[Dịch] Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 221 : Bước vào Hạo Nguyệt kỳ

Ngày đăng: 20:12 17/09/19

“Cửu đỉnh hợp nhất, trấn áp vạn pháp.” Diệp Húc từ trong đại điện phóng lên trên cao, trong mắt lóe ra tinh quang, kim vân tràn ngập trên đỉnh đầu, hai tay đánh ra một đạo ấn pháp, hướng về phía chín đỉnh trên không trung mà đánh tới. Chỉ thấy chín đỉnh dưới áp lực của trăm ngàn ấn pháp, chậm rãi khép lại cùng một chỗ, một đỉnh cắn nuốt một đỉnh, cuối cùng hóa thành một đỉnh lớn. Đại đỉnh này vừa mới hình thành lập tức bộc phát ra một cỗ uy lực cường đại vô cùng. Nó tản mát ra dao động khủng bố, làm cho không gian phía bên trên tinh đỉnh run rẩy từng đợt. Thậm chí ngay cả các loại sát khí trên không trung cũng đều bị quét mở, lộ ra cái động lớn dài tới vài dặm, khí thế có thể nói là long trời lở đất! Loại uy thế này rõ ràng có tư thế siêu việt cả vu bảo cấp trấn giáo, tuy rằng uy lực không bằng vu bảo cấp trấn giáo, nhưng hình thức ban đầu đã có! Uy lực của vu pháp so ra kém uy lực của vu bảo, đây là kiến thức phổ thông, mà Diệp Húc khai sáng ra vu pháp này, không ngờ có tư thế siêu việt vu bảo cấp trấn giáo, quả thực ngoài kiến thức phổ thông của mọi người. Đây là hắn đem ngàn loại vu pháp, ngàn loại dị thú cưỡng ép dung nhập vào cùng một chỗ, khai sáng ra tuyệt học của mình. Môn vu pháp này gần như có được tinh túy của tất cả các loại vu pháp, nếu cửu đỉnh hợp nhất, thế tất là vô thượng vu pháp. Rầm! Đại đỉnh này đột nhiên nổ tung, hóa thành chính đỉnh lớn, lơ lửng trên đỉnh đầu hắn, kịch liệt bùng nổ, rách ra tung tóe, uy lực giảm đi. Diệp Húc không khỏi nhíu mày, đem ngàn loại vu pháp dung hợp vào một chỗ xem ra khó khăn hơn tưởng tượng của hắn rất nhiều, không ngờ không thể cửu đỉnh hợp nhất được. “Cửu đỉnh vu hoàng quyết của ta là lấy được trong tay Hạ Dương Sóc, chỉ có đồ án chín đỉnh, vạn loại ký hiệu, và phương pháp tu luyện, cũng không phải là cửu đỉnh chân chính. Muốn dung hợp được ngàn loại dị thú, ngàn loại vu pháp, chỉnh thể hợp nhất, chín đỉnh này nhất định phải củng cố được, để có đủ lực trấn áp vạn pháp! Bởi vậy, chỉ khi nào chính thức thấy được cửu đỉnh, mới có thể hoàn thiện được vu pháp này.” Diệp Húc trong lòng có chút đáng tiếc, cửu đỉnh vu hoàng quyết của hắn tiến hóa ra cửu đỉnh không đủ chắc chắn. Bởi vậy mới bị ngàn loại vu pháp làm cho nổ tung, không thể hoàn thiện được vu pháp này. Cho dù là như thế, chín đại đỉnh này của hắn, mỗi một đại đỉnh cũng dung hợp tới hơn trăm loại vu pháp, gần ngàn loại chiêu thức. Uy lực của nó vượt xa bất luận vu pháp bình thường nào cả. Nếu so sánh với tuyệt đỉnh cấp vu pháp mà Triệu Du tu luyện là Đô Thiên Võ Đạo Thập Nhị Đồng Nhân thì cũng không kém chút nào, có thể nói là tuyệt đỉnh cấp vu pháp. Triệu Du tu luyện Đô Thiên Võ Đạo Thập Nhị Đồng Nhân, là quan tưởng mười hai đồng nhân trấn áp vận mệnh quốc gia Đại Tần, do đó hình thành lên tuyệt đỉnh cấp vu pháp, uy lực không thể khinh thường. Tuy nhiên vu pháp này, Triệu Du cũng không có được đầy đủ pháp