Đô Thị Thiếu Soái
Chương 383 :
Ngày đăng: 14:58 30/04/20
Đêm đen gió cao, khu nhà Thanh Niên.
Mấy chiếc xe tải lặng lẽ dừng ở cổng khu nhà, lập tức mấy chục người từ trên xe xuống, cầm trong tay liên nỏ, thắt lưng giắt đoản đao.
Ai cũng có thể nhìn thấy bọn họ đằng đằng sát khí, nhưng bảo vệ của khu trọ thanh niên chần chừ một lát, cuối cùng lấy ra thiết côn tiến lên ngăn cản bọn họ, tiền lương của bọn họ nhiều hơn lương của bảo vệ bình thường ba lần cho nên làm việc cũng vô cùng tận tâm và trung thành.
Đội trưởng đội bảo vệ đứng trước mặt bọn người mới đến, thấp giọng quát:
- Các người là ai? Có biết đây là chỗ nào không?
Mấy chục người không ai để ý đến đội trưởng bảo vệ, lập tức đi vào trong khu nhà Thanh Niên.
Đội trưởng đội bảo vệ cao to lực lưỡng giận dữ, tiến lên phía trước hai mét, thấp giọng nói:
- Các người muốn làm gì?
Cùng lúc đó, mười mấy người bảo vệ xuất hiện, rất có khí thế chiến đấu.
Anh Thành dùng đao nhọn chỉ vào bảo vệ, lạnh lùng nói:
- Soái quân làm việc, những người không liên quan câm miệng hết, nếu không bố lột da hủy cốt!
Các nhân viên bảo vệ trong nháy mắt đều câm miệng, lặng lẽ lui ra phía sau, bọn họ đương nhiên biết Soái quân, càng biết bản thân mình hoàn toàn không chêu trọc được bọn chúng, cho dù mình có lấy được bao nhiêu tiền lương và bối cảnh nghề nghiệp có thâm hậu thế nào, cũng không có gan đi cản Soái quân làm việc.
Anh Thành rất hài lòng về biểu hiện của các nhân viên bảo vệ, lập tức dẫn mấy chục anh em hướng lên tầng tám lục soát, Sở Thiên không nhanh không chậm đi phía sau.
Phòng 808, 809 khu nhà Thanh Niên.
Anh Thành để cho các anh em Soái quân dùng tên nỏ chặn cửa lại, nhưng lại rầu rĩ nhìn cánh cửa chống trộm dày cộp.
Anh Thành xem kĩ mấy lượt, quả thực không có đường nào, đành phải thấp giọng nói với Sở Thiên:
- Thiếu soái, hai lớp cửa này của nhà trọ đều là cửa sắt hai lớp, rất khó đập ra để xông vào, có cần tìm bảo vệ lừa chúng mở cửa không?
Sở Thiên nhìn qua cửa chống trộm vài lần,thản nhiên nói:
- Nổ tung!
Anh Thành sửng sốt, lặp lại lời nói của Sở Thiên:
- Nổ tung?
Ý tứ của anh Thành rất rõ ràng, dùng thuốc nổ vào lúc nửa đêm canh ba này dường như hơi có chút không thỏa đáng, rất dễ tạo thành ảnh hưởng xấu.
Hai anh em Soái đem thuốc nổ gắn ở trên cửa chống trộm, điều chỉnh thời gian nổ.
Sở Thiên vỗ bả vai anh Thành nói:
- Anh Thành, nửa đêm canh ba, anh cảm thấy ai có thể cả gan làm nổ khu dân cư đây?
Khả Nhi đem Phạm Tâm Tâm đang giãy dụa kéo lên trên giường, dùng băng dính dính miệng cô ta lại, sau đó quấn tay cô ta cố định trên giường.
Phạm Tâm Tâm ánh mắt hoảng sợ nhìn Khả Nhi, cô ta hiện giờ bắt đầu hối hận vì mình đã trả thù Sở Thiên rồi.
