Đô Thị Thiếu Soái
Chương 75 : Đối chiến với Tiến sĩ
Ngày đăng: 14:54 30/04/20
Lúc này, Hiệu trưởng chậm rãi nói:
- Sở Thiên đúng thật là thiên tài ưu tú nhất.
Nhất thời, các phụ huynh không biết phải làm sao cho tốt. Thím lại nghĩ ra mưu ma chước quỷ, nói với mọi người:
- Mọi người đừng bị hắn lừa gặt. Hắn là học sinh kém nhất trường. Thi Anh ngữ được có 21 điểm.
Sở Thiên tránh né đề tài này:
- Có bản lĩnh tìm người đối chất tôi.
Sở Thiên biết rõ mình thắng thế nhờ tài hùng biện, thao thao bất tuyệt cũng không thể giải quyết sự việc.
Các vị phụ huynh thương lượng một chút. Mẹ La Kiệt dẫn theo mấy phụ huynh đi tìm những giáo viên mà mình quen biết. Hai mươi phút sau, tất cả đều mang vẻ mặt đau khổ trở về, vừa nhìn là biết không có kết quả.
Cha Tào Hoa Vũ bước đến hỏi:
- Sao vậy? Những giáo viên kia không được à?
Mẹ La Kiệt lắc đầu, ánh mắt phức tạp nhìn Sở Thiên:
- Những giáo viên kia vừa nghe nói vấn đáp Sở Thiên, toàn bộ cam bái hạ phong, có chết cũng không chịu đến.
- A…
Các phụ huynh quay đầu lại nhìn Sở Thiên. Sở Thiên ngạo nghễ đứng trên mặt bàn, phía dưới là 36 cặp mắt sùng bái nhìn Sở Thiên.
Thím lại mở miệng châm ngòi ly gián;
- Nhất định là những giáo viên kia biết Hiệu trưởng đang ở đây, sợ Hiệu trưởng nên không dám đến.
Mẹ La Khiết nở nụ cười hơi chua chat;
- Cũng có thể.
Một tiết học qua đi, toàn bộ phụ huynh đều bị thuyết phục. Cả đám Tiến sĩ cũng bị thuyết phục. Một Tiến sĩ lắc đầu, cúi đầu thở dài, nói với cha Tào Hữu Vũ:
- Tào Đổng, Sở Thiên tuyệt đối là thiên tài. Bản thân hắn có năng lực, cách dạy lại có sức cuốn hút với học sinh, điều này chứng tỏ trí tuệ của Sở Thiên so với chúng tôi còn cao hơn mấy bậc. Trình độ của hắn bây giờ, đừng nói là thi đại học, trực tiếp lên trên đại học làm Giáo sư cũng có thể.
Tất cả các phụ huynh đều đã bình tĩnh lại, thím cũng ngậm miệng. Tiến sĩ trong lòng bọn họ rất có quyền uy, huống chi Sở Thiên đã dùng thực lực của mình để chứng minh. Lập tức các phụ huynh vỗ tôiy sôi nổi. Hiệu trưởng và mấy vị lãnh đạo cũng cao hứng gật đầu. Sóng gió lần này đối với nhà trường trăm lợi mà không hại. Nếu thật sự Sở Thiên có thể dạy dỗ tốt đám học sinh, đến lúc đó, đoán rằng phụ huynh của các học sinh kém ở các trường khác sẽ nhao nhao tìm đến nhà trường xin nhập học lớp 13. Thanh danh của trường Trung học Thiên Đô sẽ càng vang xa. Thậm chí Hiệu trưởng còn nhìn thấy sau kỳ thi đại học, mặt mày hớn hở nổi bật giữa toàn ngành giáo dục.
Sở Thiên đảo mắt qua các vị phụ huynh:
- Các vị phụ hunh, các vị không nên động một chút là dùng cái gì mà lớp học bỏ đi, cái gì mà học sinh kém để hình dung con của các vị. Trong mắt tôi, bọn họ đều là tinh anh trong tương lai, là trụ cột của quốc gia. Các vị cứ yên tâm, nửa năm sau, khẳng định bọn họ có thể thi lên đại học, trở nên nổi bật. Nếu không, lúc trước nhà trường cũng không yên tâm giao lớp học cho tôi. Tôi cam đoan với mọi người, nếu như bọn họ không thể đậu đại học, tôi cũng sẽ không học Đại học Thiên Kinh.
Không có bất kỳ người nào nghi ngờ việc Sở Thiên có thể học ở Đại học Thiên Kinh, cho dù là Đại học Harvard, bọn họ cũng tin là Sở Thiên có đủ năng lực.
36 học sinh đồng loạt vỗ tay, nước mắt rưng rưng, hô to:
- Nguyện cùng Thiếu soái giục ngựa đồng bằng, cùng đi săn tháng sáu.
Các phụ huynh cũng vỗ tay, nhìn thấy con mình và Sở Thiên hợp ý như vậy cũng thấy cảm động, đồng thời yên tâm hơn hẳn.
Sau tiết học, các phụ huynh đều hướng Sở Thiên và Hiệu trưởng nói lời xin lỗi cùng cảm ơn. Cha Tào Hoa Vũ cũng vỗ vai Sở Thiên:
- Thiếu niên anh hùng, đúng là thiếu niên anh hùng. Hôm nay chú Tào nói năng lỗ mãng, mong đừng để ý. Thằng nhóc Tào Hoa Vũ này mong cháu bồi dưỡng nhiều hơn.
Lúc này, mẹ La Kiệt cũng đi tới, xin xỏ chiếu cố tới con mình nhiều hơn.
Chào hỏi một lúc, các phụ huynh mới lưu luyến ra về. Cha Tào Hoa Vũ bỗng nhiên quay người, móc ra hai phiếu miễn phí, thấp giọng nói:
- Giáo viên, thật sự không có ý gì, đây là hai phiếu dùng cơm miễn phí tại nhà hàng Túy Giang Nam, mong thầy nhận lấy, cho tôi bớt áy náy.
Từng lăn lộn ở thương trường, cha Tào Hoa Vũ hiểu rõ giá trị của Sở Thiên, biết rằng nếu tạo được quan hệ tốt với Sở Thiên thì Tào Hoa Vũ sẽ có được ưu đãi vô cùng lớn.
Sở Thiên còn chưa kịp cự tuyệt, cha Tào Hoa Vũ đã nhét vào trong tay Sở Thiên, quay người rời đi, thân hình mập mạp thoáng chốc đã biến mất. Sở Thiên thầm than cha Tào Hoa Vũ hành động nhanh nhẹn, cũng không có cách nào khác, đành đem hai phiếu dùng cơm miễn phí ở nhà hàng Túy Giang Nam bỏ vào trong ngăn kéo ở giảng đài trước mặt, khi nào rảnh rang nhớ tới thì mang ra dùng.