Đô Thị Thiếu Soái

Chương 721 : Chém giết ở khách sạn

Ngày đăng: 15:03 30/04/20


Sở Thiên loạng choạng rốt cuộc vẫn không rót ra được một giọt rượu nào, cười khổ lắc đầu, lập tức ném bình rượu ngay về phía trước mặt đệ tử Đường Môn, bịch một tiếng vang lên. Ánh mắt đỏ hồng của hắn quét vào kẻ thù đứng gần nhất khiến cho nó phải lảo đảo lui lại mấy bước, lúc nó lấy lại tinh thần, chiến đao của Sở Thiên đã đâm vào lồng ngực của nó, lập tức máu tươi từ đó phụt ra.



Sở Thiên đá tên địch trước mắt ngã lăn ra, cao giọng hô:



- Quyết chiến! Chúng ta phải tiến lên cứu Tổng quản Khương.



Thế tấn công của anh em Soái quân càng hung hiểm hơn, đệ tử Đường Môn cũng chạy trốn càng nhanh hơn.



Mười phút sau, trên phố dài chỉ còn lại bọn Sở Thiên



Sở Thiên quệt nước mưa trên mặt, đầy thâm ý hỏi:



- Bọn địch chạy thoát có nhiều không?



Lão Yêu cầm xuôi con dao thái thịt, bình thản không sợ hãi đáp lại:



- Chỉ còn có mấy chục tên sống sót chạy trốn.



Sở Thiên thở ra một chút buồn phiền, thu hồi chiến đao cười, nói:



- Vậy là tốt rồi, tôi chỉ sợ bọn địch đều bị các anh giết sạch mất rồi, như vậy lãng phí tâm huyết của tôi. Giết mấy trăm tên đệ tử Đường Môn này đối với chiến cuộc Hải Nam cũng không có ý nghĩa thực tế gì, chỉ có điều cho chúng ta được bình an sống qua đêm nay, ngày mai sẽ có chém giết lớn hơn nữa chờ chúng ta.



Lão Yêu gật gật đầu, cười khổ trả lời:




- Giết bọn chúng!



Mười mấy tên băng bó kỹ lấy lại tinh thần, lập tức xách đao hướng bọn Thiên Dưỡng Sinh vọt tới. Anh em Soái quân từ phía sau lao thẳng đến, sau một lát liền vang lên tiếng binh khí va chạm và tiếng quát tháo, Thiên Dưỡng Sinh thế như chẻ tre bổ ngã liền một lúc mấy người, sau đó không tiếp tục xách đao nghênh chiến người khác, ánh mắt nhìn chằm chằm vào Nhâm Thiên Nam, đi thẳng đến.



Ở giữa đầy ắp người, ánh đao kiếm loang loáng, hai bên đều đỏ mắt chém giết, gặp người liền chém, máu tươi vẩy đầy mặt đất. Nhâm Thiên Nam cũng nhìn thấy Sở Thiên, xem bộ dạng hai mắt ác nghiệt của hắn trong lòng không kìm nổi rùng mình một cái, giơ tay nắm lấy hai gã thuộc hạ bên cạnh của mình, đẩy về phía trước, hét lớn:



- Giết hắn cho ta!



Hai gã thuộc hạ gào khóc thảm thiết, thêm can đảm xông lên giết.



Nét mặt Thiên Dưỡng Sinh không chút thay đổi, bước chân trầm ổn đi thẳng về phía trước, hắc đao thuận thế bổ ra, mi tâm của tên đệ tử bên trái nháy mắt trúng đao. Nói thì chậm, nhưng thật ra thì rất nhanh, Thiên Dưỡng Sinh giết bọn chúng công phu chỉ như một đường thạch quang điện chợt lóe, cầm hắc đao trong tay quăng nhẹ, những giọt máu trên lưỡi dao từng giọt nhỏ xuống, sau đó lại mau chóng tìm đến tên khác.



Tên đệ tử Đường Môn này vừa rồi đã thấy rõ ràng, Thiên Dưỡng Sinh không dùng tới vài giây đồng hồ liền giết chết đồng bọn của mình, trong lòng đã mất ý chí chiến đấu. Nhìn thấy y xách đao đi tới hướng đến mình, tim đã co lại chỉ còn một nửa. Hai người lúc đối chiến kiêng kị nhất là khiếp đảm, trong lòng sợ hãi tự nhiên chân tay sẽ lóng ngóng, vung tay không xuất được hết toàn lực.



Người này với Thiên Dưỡng Sinh bản lĩnh khác biệt như trời với đất, hơn nữa y lại quá lo lắng, chưa được đến hai chiêu, đã bị Thiên Dưỡng Sinh vung đao cắt qua cổ họng, ngửa mặt ngã quỵ, liền theo các đồng bọn đi trước của mình cùng lên đường đến hoàng tuyền. Thiên Dưỡng Sinh cũng không nhìn kẻ thù đã ngã xuống, dùng mũi đao chỉ về Nhâm Thiên Nam ở phía xa, lãnh đạm nói:



- Tới phiên ngươi!



Nhâm Thiên Nam không ngờ Thiên Dưỡng Sinh lại dũng mãnh đến như thế, mới vừa rồi y còn cho là gã phải dựa vào đạn cay thì mới được như ý, hiện tại mới biết được thân thủ của gã quả thật là khủng bố biến thái. Sắc mặt của y biến đổi thật lớn, bàn tay chậm rãi sờ về phía sau. Ở phía sau eo lưng y còn có hai cây súng đều đã nạp đầy đạn, y đang nghĩ phải tìm cách bất ngờ giải quyết Thiên Dưỡng Sinh.



Thiên Dưỡng Sinh nhếch miệng lên, vẻ mặt quỷ dị khác thường