Đóa Bạch Liên Ấy Thật Xinh Đẹp!

Chương 83 :

Ngày đăng: 19:29 19/04/20


Hắc Cẩu đứng ngoài nhà gỗ, loáng thoáng nghe được tiếng Cố Tu Qua nói chuyện cùng Tôn Hào. Hắn cứ nghĩ Cố Tu Qua sẽ lôi đại nghĩa dân tộc ra, giống như khi gã thu phục dụ dỗ hắn và Diệp Vinh Thu, nhưng Cố Tu Qua không làm như vậy.



Tôn Hào nói: “Quân gia à, Trung Hoa chúng ta, có ai nguyện ý bán mạng cho giặc Nhật đâu? Rơi vào tình cảnh như này, âu cũng là bất đắc dĩ! Lính canh phòng đã sớm ôm tiền chạy, dân chúng chúng tôi, tổ tiên mười đời đều ở nơi này, lại không thể bỏ vợ bỏ con, thật sự không chạy được. Không còn cách nào, giặc Nhật nói chỉ cần chúng tôi thuận theo, chúng sẽ không giết chúng tôi. Nếu tôi chỉ có một thân một mình, tôi cũng muốn cầm vũ khí đứng lên bảo vệ tổ quốc, nhưng tôi còn vợ còn con, thực sự không thể không lo cho họ!”



Kỳ thực địa chủ không thể bỏ trốn dễ dàng như những người dân bình thường, thứ nhất là gia quyến đông đảo, gia tài lại toàn đồ gỗ lim bảo vật khó có thể mang đi, thứ hai là bởi tài sản lớn nhất của họ là ruộng đồng, nay rơi vào tình cảnh loạn lạc thế này, giá đất bất ổn, địa chủ có nguyện ý bán với giá rẻ thì cũng chẳng ai nguyện ý mua. Họ luyến tiếc gia nghiệp mình dựng xây, không thể làm gì hơn là đợi giặc Nhật vào thành, ngoan ngoãn bị bắt đi làm quân ngụy.



Cố Tu Qua cũng không vạch trần, hỏi: “Tôi biết, tôi cũng hiểu điều này, con người mà, dù sao cũng phải đặt bản thân lên hàng đầu. Nếu như mẹ tôi còn sống, tôi cũng sẽ không tòng quân đánh giặc. Chỉ là tôi muốn hỏi một câu, sau này Tôn gia định làm thế nào đây?”



Tôn Hào sửng sốt, thở dài nói: “Thời thế bây giờ, còn biết làm gì ngoài đứng nhìn nữa?”



Cố Tu Qua nói với ông ta: “Tôn gia, thực sự không giấu ông, tôi tới đây là muốn đuổi giặc về.”



Tôn Hào cười ha hả hai tiếng, khen vài câu, “Quân gia lợi hại, vất vả cho quân gia rồi”, Hắc Cẩu đứng ngoài cửa không thể thấy vẻ mặt ông, chỉ có thể nghe thấy ngữ điệu đầy khinh thường. Chiến tranh đánh thành ra như vậy, chính phủ quốc dân đã sớm mất đi lòng tin của dân chúng.



Cố Tu Qua nói: “Chúng tôi ở sư đoàn chín mươi tám, không biết Tôn gia đã từng nghe tới tên sư đoàn chúng tôi chưa?”


Hắc Cẩu đi chọn lương thực, trên đường về hỏi Cố Tu Qua: “Đoàn trưởng, không phải anh nói muốn cùng họ hợp tác, để họ hỗ trợ ta đuổi giặc sao, sao cuối cùng lại thành mượn mấy thứ này về?”



Cố Tu Qua ngắm nghía súng lục dưới đất, như đã liệu trước mọi việc mà cười nói: “Tên đã bắn ra thì không thể thu hồi, hôm nay họ cho ta mượn đạn, mai sẽ cho ta mượn người, ngày kia sẽ mang cả tính mệnh mình ra cho ta mượn để đuổi giặc. Ta kéo họ xuống nước, giờ có lên được hay không thì phải xem định lực họ thế nào.”



.o.



Shina (支那 (シナ) là danh xưng chuyển tự Latinh từ Hán tự “支那” (Hán-Việt: Chi Na), được người Nhật sử dụng và bị nhiều người Trung Quốc coi là cách nói xúc phạm đất nước Trung Quốc. Nguyên thủy từ này được dùng một cách trung lập trong cả tiếng Trung và tiếng Nhật nhưng dần dà mang tính xúc phạm khi được dùng trong bối cảnh chiến tranh Trung-Nhật lần thứ hai.



Từ này khó dịch quá nên toàn để là hợi Trung OTL



Ngô Tam Quế là Tổng binh cuối triều Minh, sau đầu hàng và trở thành tướng của nhà Thanh.



Ông này làm quan triều Minh, sau đó triều Minh sụp. Đầu triều Thanh, vua phong một số tướng lĩnh có công lên làm vương, trong đó có Ngô Tam Quế. Ông được phong làm Bình Tây Vương, trấn thủ Vân Nam. Sau này thấy sự tồn tại của những lãnh địa kia không có lợi cho nền thống trị nên vua Khang Hi lệnh bãi bỏ.



Sau khi ra lệnh, Ngô Tam Quế nổi dậy chống nhà Thanh, hô hào hai tướng lĩnh cũng được phong vương khi đó lên chống đối. Nhưng lực lượng chống Thanh không có hoạt động gì, hai người kia nhanh chóng đầu hàng riêng Ngô Tam Quế vẫn xưng ngôi hoàng đế, ông xưng ngôi được 5 tháng thì chết, thọ 66 tuổi.