Khả Nhi vỗ vỗ đầu Phạm Tâm Tâm, sau đó đem đao mỏng đâm vào lồng ngực của cô ta. vị trí đâm vào cũng không phải là chỗ nguy hiểm, nhưng máu tươi lại không ngừng chảy ra, cảm giác ấm áp lạnh như băng không nhừng luân phiên, tỏ rõ cái chết này từ từ tới gần.
Khả Nhi lắc đầu, xoay người rời đi, còn thuận tay đem hệ thống sưởi đóng lại, toàn bộ phòng ngủ trở nên vô cùng yên tĩnh, Phạm Tâm Tâm yên lặng có thể nghe thấy tiếng máu chảy của chính mình. Âm thanh của miệng vết thương chảy máu! Cô ta sợ hãi tuyệt vọng muốn hét lên, nhưng lại không phát ra được âm thanh.
Nửa giờ, có lẽ hai giờ, thậm chí toàn bộ đêm dài, Phạm Tâm Tâm sẽ không còn chút máu mà chết!
Nhưng bất kể thế nào, Phạm Tâm Tâm nhất định sẽ chết!
Sở Thiên nghỉ ngơi một lát, điện thoại vang lên, truyền đến âm thanh của Khả Nhi:
- Thiếu soái, việc đã làm xong!!
Sở Thiên trong lòng than nhẹ, Phạm Tâm Tâm đùa với lửa, coi như đây là báo ứng của cô ta rồi!
Sau khi Sở Thiên nghe xong điện thoại của Khả Nhi, anh Thành nhích lại gần, cách cửa kính xe, chậm rãi nói:
- Thiếu soái, bọn chúng nhận rồi, "Rắn Đuôi Chuông" quả thực không ở trong số đó, đêm nay tổ chức Đột Đột tăng thêm năm cao thủ đến Thiên Triều, "Rắn Đuôi Chuông" tự mình đi tiếp bọn họ, cho nên gã thoát được cái mạng chó!
Sở Thiên gật gật đầu, thản nhiên nói:
- Biết tiếp đón ở đâu không?
Anh Thành lắc đầu, bất đắc dĩ nói:
- Địa điểm tiếp đón chỉ có "Rắn Đuôi Chuông" biết! Cho nên một mình gã đi đón người, phần tử đột đột đối với trình độ bảo mật thông tin vẫn làm rất đến nơi đến chốn!
Sở Thiên khe khẽ thở dài, chậm rãi nói:
- Cũng đúng, huống hồ động tĩnh ở khu nhà Thanh Niên lớn như vậy, "Rắn Đuôi Chuông" bọn chúng nhất định lại tìm địa điểm ẩn náu, nhưng người này ẩn náu vẫn rất có trình độ đấy, xem ra tôi phải sử dụng đòn sát thủ rồi!
Bất kể là vì Lâm Ngọc Thanh báo thù, hay là xem xét vì lễ hội tôn giáo, đều nhất định phải giết chết "Rắn Đuôi Chuông"!
Anh Thành quay đầu lại nhìn sáu tên đột đột phần tử sống không bằng chết, cười nói:
- Thiếu soái, sáu tên phần tử Đột Đột này xử lí thế nào? Dù sao giá trị của bọn chúng cũng đã hết, có cần đem bọn chúng giao cho trung tâm chống khủng bố đổi lấy ít tiền không?
Sở Thiên lắc đầu, ngón tay nhẹ nhàng huy động, nói:
- Không cần, chôn đi!
Anh Thành hiểu ý gật đầu, xoay người rời đi, sau một lát, Sở Thiên lại nghe thấy tiếng kêu thảm thiết trong không trung.
Người trong giang hồ, ai cũng biết khó tránh khỏi sẽ chết, nhưng những phần tử Đột Đột này hoàn toàn không ngờ sau khi bị tra tấn, vẫn bị Thiếu soái chôn sống!