Đô Thị Thiếu Soái
Chương 89 : Phong thuỷ trong nội viện
Ngày đăng: 14:54 30/04/20
Từ mấy ngày nay, mười học sinh lớp 13 ngóng chờ Diêu Phong Tử tìm cứu binh tới gây chuyện. Bởi vì bọn họ thật sự đều muốn nhìn lại một lần nữa Thiếu soái hùng phong, dáng cười mê đảo mọi người. Tào Hoa Vũ thậm chí ngày hôm sau đem toàn bộ lời đồn, chuyện nhảm nói hết cho Sở Thiên. Đang học, Tào Hoa Vũ tùy tiện vỗ vai Sở Thiên nói:
- Thiếu soái, bạn hiện tại danh tiếng nổi như cồn, bạn chỉ cần vung tay hô lên, cam đoan sáu nước quy tâm *, bốn phương chư hầu triều cống, học sinh Thiên Đô nhao nhao quỳ bái.
Vừa mới tiến vào phòng học, La Khiết đang gặm bánh mì, nghe thấy lời Tào Hoa Vũ vội vàng đi theo nói:
- Thiếu soái, bạn có biết hay không? Bạn bây giờ là anh hùng của các nam sinh, là tình yêu trong mắt nữ sinh. Những nữ sinh hôm qua chứng kiến cảnh đó lên mạng thảo luận kịch liệt, nói: nếu lấy chồng thì phải lấy người như Sở Thiên. Thiếu soái, bạn thật sự là đẹp trai mê người.
Tào Hoa Vũ suy nghĩ một chút, bừng tỉnh đại ngộ hướng La Khiết nói:
- Ồ, La Khiết, bà không phải là nữ sinh sao? Chẳng lẽ bà cũng đã yêu Thiếu soái, phải lấy chồng cũng phải lấy Thiếu soái sao?
Các học sinh cười to, hiển nhiên lời trêu chọc của Tào Hoa Vũ rất được hưởng ứng..
La Khiết đỏ mặt, oán hận Tào Hoa Vũ nói:
- Tào Hoa Vũ, ông câm miệng, tuần lễ này không giúp ông ôn tập tiếng Anh nữa.
Sau đó vụng trộm ngắm Sở Thiên, trên mặt lại mang theo vài phần ngượng ngùng, ánh mắt cực kỳ phức tạp. La Khiết sâu trong lòng hiểu rõ, không chỉ có là các nữ sinh kia, chính là mình, đã sớm bị Sở Thiên chinh phục, tràn đầy hảo cảm. Hảo cảm càng theo thời gian phát triển sớm cho rằng mình yêu Sở Thiên, chẳng qua một mực chôn giấu. Bởi vì cô cảm thấy mình hiện tại không có tư cách yêu Sở Thiên. Sở Thiên đúng là trăm năm kỳ tài, mọi người đều yêu tài, mà chính mình thì chẳng có ưu điểm gì. Cô cảm thấy chỉ có bản thân cố gắng học tập, khi thi tốt nghiệp, thi đại học tốt một chút, hy vọng Sở Thiên sẽ để ý.
Sở Thiên đương nhiên không biết suy nghĩ của La Khiết, chẳng qua là bên cạnh nghe bọn họ ồn ào liền có chút suy tính, thầm nghĩ tới chương trình học phía dưới có lẽ phải bảo Tần Hoa Vũ đi lấy bài "Đằng vương các tự" dịch ra tiếng Anh may ra cậu ta mới bớt tính ba hoa.
Sở Thiên nghĩ xong, trên mặt lộ ra nụ cười xấu xa. Tào Hoa Vũ thầm nghĩ không ổn, cái thằng này không biết có chủ ý xấu gì, tốt nhất nên ngậm miệng lại thì tốt hơn, vì vậy hì hì cười cười, chạy nhanh trở về chỗ ngồi.
Buổi chiều, sau khi tan học, học sinh đã về không ít, Sở Thiên vừa cùng Tào Hoa Vũ cùng La Khiết thảo luận xong một đề hóa học. Ngô Ngân Quý chần chờ một chút, đi tới, có chút ngượng ngùng nói:
- Thiếu soái, có thể ăn cơm tối với tôi không?
Sở Thiên cười nhìn Ngô Ngân Quý, buổi tối cùng nhau ăn cơm sao lại dùng vẻ mặt này? Vì vậy hắn nói:
- Ngô Ngân Quý, nói thẳng đi cơm canh cái gì, nét mặt của ông đã bán rẻ ông rồi.
Chú Ngô và Tào Hoa Vũ không chút do dự hô lên:
- Quốc.
Sở Thiên gật gật đầu nói:
- Đúng, đúng. "Quốc ". Cháu thấy, trong nhà chú tương lai sẽ có người làm trụ cột quốc gia, cháu xem cái này chữ Quốc rất nhanh sẽ ứng nghiệm trên người Ngô Ngân Quý đấy.
Tào Hoa Vũ và La Khiết nghe xong, thầm than Thiếu soái quả nhiên là kỳ tài, mọi thứ tinh thông, ngay cả phong thuỷ cũng hiểu biết rõ ràng, quả nhiên là chưa từng có, hậu vô lai giả (trước chưa từng có sau cũng không có)
Chú Ngô tháo bỏ được khúc mắc trong lòng, lại nắm tay Sở Thiên, nét mặt thể hiện sự hưng phấn cực độ, nói:
- Thầy, thầy thật sự là kỳ nhân. Ngân Quý tính nhát gan, sợ phiền phức, không đạt được gì, nhưng có thầy giáo, giúp nó học tập tiến bộ, lại là thầy giáo ngài để cho nó ngẩng đầu ưỡn ngực làm đàn ông, những thứ này tôi không có làm được, đều là thầy giáo giúp tôi làm, hôm nay thầy lại dùng chữ Quốc để cho tôi giải khai một tia cuối cùng khúc mắc, tôi cũng không biết nói cái gì cho phải bây giờ.
Sở Thiên nghe xong, thầm nghĩ, chẳng lẽ Ngô Ngân Quý đem chuyện mình dạy cậu ta đánh nhau đều nói ra? Chú Ngô có lẽ phải tức giận mới đúng, làm sao lại cảm kích như vậy chứ?
Lúc này, dì Ngô từ phòng bếp bưng một cái khay lớn đi ra, bên trong bày biện vài món ăn, kêu lên:
- Ba của Ngân Quý, nhanh dẫn thầy giáo và bạn học của con vào nhà ngồi đi, vừa ăn cơm vừa tán gẫu.
Tào Hoa Vũ và La Khiết hai người nhanh nhẹn đi qua giúp đỡ dì Ngô bê thức ăn lên. Dì Ngô khen:
- Đứa nhỏ này, thực hiểu chuyện.
* Lục quốc: thời kỳ Tần Thủy Hoàng thống nhất Trung Hoa; sáu nước quy phục nước Tần, gồm: Hàn, Sở, Triệu Ngụy, Tề, Yên.