[Dịch] Độc Bộ Thiên Hạ
Chương 199 : Di La Thiên yêu đế nguyên thần chân giải
Ngày đăng: 20:12 17/09/19
Diệp Húc từng được chứng kiến chủ nhân Vu Hồn Giới thong qua một đạo sơn cốc từ tầng thứ nhất đi thông lên tầng thứ hai, nhưng của hắn lại là một cây ngọc thụ, chỉ cần dọc than ngọc thụ bay lên trên liền có thể mở ra không gian tầng thứ hai.
Nơi giao nhau giữa tầng thứ nhất và tầng thứ hai của ngọc lâu là một mảnh Thanh Minh khí, qua lại gột rửa, che lấp không gian tầng thứ hai, chỉ có ngọc thụ nổi trên đảo phá tan Thanh Minh khí, tán cây thăm dò vào trong tầng thứ hai mới tiếp tục mở ra được mảnh thiên địa mới. Ý thức của Diệp Húc vừa mới bay đến chỗ giao tế, liền chỉ cảm thấy ý niệm bị ngăn trở, khó có thể tiến thêm một bước, phảng phất nơi đó có một nguồn sức mạnh lớn lao đang ngăn cản hắn tiến thêm một bước thăm dò ngọc lâu.
Hắn nhiều lần công kích, nhiều lần bị Thanh Minh khí ngăn lại, trong nội tâm vừa sợ vừa giận: “Ngọc lâu này là địa bàn của ta, chẳng lẽ ta còn vào không được nhà của mình!”
Hắn tĩnh tâm lại, mục quang lập loè, đột nhiên đem ngọc lâu tế lên, găm trên không trung, toà Ngọc Lâu này cao tới ba bốn trượng gì đó, toàn thân Thanh Ngọc, phát ra thanh quang ung dung.
Mái hiên của tầng thứ nhất Ngọc lâu treo mấy con Giao Long, tầng thứ hai thì điêu khắc thêm ra một loại yêu vật khác, ngửa mặt nhìn trời.
Diệp Húc không rảnh tinh tế dò xét, mục quang mãnh hạ nhìn quét, chỉ thấy Dã Lang cốc như trước bị thiên la địa võng vây quanh, có thiên la địa võng phong tỏa nơi đây, an nguy của hắn tạm thời không có vấn đề.
Nghĩ rồi hắn tiến bước, đi vào trong ngọc lầu: “Ý thức nếu đã không cách nào không cách nào công phá Thanh Minh khí, thì liền do ta tự tay phá cấm!”
Hô!
Diệp Húc trực tiếp hàng lâm đến phía trên Ngọc Hoa Dao Trì, phóng lên trời, một mảnh kim giao dài hẹp giương nanh múa vuốt, hướng Thanh Minh khí phóng đi, chỉ nghe tiếng bùm nổ thình thịch không dứt bên tai, những Giao Long này lần lượt đâm vào trong Thanh Minh khí, đều nổ tung, trở lại thành chân nguyên như cũ, quay về kim vân trên đỉnh đầu hắn.
Diệp Húc khẽ nhíu mày, tâm niệm vừa động, bàn long kim trượng bay lên, rơi vào lòng bàn tay của hắn, chân nguyên của hắn dũng mãnh nhập vào thân trượng, lập tức bảo vật này bị chân nguyên của hắn thúc dục liên tiếp bành trướng, hóa thành một cây lục giác kim trụ hướng Thanh Minh khí đảo đi! Ầm ầm!
Kim trụ cắm vào trong Thanh Minh khí, bị gắt gao ngăn chận, không thể đi tới nửa phần.
“Phá cho ta!”
Diệp Húc trầm giọng rống giận thúc dục chân nguyên, hai kim giao dài gần trăm mét từ trong lục giác kim trượng bay lên ầm ầm đụng vào trong Thanh Minh khí, lập tức lại bị một cổ tuyệt cường lực đạo ép tới lùi về thân trượng, đưa hắn chấn cho cánh tay run rẩy.
Phiến Thanh Minh khí này phảng phất là một mảnh tường đồng vách sắt, thủy chung ngăn cản ở trước mặt của hắn, đến cả dị bảo như bàn long kim trượng cũng vô pháp công phá.
