Đô Thị Thiếu Soái

Chương 669 : Gian nan

Ngày đăng: 15:02 30/04/20


Sở Thiên gật đầu, vẻ mặt rất tự nhiên.Hắn nhấp mấy ngụm rượu rồi chậm rãi nói:

- Đúng vậy, tôi thanh toán, sự tổn thất của chính quyền địa phương là do tôi gây nên, nếu muốn trung ương trợ cấp thì thật là giống như một câu chuyện cổ tích vậy; muốn Đường Môn vì cứu Đường Thiên Ngạo mà bỏ ra hơn một tỷ không phải là điều không thể, nhưng điều này sẽ khiến cho Đường gia ghét các quan chức địa phương.Bành Cao Phong chỉ uống rượu mà không nói gì.Sở Thiên gắp cho ông ta hai miếng thịt cừu rồi từ từ nói thêm:

- Sẽ cực kỳ bất lợi đối với việc thăng chức sau này của Bí thư Bành, dẫu sao thì lực lượng của Đường gia vẫn ở đó, vì vậy tôi thanh toán là hoàn toàn phù hợp. Bí thư Bành, hôm nay mời anh đến không chỉ để uống rượu và nói chuyện, Sở Thiên ta còn muốn làm một vài việc cho địa phương nữa.Bành Cao Phong mỉm cười và nói:

- Vậy ông em đầu tư bao nhiêu thế?Sở Thiên giơ hai ngón tay ra mà nhẹ nhàng nói:

- Tôi đã đầu tư hai tỉ vào Trịnh Châu, anh cảm thấy thế nào ?Bành Cao Phong sững người thốt ra:

- Hai tỉ?Ông ta không phải chưa gặp qua một nhà đầu tư lớn, nhưng một người trẻ tuổi như Sở Thiên mà lại tùy tiện lấy ra lấy 2 tỉ để đầu tư, điều này quả thực làm cho ông ta vô cùng kinh ngạc, bởi vì là Tô gia bỏ ra hai tỉ để đầu tư cũng là một điều vô cùng khó khăn, khuôn mặt của tên trẻ tuổi kia lại không hề biến sắc, xem ra chính ông ta phải xem xét lại năng lực của hắn rồi.Sở Thiên biết trong lòng ông ta nghĩ cái gì, uống thêm vài ngụm rượu đợi ông ta hòa hoãn xung đột xong mới thản nhiên nói:
- Tổng quản Khương, chuyện này không liên quan đến ông, loại người mưu ma sảo quyệt như Sở Thiên, cho dù bước đầu có thắng lợi nhưng chưa tiêu diệt hắn hoàn toàn là hắn đủ sống lại, thậm chí sẽ đảo ngược tình hình.Khương Trung bùi ngùi, thở dài nói:

- Hắn, còn sống chính là thắng lợi!Đường Vinh đổ đầy tách cà phê, lắc lắc rồi nói:

- Tổng quản Khương cũng không cần nói quá ý chí của hắn, Trịnh Châu tuy rằng thất bại thảm hại nhưng cũng không sao, trận đánh bị chết hơn một nghìn người, hơn 200 cao thủ của Diệp Gia, 800 bang chúng bên ngoài, nhưng tổn thất quân tinh nhuệ lại không quá 300 người.Khương Trung gật đầu, cũng chỉ có thể như vậy an ủi mình, ôngta ta tiếp lời của Đường Vinh nói:

- Dù sao Trịnh Châu cũng không phải địa bàn của Đường Môn, bị mất cũng không sao cả, điều đáng lo là sự an nguy của Đường thiếu gia, thương gia Đông Nam Á bị bắn chết cũng đã làm kinh động đến Trung ương. Chỉ sợ không dễ dàng gì để bảo lãnh cho cậu ấy.