môn. Hắn cũng không phải là con cháu hoàng thất trung tâm, chỉ là thế tử của tam vương phủ, không có khả năng tiếp xúc với đầy đủ Đô Thiên Võ Đạo. Thậm chí chưa chắc được tận mắt chứng kiến mười hai đồng nhân. Bởi vậy lúc trước Diệp Húc mới cso thể dùng Đại Chu Thiên Tinh Đấu Trận Đồ trấn áp được hắn, mà không phải do uy lực của Đô Thiên Võ Đạo không mạnh mẽ. Diệp Húc khai sáng ra môn vu pháp này có thể nói là đã đặt song song với Đô Thiên Võ Đạo Thập Nhị Đồng Nhân rồi, đã có thành tựu rất giỏi rồi. “Vu pháp này của ta thoát thai từ Cửu Đỉnh Vu Hoàng Quyết, lại có thật lớn khác biệt với Cửu Đỉnh Vu Hoàng Quyết. Cửu Đỉnh Vu Hoàng Quyết là trấn áp vạn pháp, mà ta khai sáng ra vu pháp này chính là cất chứa vạn pháp.” Diệp Húc suy nghĩ một lát nhỏ giọng cười nói: “Không bằng kêu là Cửu Đỉnh Vạn Pháp Yêu Quyết, sở dĩ mang cái chữ Yêu là bởi vì những vu pháp đều từ dị thú thượng cổ mà tiến hóa thành. Không biết hai loại cửu đỉnh vu hoàng quyết này, cái nào lợi hại hơn?” Cửu đỉnh vạn pháp yêu quyết của hắn khai sáng ra có không gian phát triển rất lớn. Chỉ cần hắn tìm được đầy đủ cửu đỉnh vu hoàng quyết của Hạ gia, nhìn thấy cửu đỉnh chân chính, liền có thể tăng được uy lực của vu pháp này. Khi đó uy lực của nó còn mạnh hơn không biết bao nhiêu lần. Không chỉ có như thế, nếu hắn tìm được vu pháp mới, có thể cuồn cuộn không ngừng dung nhập vào Cửu Đỉnh vạn pháp yêu quyết, đem vu pháp nâng cao thêm uy lực. “Cửu đỉnh vạn pháp yêu quyết sau này nếu đại thành, vu pháp này sẽ được đặt tại thạch đại cổ viện, thấp nhất phải thu một trăm điều linh mạch, mới không thiệt thòi cho ta.” Diệp Húc thầm nghĩ: “Hiện giờ nếu giao thủ với Ứng Tông Đạo, lấy thành tựu vu pháp mà nói, Ứng Tông Đạo chưa chắc đã vượt qua được ta. Tuy nhiên hắn có U Minh Thập Đạo, lại trên cả Công Đức Kim Luân Diệu Bảo Quyết của ta. Chỉ sợ cùng cảnh giới giao thủ với nhau ta còn không phải là đối thủ của hắn.” Thực lực của hắn hiện giờ đã tăng lên nhiều lắm, tầm mắt cũng trở nên ngày càng rộng hơn. Nhưng nhớ tới thủ pháp lúc đó của Ứng Tông Đạo, tất cả vu pháp hạ bút thành văn, giống như linh dương treo sừng, không chút vết tích nào cả. Hơn nữa với U Minh Thập Đạo cảnh giới cao thâm của Ứng Tông Đạo. Hắn tu luyện Công Đức Kim Luân mới tới cảnh giới nhân bảo kim luân, tầng thứ nhất chưa viên mãn, còn không thể bảo vệ được vu bảo của mình. Diệp Húc tự suy nghĩ rằng thực lực có tiến bộ nhưng vẫn như cũ không nắm chắc được phần thắng. “Ta đi lầm đường rồi, Ứng sư huynh tu vi cao thế nào chứ, cảnh giới cao thâm vô cùng, tuy rằng hắn tự phong tu vi, nhưng tầm mắt cùng kiến thức đều vượt qua ta quá xa. Chỉ cần theo kinh nghiệm mà nói, hắn đã bỏ qua ta tới cả vạn dặm rồi. Nếu như đổi chỗ lại, ta tự phong tu vi, Ứng sư huynh cũng không phải đối thủ của ta.” Diệp Húc khẽ mỉm cười, trong lòng có chút tự tin, hận không thể lập tức đi tìm Ứng Tông Đạo solo một phen, kiểm nghiệm thành quả của mình. “Đáng tiếc Ứng sư huynh đi vội vàng, ta quên chưa hỏi hắn ở tòa linh sơn nào, nếu không có thể đi