“Khó trách người khác đều nói, không tu luyện tới tam thực cảnh, căn bản không cách nào mở ra không gia ngọc lâu tầng thứ hain. Xem ra đúng là như thế, bất quá ta hôm nay đã tu luyện tới tam thực cảnh lại có các loại dị bảo, làm sao có thể không cách nào phá vỡ ngăn cản chứ?”
Hắn lập tức đưa ra thiết huyết đại kỳ, chân nguyên dũng mãnh thúc giục kiện vu bảo này, ra sức quấy động vòm trời trong sáng như ngọc của ngọc lâu tầng thứ nhất, chỉ có điều nơi đó như trước bất vi sở động.
Diệp Húc không khỏi một hồi nổi giận với phiến thanh thiên này, đúng là vùng trời đánh không nát, cứ thế ngăn hắn ở bên ngoài tầng thứ hai.
“Đừng nóng lòng, cẩn thận ngẫm lại, khẳng định có biện pháp đột phá đến không gian tầng thứ hai.”
Diệp Húc cố gắng tĩnh tâm, tinh tế suy tư, hắn một đường tu luyện đến nay, toàn bộ dựa vào chính mình từng bước một tu luyện, người khác chỉ điểm cho hắn cực ít, cũng chưa từng có ai dạy hắn làm thế nào để mở ra không gian ngọc lâu tầng thứ hai, bởi vậy hắn mới bị cầm chân tại bước cuối cùng thế này đây.
“Mở ra ngọc lâu tầng thứ hai, rốt cuộc cần bí quyết gì?”
Diệp Húc đau khổ suy tư, đột nhiên linh quang lóe lên, lập tức minh bạch chính mình sai ở nơi nào: “Ta dùng Thanh Giao Cửu Kích, bàn long kim trượng, thiết Huyết Chiến kì đến phá cấm, đều là đồ lao vô công, đây là bởi vì những vật này cùng với ngọc lâu của ta căn bản không liên quan! Cùng với ngọc lâu của ta tương dung, chỉ có thể là tiểu Chu Thiên Tinh Đấu vi trần cấm pháp!”
Nghĩ thông suốt điểm này, Diệp Húc đột nhiên chỉ cảm thấy trước mắt rộng mở trong sáng, hắn vươn người đứng dậy, cất tiếng cười to, mi tâm vỡ ra, một quyển trận đồ bay ra từ mi tâm của hắn, xoay quanh xoay nhanh, càng lúc càng lớn, đột nhiên vây quanh Thanh Minh khí.
Từng viên tinh thần lớn cỡ mấy chục thước từ trong cuốn trận đồ hiện ra, đọng ở trên màn trời, nhật nguyệt tinh tú, sặc sỡ loá mắt, lớn nhất chính là nhật, nguyệt lưỡng tinh, to đến mấy trăm mét, một viên giống như hỏa cầu cự đại, một viên lại giống như bạch ngọc lạnh băng.
Sau khi Tinh Đấu Vi Trần trận đồ đính trong Thanh Minh khí thìđám Thanh Minh khí này đều tiêu tán, hóa thành một mảnh tinh không.
“Quả thế, tiểu Chu Thiên Tinh Đấu vi trần cấm pháp của ta là lấy được từ trong ngọc lâu, muốn mở ra ngọc lâu tầng thứ hai, còn cần phải dùng môn tâm pháp này, dùng thủ đoạn của hắn chính là bỏ gốc lấy ngọn.”
Diệp Húc dọc theo ngọc thụ hướng lên trên bay đi, xuyên phá thanh thiên, trước mắt hỗn độn một mảnh, thân thể phảng phất gặp trọng lực đè ép, đưa hắn ép tới khó có thể thở dốc.
Trong Hỗn độn truyền tới một thanh âm tang thương, không ngừng ghé vào lỗ tai hắn nói: “Tỉnh lại, tỉnh lại …”
“Chẳng lẽ là ma âm nào đó?”
Diệp Húc mắt điếc tai ngơ, tiếp tục hướng về phía trước bay đi, trong hỗn độn truyền đến một tiếng thở dài, thanh âm tang thương kia dần dần biến mất.
Đột nhiên, thân thể của hắn chợt nhẹ, rốt cục phá cấm mà vào, tiến vào không gian ngọc lâu tầng thứ hai.
