Đô Thị Thiếu Soái
Chương 95 : Em trai Tân Nhu
Ngày đăng: 14:54 30/04/20
Bạn trai của Tân Nhu đương nhiên không có cách nào biểu đạt sự bận tâm của mình được, chỉ có thể nói một cách không thành thật lắm:
- Không ngại, không ngại, đều là người một nhà mà.
Trong lòng lại nghĩ, hôm nay tới "Túy Giang Nam" ăn cơm đã là quá sức lắm rồi, bây giờ lại thêm một người, thì tháng này e rằng phải gặm mì tôm nửa tháng mất.
Tân Nhu thấy bạn trai không ngại rất là hài lòng, sau đó nghĩ ra cái gì đó liền giới thiệu với Sở Thiên:
- Đây là bạn trai của chị Hoàng Vạn Thịnh, làm việc ở sở Kiểm toán. Bạn đang đọc truyện tại Truyện FULL - www.Truyện FULL
Sở Thiên vừa nghe xong vội vàng thốt lên:
- Chào anh Hoàng.
Lúc này có một nhân viên phục vụ mang thực đơn tới cho Sở Thiên nói:
- Xin hỏi mọi người có muốn gọi thêm gì không?
Hoàng Văn Thịnh ra vẻ vô cùng hào phóng cười nói với Sở Thiên:
- Muốn ăn gì cứ gọi.
Nhưng trong mắt lại phát ra những tia sợ hãi, sợ Sở Thiên không hiểu được ẩn ý của anh ta.
- Không cần gọi thêm gì cả.
Sở Thiên liếc nhìn qua những món mà Hoàng Văn Thịnh đã gọi, đều là những món không nổi tiếng của "Túy Giang Nam", định gọi vài món nổi tiếng của "Túy Giang Nam" thì lại nhìn thấy ánh mắt đau lòng của Hoàng Vạn Thịnh. Vì vậy đứng lên kéo người phục vụ bàn tới một góc khác, lấy ra hai tờ phiếu miễn phí của "Túy Giang Nam" nói:
- Tôi hỏi chút, hai tờ phiếu miễn phí này được ăn những món gì?
Người nhân viên phục vụ vừa nhìn tờ phiếu miễn phí thì trên mặt đã có vài phần kinh ngạc. Đây là phiếu miễn phí mà "Túy Giang Nam" tặng cho những người có tiếng tăm, có địa vị. Cậu thiếu niên trước mặt hiển nhiên không giống chút nào, nhưng nhân viên phục vụ vẫn cung kính nói:
Tân Nhu không khỏi giật mình gật đầu, thần sắc vẫn hồi hộp như cũ nói:
- Được, tôi sẽ tới Phượng Lai cát đón nó ngay bây giờ.
Sở Thiên nghe được "Phượng Lai Cát" thì giật mình không nói gì thêm.
Tân Nhu vừa đặt điện thoại xuống chưa kịp nói gì thì Hoàng Vạn Thịnh đã mở miệng nói:
- Em trai em lại đánh nhau bị thương rồi à? Sao cậu ta lại không đầu óc như vậy chứ? Sao cứ bắt chúng ta phải thu dọn chiến trường cho cậu ấy. Theo anh thấy thì chúng ta cứ mặc kệ cậu ấy đi, để cậu ấy tự sinh tự diệt là được rồi.
Tân Nhu bất mãn nhìn Hoàng Vạn Thịnh nói:
- Em chỉ có một đứa em trai này thôi, dù nó có như thế nào cũng là em trai em, sao em có thể mặc kệ nó chứ.
Sau đó Tân Nhu nhìn Sở Thiên với ánh mắt có lỗi nói:
- Em Sở Thiên à, xem ra bữa ăn này không thể ăn xong cùng em rồi, chị có chút chuyện phải làm.
Tân Nhu vẫy tay gọi người phục vụ tới lấy thẻ tín dụng ra nói:
- Phục vụ, tính tiền.
Người phục vụ đi tới thoáng nhìn cầm hóa đơn lên xem qua nhìn ghi chú bên cạnh nói:
- Thưa cô, bàn này đã được thanh toán rồi.