tìm, cùng hắn đấu một trận…” Diệp Húc tạm thời buông bỏ việc này, ý niệm tiến vào trong ngọc lâu, chỉ thấy ngọc lâu tầng thứ nhất hơn trăm mẫu Bích Huyết Kim Liên đã bị hai con kim tàm bốn cánh ăn sạch rồi. Hai con kim tàm bốn cánh này đang phun tơ kết kén, quấn quanh chính mình, biến thành hai cái nhộng màu vàng thật lớn. Bên cạnh nhộng, còn có một quả trứng tàm lớn bằng đầu người, cả vật thể vàng óng ánh giống như được đúc bằng vàng vậy. Hùng Bi lúc này đang không có việc gì, hắn tu luyện Thiên Yêu Đồ Thánh Quyết ở bên trong không gian ngọc lâu, đói ăn linh dược, khát uống nước Dao Trì, rất là khoái hoạt. Hiện giờ đầu hắc hùng này đã hùng tráng hơn trước nhiều rồi, độ cao ước chừng sáu bảy mét. Cả người đen thui sáng bóng, uy phong lẫm lẫm. Nhờ vào linh thảo cùng Ngọc Hoa Dao Trì tu vi của hắn đã tăng mạnh, rõ ràng đã bước vào Hỗn Nguyên kỳ rồi! Dưới nách hắn là hai cái cánh nhỏ đáng thương, cũng được trưởng thành không ít, sau khi triển khai cũng dài hơn bốn thước. Lấy tốc độ trưởng thành này mà nói, hai cái cánh này sớm muộn cũng có thể vỗ bay được. “Đầu hắc hùng này không ngờ còn có thể phát triển thân thể, chẳng lẽ nó còn chưa trưởng thành?” Diệp Húc trong lòng không khỏi nghi hoặc, ý niệm rời khỏi ngọc lâu, thầm nghĩ: “Thằng nhãi này nếu chịu khí tu luyện, ta không thể chậm chạp rồi. Nếu chẳng may hắn trưởng thành tới đại yêu đan đỉnh kỳ, ngay cả ta cũng không trấn áp được hắn. Đến lúc đó đầu hắc hùng này đừng nói bắt ta làm ruộng cho nó, chỉ sợ còn bắt ta trở thành culi sai khiến, mở miệng ra là phải kêu hắn bằng hùng đại lão gia…” Hắn tĩnh tâm lại, vận chuyển Đại Chu Thiên Nguyên Hóa chân kinh, lập tức chu thiên tinh lực vô biên được tinh đấu trận đồ bao phủ chung quanh dẫn dắt tới, cuồn cuộn không ngừng tiến vào trong cơ thể, trực tiếp chuyển hóa thành chân nguyên bên trong đan điền. Tinh lực từ trên trời giáng xuống, vô cùng vô tận, từ xa nhìn lại, giống như một cột sáng bảy màu, từ chư thiên tinh đấu hạ xuống thẳng tắp vào bên trong tinh chủ đại điện. Tu vi của hắn đột nhiên tăng mạnh, lấy tốc độ khủng bố bão táp gần như có thể so sánh được với khi hắn ở Tam Nguyên cảnh Bồi Nguyên nhất phẩm tu luyện Chu Thiên Tinh Đấu luyện khí thuật, tốc độ chỉ kém hơn một chút. Một ngày một đêm, tu vi của hắn tiến thêm hai cảnh giới nhỏ, trở thành Chân Nguyên tam phẩm vu sĩ, có thể dẫn dắt tinh lực luyện hóa càng nhiều. Ngày hôm sau, chân nguyên tứ phẩm! Ngày thứ sáu, chân nguyên ngũ phẩm. Ngày thứ mười hai, chân nguyên lục phẩm. … Loại tốc độ tu luyện này, cho dù là ở trong đại phái lớn như Hoàng Tuyền Ma Tông, cũng cực kỳ hiếm thấy. Huống chi đan điền của Diệp Húc có khả năng cất chứa chân nguyên, ước chừng gấp một trăm lần vu sĩ bình thường. Mỗi lần nâng cao một cảnh giới nhỏ, cần chân nguyên nhiều hơn người khác không biết bao nhiêu lần. Nhưng mà tốc độ vẫn nhanh chóng như vậy, thật làm cho người ta phải trố mắt nhìn. Kim vân trên đỉnh đầu hắn càng lúc càng lớn, phạm vi bao phủ cũng càng rộng hơn. Sau hơn một tháng, hắn đột phá