Diệp Húc ngăn chặn cuồng hỉ trong lòng, ngẩng đầu nhìn quanh, chỉ thấy diện tích của không gian ngọc lâu tầng thứ hai so với tầng thứ nhất không sai biệt lắm, đồng dạng là một mảnh thanh thiên, một mảnh thổ địa, rộng hơn mười dặm, chỗ khác với không gian tầng thứ nhất chính là trong không gian tầng thứ hai không có Ngọc Hoa Dao Trì, chỉ có một sườn đồi.
Trên sườn đồi có một thác nước chảy dọc xuống theo sườn núi, đỏ vào trong đầm nước phía dưới.
Phiến thủy đàm này nhìn không lớn, phương viên thác nước ước chừng trăm mét, trong đầm nước không có thứ gì sinh trưởng, chỉ thấy bên bờ đầm dựng thẳng một tấm bia đá, trên đó viết: ‘Công đức liên hoa trì’ năm chữ.
“Liên hoa đâu?”
Diệp Húc trát trát nhãn tình, mục quang dò xét, chỉ thấy mặt đầm sóng mân nhộn nhạo, đừng nói liên hoa, đến lá sen cũng chả thấy đâu cả.
“Lại còn công đức liên hoa trì nữa chứ ...”
Diệp Húc oán thầm một câu, bay lên trời, dọc theo ngọc thụ bốn phía tìm kiếm tâm pháp mà hắn quan tâm nhất lúc này.
Hiện nay hắn đã tu luyện tới tam thực cảnh Chân Nguyên kỳ, tu vi chân nguyên nhất phẩm, Chu Thiên Tinh Đấu luyện khí thuật đã không thích hợp tu luyện, phải tìm được tâm pháp tiếp theo hoặc là tâm pháp khác, mới có thể tiến thêm một bước tu luyện, hướng đến tầng thứ cao hơn mà rảo bước.
Lúc trước tiểu Chu Thiên Tinh Đấu vi trần cấm pháp của hắn là trên một mảnh kim diệp ngọc thụ mà tìm được, nay sau khi tiến vào không gian tầng thứ hai, hắn vẫn dựa theo phương thức cũ, bốn phía tìm kiếm kim diệp.
“Sao lại không có kim diệp ...”
Hắn tìm kiếm khắp nơi mà không có kết quả, trong nội tâm buồn vô cớ, phiến kim diệp mà hắn tìm thấy trong ngọc lâu tầng thứ nhất chính là viên đá đầu tiên cho bước đường của hắn, Cửu Chuyển Nguyên Công cho dù có lợi hại hơn đi nữa mà không có tiểu Chu Thiên Tinh Đấu vi trần cấm pháp trên kim diệp thì hắn cũng vô pháp tu luyện.
Bây giờ hắn thiên tân vạn khổ mở ra ngọc lâu tầng thứ hai, rõ ràng không có phát hiện loại tồn tại nào cùng loại với kim diệp.
Đột nhiên, hắn chú ý tới một quả cây trắng như tuyết treo trên cành cây trên ngọc thụ, vừa rồi hắn chỉ lo tìm kiếm kim diệp, không để mắt đến quả cây này.Diệp Húc phi thân tiến lên, chỉ thấy quả này cũng không phải bạch sắc, mà là bên trong quả chi chit những ngôi sao không rõ lớn nhỏ, vô số tinh quang sáng chói, đem trái cây này chiếu rọi như tuyết trắng. Diệp Húc tinh tế dò xét, trong nội tâm chỉ cảm thấy quái dị, trái cây kết xuất trên ngọc thụ này hệt như một vũ trụ thu nhỏ, đem vô tận tinh không bao lại bên trong trái cây.
Từng ngôi sao xếp đặt thành một tổ hợp chặt chẽ, hình thành từng lớp văn tự, nhìn thoáng qua căn bản không nhìn ra là ngôi sao.
“Là tâm pháp tiếp theo của Chu Thiên Tinh Đấu luyện khí thuật!” Diệp Húc trong nội tâm vừa mừng vừa sợ, không hề so đo môn tâm pháp này tại sao lại xuất hiện trong trái cây này, vội vươn tay chộp về phía trái cây trắng như tuyết nọ.
