Đô Thị Thiếu Soái

Chương 391 :

Ngày đăng: 14:58 30/04/20




Sáng sớm, ánh sáng mặt trời đầu tiên mới nhô lên!



Sở Thiên thức dậy vặn eo xoay cổ, ở trong chăn là thân hình mềm mại ấm áp của Tiêu Tư Nhu, dung nhan mỹ lệ thoáng hồng có vẻ thỏa mãn.



Sở Thiên vừa mới xuống giường, chân Tiêu Tư Nhiên đột nhiên duỗi ra, vòng qua eo Sở Thiên, ôn nhu nói:

- Sao sớm như vậy đã dậy rồi?



Sở Thiên nắm lấy mắt cá chân trắng nõn bóng loáng của Tiêu Tư Nhiên, nhẹ nhàng bỏ vào trong chăn cười nói:

- Nếu như anh giống các em, hàng ngày đều vô ưu vô lo, anh đảm bảo sẽ ngủ đến lúc mặt trời lên cao, hàng ngày sẽ không dậy sớm.



Tiêu Tư Nhu bĩu môi, rút chân vào trong ổ chăn ấm áp.



Sở Thiên mặc quần áo chỉnh tề, thì nhìn thấy tin tức tình báo được đặt ở trên bàn.



Tối hôm qua Phàm Gian đã báo cho mình tin tức biến cố ở Hàng Châu, còn đưa cho đầy đủ tư liệu. Nhưng Sở Thiên không để ý đến, không cho là đúng nở nụ cười, cho rằng tất cả đều nằm trong bàn tay mình, nhưng không nghĩ đến Hoàng Thiên Hùng chống cự không được đã chạy mất, về phần chạy đi đâu, tạm thời không ai biết. Nguồn: https://truyenfull.vn



Trong lòng hắn biết rõ, Đường Đại Long và Đường Môn chắc chắn có thỏa thuận với nhau. Nếu không không thể cùng tấn công vào buổi tối! Nhưng Sở Thiên không lập tức triệu tập binh lực phản công, tránh mũi nhọn sắc bén, thừa cơ mà vào mới là cách tốt nhất để đối phó với Đường Đại Long.



Sở Thiên đi đến đại sảnh, Phàm Gian đã đang đợi ở đó!



Ngay sau đó, nét mặt Sở Thiên trở nên kiên nghị, tự tin, còn có lạnh nhạt, giống như trong thiên hạ không có chuyện gì có thể làm khó hắn!



Phàm Gian vốn dĩ có chút lo lắng nhưng khi nhìn thấy nét mặt đó của hắn thì trở nên thả lỏng và bình tĩnh hơn.



Khả Nhi lập tức bưng bữa sáng đến, cô biết rõ Sở Thiên có thói quen vừa ăn sáng vừa nói chuyện. Như vậy có thể làm cho não suy nghĩ nhanh hơn, tư duy rõ ràng hơn! Rất nhiều quyết định của Soái quân đều là những quyết định được đưa ra từ sữa đậu nành và cháo hoa đó.



Khi Sở Thiên múc cháo, trong miệng nói ra mấy chữ:

- Phàm Gian, nói!



Phàm Gian thở ra một hơi, không chút suy nghĩ mở miệng:

- Thiếu soái, Đường Đại Long cử Châu Vinh Hoa suốt đêm đến kinh thành, muốn xin lỗi Thiếu soái, xung đột tối hôm qua đơn giản chỉ là hiểu lầm. Bây giờ đang chờ ở ngoài cửa, chúng ta có gặp hay không?
- Để cho Hải Tử, Quang Tử cùng Hắc Tiến điều năm trăm quân tinh nhuệ, kinh thành cử ra trăm tử sĩ, đi theo Dương Phi Dương và Phong Vô Tình. Tôi tự mình đi Hàng Châu diệt Đường Đại Long!



Phàm Gian ngây ngẩn cả người, không nhịn được hỏi:

- Bao giờ?



Trên mặt Sở Thiên hiện lên sát ý, bình tĩnh nói:

- Đêm nay! Khi bọn Đường Đại Long đốt pháo ăn mừng, chính là lúc chuông tiễn bọn chúng vào cõi chết được đánh lên!



- Đêm nay?

Phàm gian lặp lại lời của Sở Thiên!



Sở Thiên sờ sờ mũi, nhẹ nhàng gặt đầu, nói:

- Đêm nay! Mặt khác cậu báo cho Đường chủ Đằng, toàn bộ anh em ở Giang Triết không thể điều động. Đường Đại Long không phải người ngu, ông ta sẽ giám sát Soái quân ở Giang Triết, tôi không muốn đánh lén trở thành huyết chiến!



Khi hai bên có số người tương đương nhau, lại để cho Đường Đại Long lấy khỏe ứng mệt, huyết chiến khó tránh khỏi cục diện lưỡng bại câu thương!



Trên mặt Phàm Gian lộ ra vẻ khiếp sợ, cậu ta vuốt tờ chi phiếu hai trăm trong ngực, lập tức nở nụ cười, bừng tỉnh đại ngộ nói:

- Phàm Gian đã hiểu! Lấy chi phiếu của chúng, làm cho chúng có tư tưởng không đề phòng, tránh mũi nhọn sắc bén, thừa dịp bọn chúng không để ý lẻn vào, đánh thẳng vào địch, tránh để chúng có chi viện!



Sở Thiên nở nụ cười, sau đó dùng lực vỗ lên bả vai Phàm Gian, nói:

- Phàm Gian, quả nhiên là người thông minh, nói tất cả đều hoàn toàn chính xác! Không thừa cơ diệt Đường Đại Long, tôi làm sao có tâm tư tiêu diệt tổ chức Đột Đột, nằm ở cái giường hẹp, cớ gì lại để cho người khác ngủ yên?



Phàm Gian gật gật đầu, lập tức nhớ tới chuyện quan trọng, nói:

- Thiếu soái, còn có hai việc, Hoàng Thiên Hùng bỏ chạy đến Vân Nam, gia nhập với đội quân của anh em kết nghĩa Thiên Lang rồi. Mặt khác, Nặc Đính mấy ngày nay cũng sẽ đến Vân Nam giao dịch!



Sở Thiên thần sắc ngưng trọng, ánh mắt tản ra sự uy nghiêm, chậm rãi nói:

- Hoàng Thiên Hùng không đáng lo, có cơ hội sẽ thu nhận lại. Vấn đề là Nặc Đính lấy tiền ở đâu? Maria vẫn còn trong tay chúng ta, Nặc Đính đỡ Sa Thành thượng vị, cũng vì hội Hắc Long bị tiêu diệt và Sa Cầm Tú quay về mà tan vỡ, dựa theo đạo lý, ông ta hiện tại phải nhanh chóng mở nắp nồi a!



Phàm Gian nhìn khắp bốn phía, nhìn không thấy có người mới thấp giọng nói:

- Thiếu soái, nghe đồn là do Đường gia cho Nặc Đính mượn mười triệu!