tới chân nguyên bát phẩm, chân nguyên trên đỉnh đầu hắn đã hình thành mà đóa kim vân nửa mẫu, giống hết công đức kim luân tối đen như mực ở sâu đầu hắn, có vẻ trang nghiêm mà quỷ dị. Đợi hắn tu luyện tới Chân nguyên cửu phẩm, kim vân đã gần mười mẫu rồi, chân nguyên màu vàng trôi ở trong mây, trở mình quay cuồng. Mây chân nguyên gần bằng mười mẫu, trong Hoàng Tuyền ma Tông còn chưa bao giờ xuất hiện qua. Cho dù là đệ tử thiên tài trác tuyệt của ma tông, tu luyện tới chân nguyên cửu phẩm đỉnh, đám mây trên dỉnh đầu cũng chỉ có vài mẫu mà thôi. Khi Ứng Tông Đạo ở cảnh giới này mà nói, chân nguyên của hắn tiếp cận mười mẫu, nhưng vẫn chưa vượt quá mười mẫu. Lúc này Đại Chu Thiên Tinh Đấu trận đồ có khả năng cung cấp chu thiên tinh lực đã mơ hồ có chút không đủ, không thể duy trì tốc độ hấp thu luyện hóa của hắn. Đợi Diệp Húc tu luyện tới chân nguyên kỳ đỉnh, Đại Chu Thiên Tinh Đấu Trận đồ uy năng đã giảm đi không ít. Trận đồ hội tụ ra tinh lực cũng không thể chống đỡ được nữa, ngược lại bị chu thiên tinh đấu tinh lực được hắn ngưng tụ bên trong trận đồ hấp thu đi không ít. Kim vân trên đỉnh đầu của hắn, nửa vầng trăng đã nhô đầu ra, dần dần ngưng tụ thành hình thể, sắp hóa thành một vòng trăng sáng. Diệp Húc ngẩng đầu, nhìn về phía đàn tinh rực rỡ trong trận đồ. Những ngôi sao này đã nhỏ đi không ít, hắn hai tay kết xuất một đám ấn pháp, lập tức thúc dục Thái Dương Tinh Phiên trong trận, đại trận chuyển động, quần tinh khôi phục lại một chút. “Chu thiên tinh đấu, dung nhập vào thân ta, trợ giúp ta một tay, hóa kim vân thành hạo nguyệt (trăng sáng)” Diệp Húc dùng sức há mồm hút mạnh một cái, lập tức một ngôi sao bên trong trận đồ bay ra, tiến vào trong miệng của hắn. Chân nguyên trong cơ thể Diệp Húc tăng vọt, kim vân trên đỉnh đầu ngày càng nhỏ. Mà vầng trăng lưỡi liềm kia dần dần sinh trưởng, dần dần biến tròn. Vô số ngôi sao chen chúc nhau, hết thảy bị hắn nuốt vào trong bụng, cuối cùng Thái Âm tinh lực ngưng tụ thành ánh trăng, cũng bị hắn kéo tới trước người. Vòng minh nguyệt ngào trên dưới vài trăm mét, chỉ thấy Diệp Húc há miệng, vô số thái âm tinh lực dũng mãnh chui vào miệng hắn, trong chớp mắt vòng trăng sáng này đã bị hắn cắn nuốt sạch sẽ! Hạo nguyệt trên đỉnh đầu hắn đã hình thành được hơn phân nửa, giống như tròn mà không tròn. Diệp Húc trong mắt không chút tình cảm hỗn loạn nào cả, thái dương tinh lực lập tức hình thành ra một mặt trời thật lớn, cũng bị kéo tới trước mắt, tiếp theo mặt trăng chui vào bụng hắn. Đúng lúc này, có mấy người đang bay tới Quan Tinh Phong, mấy người khi tới xa xa đã nhìn thấy dị tượng này, lập tức trừng mắt ngây ngốc nhìn. Vũ Văn Hạo kêu lên: “Mẹ nó, quá hung tàn, rất hung tàn! Diệp sư thúc ngay cả mặt trời cũng ăn!” Một vị cung trang thiếu nữ bên cạnh lườm hắn một cái, nhỏ giọng nói: “Đay là Diệp sư thúc tu luyện một môn tâm pháp, đừng ngạc nhiên mà quấy nhiễu hắn.” Thiếu nữ này làn da hơi ngăm đen, nhưng cực kỳ điềm tĩnh, khí độ bất phàm. Vũ Văn Hạo bị nàng răn dạy một câu, vội vàng im miệng.