Tay của hắn chưa chạm đến trái cây, chỉ thấy nó đột nhiên tuôn ra một mảnh bạch quang, vô số ngôi sao từ trong trái cây chen chúc bay ra, ở giữa không trung xếp đặt tổ hợp, hóa thành một tác phẩm mảnh mênh, vô số văn tự hình thù kỳ quái mạn thiên phi vũ, mang theo tiếng tụng kinh to lớn, vang vọng thiên địa, một tiếng tiếp theo một tiếng chui vào trong đầu của hắn.
Thể tích của trái cây nọ càng ngày càng nhỏ, càng nhiều là tinh quang tuôn ra, văn tự như hồ điệp bay múa vào trong đầu óc của hắn, chỉ trong nháy mắt, liền nhét đầy não hải Diệp Húc !
Trong đầu của hắn lập tức có thêm một quyển kinh văn, xưa cũ huyền ảo, chữ chữ như ki, ngăn cản thuật tinh không vũ trụ lớn lao đạo lý.
Kinh văn đột nhiên xuất hiện này cũng chia làm ba bộ phận, thiên thứ nhất chỉ dẫn cách dẫn dắt Chu Thiên Tinh Lực, luyện hóa chân nguyên, bất quá bao quát Tinh Đấu số lượng càng nhiều, khoảng chừng ba trăm sáu mươi lăm tòa Tinh Đấu, hợp thành một chu thiên!
Phần thứ hai là luyện khí thuật, giảng chính là làm thế nào luyện chế tinh phiên, mỗi tòa Tinh Đấu một mặt tinh phiên, cùng sở hữu ba trăm sáu mươi lăm mặt.Đệ tam thiên, chính là pháp môn vô thượng để rèn luyện nguyên thần, dùng thái dương chân hỏa rèn luyện nguyên thần vu sĩ, tên là ‘Di La Thiên yêu đế nguyên thần chân giải’.
Ba thiên này hợp cùng một chỗ, liền gọi là ‘Đại Chu Thiên Tinh Đấu Cấm Điển’!
“Lại là một bộ tàn thiên! Vì cái gì luôn là cấm pháp tàn thiên chứ.”
Diệp Húc ngẩn ngơ, cẩn thận thể ngộ, phát hiện bộ đại Chu Thiên Tinh Đấu Cấm Điển này, rõ ràng cùng tiểu Chu Thiên Tinh Đấu vi trần cấm pháp đồng dạng, cũng là cấm pháp tàn thiên.
Bất quá tuy đồng dạng là cấm pháp, nhưng đại Chu Thiên Tinh Đấu Cấm Điển, so với tiểu Chu Thiên Tinh Đấu vi trần cấm pháp cao minh hơn rất nhiều, hẳn là cùng một hệ thống, nhưng càng thêm phức tạp, càng thêm tinh diệu, có thể cùng tiểu Chu Thiên Tinh Đấu vi trần cấm pháp hỗ trợ lẫn nhau!
Mấu chốt nhất chính là, trong đại Chu Thiên Tinh Đấu Cấm Điển đó dị La Thiên yêu đế nguyên thần chân giải, hoàn hảo đền bù chỗ thiếu sót của hắn, cuối cùng hắn cũng có biện pháp rèn luyện nguyên thần, có khả năng tiến thêm một bước!
Di La Thiên yêu đế nguyên thần chân giải xuất hiện, có thể nói là vừa đúng lúc.
“Di La Thiên yêu đế, tên của bộ chân kinh này có vẻ không phải là tâm pháp của vu sĩ nhân loại mà là của Yêu Tộc ...”
Diệp Húc trong nội tâm không hiểu chút nào, lẩm bẩm nói: “Nhân loại vu sĩ tu luyện pháp môn rèn luyện nguyên thần của Yêu Tộc, có thể sinh ra dị biến hay không, biến thành yêu quái ...”
Hắn trăm mối tơ vò mà vẫn không có cách lí giải, đại Chu Thiên Tinh Đấu Cấm Điển, hẳn là pháp môn để nhân loại vu sĩ tu luyện, điều này không thể nghi ngờ, nhưng trong bộ kinh điển này, hết lần này tới lần khác xuất hiện phương pháp rèn luyện nguyên thần của yêu tộc, nhiều ít có vẻ có chút quỷ dị.
“Mặc kệ, có dù sao cũng còn hơn là không, cứ tu luyện cái đã rồi tính sau!” Diệp Húc thầm nghĩ trong lòng. ! ~!