Đô Thị Thiếu Soái

Chương 395 :

Ngày đăng: 14:58 30/04/20


Côn Minh - Vân Nam!Bốn mùa như mùa xuân! Phong cảnh như tranh vẽ!Sở Thiên vừa xuống máy bay đã thích ngay khí hậu và cảnh sắc của thành phố này!Không có cái giá rét của phương bắc, cũng không có cái ẩm ướt của phương nam.Khí hậu của Côn Minh là khí hậu ôn hòa làm cả người đều cảm thấy dễ chịu.Lần này đến Vân Nam, Sở Thiên dẫn theo bốn người: Phong Vô Tình, Nhiếp Vô Danh, Khả Nhi và Dương Phi Dương.Phong Vô Tình và Nhiếp Vô Danh đều xuất thân từ bộ đội biên phòng, đối với những nguy hiểm của rừng nhiệt đới có sự nhạy cảm trời sinh, mà Khả Nhi có kỹ thuật bắn súng như thần, ở trong rừng gần biên giới - nơi vũ khí nóng đang hoành hành sẽ phát huy tác dụng. Mà với Dương Phi Dương thì thủy chung vẫn cứ cảm thấy nên mang theo cô ấy bên cạnh, huống chi Vân Nam là thuộc về phạm vi thế lực của Đường gia, có cô ta có thể giảm bớt chút ít phiền toái!Sở Thiên sau khi hít sâu mấy hơi không khí mới mẻ, nhìn cảnh sắc mỹ lệ xung quanh liền nhẹ nhàng thở dài, sau đó lấy địa chỉ của Oánh Tử Tử đưa cho Phong Vô Tình, chậm chạp nói:

- Vô Tình, có biết chỗ này không, đêm nay có đến được tới nơi không? Theo đúng như ý của Sở Thiên, sau khi đến Vân Nam, ngựa không dừng vó trực tiếp đi tìm Oánh Tử Tử, miễn cho xảy ra chuyện gì. Tìm được Oánh Tử Tử sau đó mới nghĩ cách tìm kiếm hành tung của Nặc Đính, rồi mới giết lão!Phong Vô Tình rất thông thuộc đường đi, nhìn qua địa chỉ trong tay Sở Thiên, rồi nở nụ cười khổ, sau đó mới mở miệng nói:

- Thiếu soái, trước tiên đến khách sạn nghỉ một đêm, sáng mai lại đến thị trấn Lục Thanh, sau đó sẽ nghĩ cách đến trại Cáp Nhĩ tìm người đi!Sở Thiên có chút ngạc nhiên, không ngăn được hỏi:

- Từ Côn Minh đến trại Cáp Nhĩ rất xa sao?Phong Vô Tình khẽ thở dài, chỉ về phía mặt trời sắp lặn nói:

- Không xa, ba tiếng đồng hồ có thể đến thị trấn Lục Thanh, sau đó lại mất ba tiếng nữa là có thể đến trại Cáp Nhĩ. Nhưng phải biết rằng, sau khi ra khỏi thị trấn Lục Thanh, sẽ là khu vực không ai quản lý rồi, mặc dù đường chính là đường cái nhưng xung quanh đều là mấy trăm km thảo nguyên!Trong lòng Sở Thiên khẽ động, chờ Phong Vô Tình nói xong! Phong Vô Tình dừng lại một chút, sau đó lại mở miệng nói:

- Mấy trăm km thảo nguyên này, người ta gọi là “hoang nguyên”(thảo nguyên hoang vu), ngư long hỗn tạp, có không ít tiểu đội ma túy, cũng có không ít tội phạm cướp của giết người, còn có hơn mười thôn trại, mọi người trong thôn trại đều rất bưu hãn, rất nhiều người dựa vào việc buôn bán thuốc phiện, có tiền có súng, không có quân đội làm hậu thuẫn, ngay cả cảnh sát cũng không thể tiến vào thôn để tiêu diệt!Dương Phi Dương gật đầu phụ họa nói:
- Cứu mạng a!Những bạn học nữ cách đó không xa, nhìn thấy phát sinh sự cố, vội vàng chạy tới giải vây, Tiểu Lang nhìn xung quanh vài lần với ánh mắt coi thường, từ sau lưng lấy ra một con dao nhỏ sắc bén, hung dữ nói:

- Muốn xen vào chuyện của người khác, trước tiên hãy hỏi trong lòng mình có sợ con dao này hay không đã!Bảy, tám sinh viên nhìn mũi rao nhọn hoắt, cảm giác được mấy phần sát khí, không tự giác mà lui về phía sau mấy bước, nhưng cũng không có cớ gì nhìn những tên lưu manh này hại bạn mình, vì thế nhao nhao lấy điện thoại ra báo cảnh sát!Tiểu Lang khinh thường hừ vài tiếng, khinh miệt nói:

- Một đám thư sinh vô dụng, nhanh báo cảnh sát đi, lão cũng đã lâu lắm rồi không gặp cảnh sát, nhớ rõ sau khi cảnh sát đến bảo bọn hắn đến Hoang Nguyên mà tìm người!Lời nói này, Tiểu Lang nói với mười phần sức mạnh, các sinh viên nhìn sắc mắt âm thần bất định của hắn mà cảm thấy sợ hãi, Tiểu Lang phất tay nói:

- Đem hai đứa con gái này về Hoang Nguyên, nói không chừng đại ca sẽ thích đấy!Bọn Tiểu Lang đích thực là người ở Hoang Nguyên, nhưng thuộc về loại người ở tuyến đầu chuyên chạy việc, lần này khó khăn lắm mới được lão đại khen ngợi, phái bọn chúng đến Côn Minh để giao hàng, bây giờ đã xong việc, lại lấy cớ bắt được hai nữ sinh viên xinh đẹp, nói không chừng lúc về sẽ làm cho lão đại cao hứng, lại thăng chức cho mình cũng nên.Nghĩ tới đây, tâm tình của Tiểu Lang cực kỳ vui vẻ, đang nghênh ngang đi về phía cuối đường, bỗng nhiên ánh mắt của gã sáng rực lên!Wow, thế giới này vẫn còn có nữ nhân xinh đẹp như vậy!Gã hoàn toàn không biết, đó chính là ác mộng của mình!