhỏ, cái bụng rất phẳng, đôi chân dài miên man cũng đồng thời trơn mượt, đôi mắt kiên cố của cô cũng vẫn cười lên quyến rũ, thật có thể làm động lòng người.



Hai triệu thì có thể lên giường minh tinh thời trung học sùng bái, Chu Triệu Sâm cười đắc ý, có thể biến cô ấy thành dâm phụ thuần chất, có tiền thật tốt.



Long Vũ đang cầm súng, trong súng có mười hai viên đạn, chậm rãi từ tầng mười của Tổng bộ Hắc Long đi xuống. Anh ta đối phó kẻ địch trước giờ không cần tìm cái gì yểm hộ cơ thể, cũng không cần trốn trong góc tối, bất luận nhân vật lợi hại thế nào anh ta cũng có thể mặt đối mặt đọ sức. Vì anh tin tay của mình, tin súng của mình, giống như Hắc Sơn Đao tin sức lực của mình.



Quan Đông Tam Tướng rất lâu không có chinh chiến giang hồ, nghe tới tối nay huyết chiến có phần mình. Sợ địch đến bị Long Vũ thu dọn, do đó sớm đã đứng ở cổng tòa nhà Hắc Long, lạnh lùng giằng co với bọn Hắc Sơn Đao.