Đô Thị Thiếu Soái
Chương 774 : Bán đứng
Ngày đăng: 15:03 30/04/20
Sở Thiên ăn nốt chiếc bánh bao rồi đứng dậy vặn mình và nói:
- Sở Thiên làm sao dám chứ? Chỉ là gặp chị, em thấy mình thấp kém quá thôi, cho nên nhân cơ hội này kiếm lợi từ chị đấy. Thôi mà chị Vũ Hiên đừng giận nữa mà, giờ em phải đi có chút việc rồi trưa sẽ về ăn trưa với chị nhé. Nếu có chuyện gì thì lúc nào cũng có thể gọi điện thoại cho em.
Chu Vũ Hiên phất tay rồi nói:
- Được rồi!
Sở Thiên gật đầu rồi quay đầu bước ra ngoài.
Mười lăm phút sau, tại Bang Trúc Liên ở Đài Loan.
Sau khi Trần Thái Sơn biết tin hai nghìn quân tinh nhuệ đến Hải Nam, anh ta nghĩ ngợi một lát liền ấn các con số, sau khi gọi được liền nói:
- Hai nghìn quân tinh nhuệ của bang Trúc Liên đã đến Hải Nam rồi, Chu Bách Ôn còn nói cho tôi biết tối mai sẽ đi tập kích Sở Thiên. Vì người phụ trách ở hải quan có cho biết bọn họ đã phát hiện chỗ ẩn thân của Soái quân chính là ở bến cảng.
Người bên kia điện thoại hạ giọng, nói:
- Sở Thiên đúng là đang ở bến cảng.
Trần Thái Sơn thở phào rồi bình tĩnh nói:
- Tôi gọi cuộc điện thoại này là muốn được biết Soái quân có ẩn nấp ở Hải Nam hay không? Bởi vì tình báo của nhà họ Chu cho biết là vẫn còn sót lại chín trăm quân của Soái quân tại Hải Nam, vậy nên Chu Bách Ôn đã quyết định phái tới ba nghìn người kết hợp với hơn một nghìn người khác của phân đường ở bến cảng để từ hai phía đánh vào cứ điểm của Soái quân.
Bên kia đầu dây có vẻ yên tĩnh lắng nghe, sau đó có tiếng hỏi :
- Phân đường ở bến cảng của nhà họ Chu có hơn một nghìn bang chúng thôi à?
Trần Thái Sơn trịnh trọng gật đầu rồi chậm rãi trả lời:
Phong Vô Tình bước tới vài bước rồi gượng cười trả lời:
- Ba nghìn viện quân không ăn thức ăn mà Trần Tú Tài chuẩn bị, bọn họ nói không đói bụng nên bọn họ chỉ ăn ít đồ ăn mà bọn họ mang theo mình. Hơn nữa tên dẫn đầu nói rất nhiều, động viên những mấy mươi phút, như vậy bữa ăn mới kéo dài lâu hơn.
Quái dị như vậy? Trong lòng Sở Thiên lúc này có chút lo lắng.
Dù những tình tiết nhỏ thế này có vẻ không đáng quan tâm nhưng Sở Thiên có thể nhìn ra sự liên hệ gì đó từ đây. Hắn nâng cốc trà uống vài hớp, ánh mắt ngưng tụ thành mũi nhọn và nói:
- Cuộc chiến quan trọng sắp tới rồi mà đám viện quân không tranh thủ thời gian nghỉ ngơi lại còn động viên này nọ, mục đích của chúng chính là muốn kéo dài thời gian.
Phong Vô Tình hơi ngạc nhiên thốt lên;
- Kéo dài thờ gian ư?
Sở Thiên gật đầu, ngón tay gõ nhẹ vào cốc trà và nói:
- Dù không biết có phải đúng là mục đích đó hay không nhưng tôi luôn cảm thấy kế hoạch của chúng ta có vấn đề gì đó. Rất có khả năng là Trần Tú Tài đã bị phát hiện rồi. Bọn chúng chưa bắt gã hỏi tội e là chúng muốn tương kế tựu kế đối phó với chúng ta. Nhưng kế hoạch của bọn chúng là như thế nào đây?
Phong Vô Tình quay đầu hỏi:
- Hay là muốn dụ chúng ta tới sau đó tập kích toàn diện?
Sở Thiên đi đi lại lại vài vòng trong phòng rồi lắc đầu, phủ định:
- Dựa vào ba nghìn quân của bọn họ muốn công kích thành công chúng ta cũng không dễ đâu. Chu Bách Ôn nhất định không ra tay nếu ông ta chưa nắm chắc phần thắng. Lão ta nhất định có chiêu gì đó. Vô Tình này, cậu hãy ra lệnh cho tổ Tinh Nguyệt hãy quan sát mọi động tĩnh của nhà họ Chu. Có chút tình tiết, hành động gì phải báo ngay.
Phong Vô Tình vội gật đầu trả lời:
- Tôi hiểu rồi!