Đô Thị Thiếu Soái

Chương 412 : Ngũ mã phanh thây

Ngày đăng: 14:59 30/04/20


Đi đến cửa trại, sự việc trung tâm vừa xem đã hiểu ngay, ở chỗ không xa đỗ hai chiếc xe Jeep, phía trước xe vài người trung niên vẻ mặt kiêu căng và một người phụ nữ áo hồng đang bị A Mộc Đồng bao vây, người nào cũng ngẩng cao đầu, rất có tư thế mặc kệ người kia là ai, trong tay bọn họ đều cầm súng lục.Người phụ nữ áo hồng thoạt nhìn trẻ hơn tuổi thực một chút, tướng mạo xinh đẹp, lạnh lùng, cao ngạo. Bộ đồ màu hồng mặc lên dáng người cao một mét bảy mươi nhìn lên vô cùng chói mắt xinh đẹp. Lộ ra khí chất tươi đẹp mà hung hăng, cô còn mang theo một chiếc hòm màu đen, răn dạy A Mộc Đồng bằng cái giọng điệu lạnh như băng của mình:

- Mau kêu đại ca của chúng mày ra đây gặp tao!

- Muốn gặp đại ca của bọn tao cũng được, hãy đem sung và hòm giao ra trước, sau khi bọn tao kiểm tra sẽ xác định chúng mày không nguy hiểm.

A Mộc Đồng đối diện với họng súng, giọng điệu thản nhiên bao hàm cả sự khinh thường nói:

- Tự nhiên sẽ dẫn mày đi gặp đại ca của bọn tao, chỉ sợ chúng mày không đi!

Lời nói của A Mộc Đồng trực tiếp cho thấy trại Thiên Lang không phải là nơi muốn đến thì đến, muốn đi thì đi.Người phụ nữ áo hồng hừ mạnh một tiếng, khóe miệng nhếch lên, ngạo nghễ nói:

- Giao súng? Dựa vào chúng mày? Không xứng!Mấy người Hoang Nguyên giận tím mặt, không đợi A Mộc Đồng chỉ bảo liền lao tới đánh người phụ nữ áo hồng, người phụ nữ áo hồng bước ra sau một người đàn ông béo lùn, cất súng lục vào bên eo, người đàn ông béo lùn ánh mắt lạnh lùng, nhanh chóng bắt lấy thân, chân phải kịch liệt đạp đất, cả người mạnh mẽ vặn về bên trái, đạp một cái vặn một cái, thân thể bộc phát ra khí lực lớn, liên tục tung ra mấy quyền đã khiến cho mấy người Hoang Nguyên kia ngã trên mặt đất.Người phụ nữ áo hồng mang trên mặt vẻ tươi cười đắc ý, ngăn lại hắn lại ra tay, nói đầy thâm ý:

- Béo, được rồi, cũng không tệ lắm, dù sao cũng phải để cho người ta chút thể diện, nếu không sau này làm sao có thể lăn lộn trên Hoang Nguyên đây?

- ?Mẹ nó! Hôm nay mặc kệ chúng mày, còn tưởng trại Thiên Lang không còn người nào nữa!
- A Mộc Đồng, lôi thằng này đi ra cho ngũ mã phanh thây! A Mộc Đồng hơi sửng sốt một chút, liền lập tức dẫn người lên. Người đàn ông béo lùn hiển nhiên không tin Sở Thiên sẽ đem mình ngũ mã phanh thây thật, giãy dụa vài cái rồi tùy ý để đám A Mộc Đồng giữ chặt, hung tợn mắng:

- Thằng nhãi không có hiểu biết, bố muốn giết mày!Sở Thiên nhẹ nhàng phất tay, đám người A Mộc Đồng lập tức áp tên béo lùn ra ngoài cửa, đám người phụ nữ áo hồng không ngờ Sở Thiên bá đạo như vậy, thật không dám chơi đùa, vội tiến lên phía trước ra tay cứu đồng bọn, mấy người họ dám tới hoang nguyên tìm Thiên Lang, tự nhiên có chỗ có hơn người, trải qua trận vật lộn chuyên nghiệp liền nhanh chóng đánh lui đám người A Mộc Đồng, cướp lại người đàn ông béo lùn.Người đàn ông béo lùn vuốt mồ hôi đổ trên trán, nhìn Sở Thiên bằng ánh mắt thù hận.Sở Thiên giống như không có chuyện gì, trên mặt vẫn mỉm cười như cũ, vừa như tăng thêm một phần, lại vừa như chưa giảm phần nào.A Mộc Đồng xoa xoa vết đau. Giận tím mặt, gào to một tiếng, nháy mắt vây quanh hơn trăm tên hung đồ Hoang Nguyên, Chiến Thiên Tường cũng mang theo người đến, trong nháy mắt, hơn trăm mét vuông đất trống đầy ắp người, khiến đám người phụ nữ á hồng dường như muối bỏ biển.Người phụ nữ áo hồng cảm nhận được khí thế đến hít thở không thông, trên mặt rịn ra mồ hôi, lập tức cũng không quan tâm Sở Thiên có phải bá chủ của hoang nguyên hay không.Rồi, cái đầu cao quý vội hạ thấp hét to lên:

- Không nên động tay, tôi đến đưa tiền!Những lời này so với bất kì lời giải thích nào đều có tác dụng, tất cả mọi người trong nháy mắt yên tĩnh lại.Sở Thiên trong lòng khẽ động, nhìn cô ta đầy hứng thú, thản nhiên nói:

- Tiền gì? Bao nhiêu tiền?

- Năm triệu! Tiền qua đường!

Người phụ nữ áo hồng đến tận lúc này mới tin Sở Thiên là lão đại:

- Tôi là Ám Hồng, bọn tôi muốn mua con đường an toàn qua hoang nguyên, cho nên đặc biệt tới thăm bá chủ của hoang nguyên, không có ác ý nào.Cô vừa nói vừa mở chiếc hòm màu đen ra, bên trong quả nhiên đựng đầy đầu ông lão đỏ rạng rỡ.Không ngờ vừa làm bá chủ hoang nguyên đã có năm triệu tiền mua đường, số tiền này có được cũng dễ dàng quá, chả trách Thiên Lang còn vui sướng hơn ngôi vị hoàng đế.Sở Thiên sờ sờ mũi, bình tĩnh nói:

- Được, bốn người vào trong rồi nói!Bốn người? Ám Hồng hơi sửng sốt, quay đầu kiểm tra hai lần, bên ta có năm người cơ, tên tiểu tử này có đếm cũng đếm sai.Không biết làm sao ngồi lên được chức vị đại ca, xem ra người của hoang nguyên cũng thật đúng là một đám những kẻ liều mạng hữu dũng vô mưu.