Đô Thị Thiếu Soái

Chương 86 : Làm đàn ông chết cũng như ngủ mà thôi

Ngày đăng: 14:54 30/04/20


Hắc Tử ra khỏi quán rượu Vong Ưu, nhịn đau khao cả đám một bữa, sau đó lì xì cho viên cảnh sát kia, sắc mặt gã mới hòa hoãn một chút. Hôm nay không công mà lui, còn bị Sở Thiên làm nhục tại trận, làm cho bọn họ rất căm tức, nếu như Hắc Tử không biết điều xoa dịu kịp thời, đoán chừng Hắc Tử cũng khó sống nổi.

Buổi tối, khi Hắc Tử về nhà, bị mấy thằng úp sọt đánh cho một trận bất tỉnh. Rạng sáng, gã tỉnh lại, thấy trên đầu giường có cây đao cùng tóc của mình, khi mở cửa chính lại phát hiện giữa cửa có bốn tên nước N. đang hấp hối. Trong lòng kinh hãi vạn phần, thầm nghĩ Sở Thiên thật sự đáng sợ, vì vậy ba chân bốn cẳng chạy đi báo cho thím.

Thím Sở Thiên biết tin, người cứng đờ như bị điểm huyệt. Bà ta không hiểu tên phế vật, vô công rồi nghề trước kia giờ có thể làm những chuyện như thế; không chỉ náo động bốn phía, ngay cả âm mưa mình cùng Hắc Tử âm thầm sắp đặt cũng bị hắn phá. Hắn còn làm cho tên cảnh sát ôm đầy uất hận trở về. Ngay cả Đông Doanh lãng nhân cũng bị đánh thương nặng nữa. Hắc Tử bị dọa đến mất mật, thừa cơ bắt bà ta thanh toán viện phí, nếu không mấy tên Đông Doanh lãng nhân sẽ tìm bà tính sổ. Đối với hành vi vô lại của Hắc Tử, lại rơi vào đường cùng buộc bà thím phải xuất ra mười vạn mới yên chuyện. Lần này tổn thất vô cùng nghiêm trọng, bà thím đối với Sở Thiên càng thêm thống hận, nhưng tạm thời cũng không dám chơi xấu Sở Thiên.

Thời gian nhoáng một cái đã trôi qua hơn hai tháng, trong những ngày này Sở Thiên sống bình lặng không có chuyện gì lớn phát sinh cả. Vương mù cũng đã chết, xác được đem đi hỏa táng. Tân Nhu đem tro cốt rải trên núi. Mấy anh em Thường ca từ lâu đã đi tới thủ đô, đương nhiên là tìm quán bar của Hồ Bưu. Hồ Bưu cùng Vương Đại Phát sớm kêu khổ với Sở Thiên. Quán bar phát triển không tệ, nhưng nhân sự không đủ, cho nên nghe được có đám Thường ca vốn là giang hồ nguyên lão tới tọa trấn, vô cùng vui sướng. Về phần Sở Thiên hắn rảnh rỗi uống rượu, ăn cơm của chị Mị, thậm chí còn ba phen bốn bận khuyên lớp 13 không nên sống chết đọc sách, càng gần kỳ thi đại học càng phải buông lỏng tinh thần. Theo Sở Thiên theo đề nghị, lớp 13 cũng bắt đầu học thoải mái nhàn nhã hơn, nhưng Hiệu trưởng và các giáo viên lại tìm không thể tìm lý do phê bình. Bởi mấy bài kiểm tra gần đây, học sinh trong lớp 13 có điểm trung bình vươn lên tốp giữa. Nếu như không phải nền tảng quá kém, thời gian lại quá ngắn, Sở Thiên cảm thấy bọn họ còn có thể tăng hạng hơn nữa. Tuy nhiên, hiện tại, mấy vị phụ huynh đã sùng bái Sở Thiên như thần. Tào ba ba bỏ tiền ra trang trí lại lớp học, mua thêm thiết bị. La mụ mụ cũng tài trợ mấy cái máy đun nước, cho nên bây giờ lớp 13 có thể nói là huy hoàng, không giống bình thường, thành nơi mà các học sinh muốn tới.

Trưa hôm nay, Sở Thiên đang bị cái nóng giày vò, nằm nghiêng trên bàn trong phòng học uống từng ngụm nước đá lớn, nhìn học sinh trong lớp tràn đầy sinh khí, không khỏi thầm than chính mình đã già. Đúng lúc này, Ngô Ngân Quý thần sắc bối rối chạy vào phòng học, tí nữa ngã xuống đất, không biết đã gây nên họa gì. Sở Thiên con mắt khẽ động, quát to:

- Ngô Ngân Quý, có chuyện gì mà gấp gáp như thế, tôi không phải đã dạy bạn sao? Là đàn ông phải đỉnh thiên lập địa, ngẩng đầu ưỡn ngực, có gì phải sợ?.

Các học sinh khác nghe Sở Thiên nói vậy, tất cả đồng thanh:

- Đúng!

Vốn đang bối rối, Ngô Ngân Quý bị Sở Thiên quát lớn, trong lớp đồng học khinh bỉ, không còn ủ rũ, ngược lại tinh thần chấn động, cố gắng ngẩng đầu ưỡn ngực, trên mặt hết sức khôi phục trấn định, thành thành thật thật nói với Sở Thiên nói:
- Ngô Ngân Quý, bạn vai u thịt bắp như thế, có bản lĩnh có đảm lượng cùng Diêu Phong Tử một đấu một không?

Ngô Ngân Quý ngẩng đầu ưỡn ngực nói:

- Tôi dám cùng hắn solo, nhưng chỉ sợ bọn hắn người đông thế mạnh, đánh hội đồng tôi chịu không nổi.

Sở Thiên cười cười hài lòng, thấy Ngô Ngân Quý nổi lên vẻ mặt kiên nghị, nói:

- Rất tốt, buổi chiều sau khi tan học tôi cùng bạn ra cổng trường, tôi cam đoan cho bạn cùng Diêu Phong Tử một cơ hội quyết chiến công bình.

Ngô Ngân Quý kinh ngạc nhìn Sở Thiên, cả lớp cũng kinh ngạc nhìn Thiếu soái. Thiếu soái luôn có những biểu hiện ngoài dự đoán, từ phế nhân đến kỳ tài, từ kỳ tài biến thành Thống soái học sinh kém, không chỉ có chính mình trở mình đứng ngạo nghễ ở trường học, khuất phục đệ tử, khuất phục trường học, còn giúp học sinh yếu kém tiến bộ cực lớn, khuất phục học sinh gia thế. Hôm nay lại muốn quay về làm lão sư lưu manh, bọn chúng thật sự ngạc nhiên, lại thêm hưng phấn.