[Dịch] Độc Bộ Thiên Hạ
Chương 277 : Rất biến thái
Ngày đăng: 20:13 17/09/19
Từ khi Diệp Húc ở Hải Ngoại Tiên Các trở về lần trước, một lần nữa luyện lại trận đồ Đại chu thiên tinh đấu, đánh vào trong đó 15 triệu cân tinh thần nguyên từ tinh thạch, tới nay đã có thời gian hơn nửa năm rồi.
Trong thời gian này, đại chu thiên tinh đấu trận đồ luôn luôn tích tụ chu thiên tinh lực. Tinh lực trong đó cực kỳ lớn, vô cùng dư thừa, ngoại trừ thái dương(mặt trời), thái âm(mặt trăng), những chu thiên tinh đấu khác mỗi một viên đều lớn nhỏ hơn trăm mét, tích lũy vô cùng hùng hậu.
Mà thái dương, thái âm tinh lực rộng lớn thậm chí cả nghìn mét, hoành trên không trung, tản mát ra nhiệt lực vô cùng mênh mông, vô tận, một lại lành lạnh, ánh trăng sáng tỏ.
Chu thiên tinh đấu rít gào dũng mãnh lao vào trong cơ thể Diệp Húc. Chân nguyên trường hà của hắn lập tức càng thêm rộng dài, vừa mới phá tan Hỗn Nguyên cửu phẩm, bước vào Đan Đỉnh kỳ.
Lúc này kim hà trên đỉnh đầu hắn đã vượt qua nghìn mét, làm cho người ta có cảm giác như thiên hà giáng lâm.
Chân nguyên tường hà của hắn thực sự rất khổng lồ, cực lớn tới bản thân không thể chịu đựng nổi. Chỉ thấy kim hà đãng đãng không ngừng, Diệp Húc thậm chí cảm giác được chân nguyên trong trường hà đang không ngừng xói mòn, bất cứ lúc nào cũng có thể sụp đổ, hóa thành hư ảo.
Hắn cẩn thận suy tư một chút, lập tức hiểu được mình sai lầm ở chỗ nào: “Khó trách vu sĩ đan đỉnh kỳ đều phải luyện chế một khẩu đan đỉnh tốt nhất để chứa đụng chân nguyên. Ngoại trừ cần cô đọng nguyên đan ra, còn có nguyên nhân sâu xa hơn, cũng bởi vì bọn họ tích lũy quá mức hùng hậu, nếu không có đan đỉnh chứa đựng, chân nguyên sẽ không ngừng bị xói mòn, thậm chí có khả năng trường hà sụp đổ, tu vi không cánh mà bay.”
Diệp Húc trong lòng cảnh giác, lập tức há mồm phun ra, đem chu thiên tinh lực còn chưa kịp tiêu hóa trở lại bên trong Chu thiên tinh đấu trận đồ, ổn định chân nguyên bản thân.
Kim hà trên đỉnh đầu hắn vẫn đang di chuyển không ngừng, sóng biển mênh mông, chân nguyên còn đang xói mòn không ngừng.
“Nếu chân nguyên không ngừng xói mòn, chân nguyên trường hà của ta thật sự có khả năng sụp đổ, khiến mấy năm khổ tu bị hủy hoại trong chốc lát! Đại chu thiên tinh đấu trận đồ, trấn áp cho ta.”
Diệp Húc quát lên một tiếng, chỉ thấy chu thiên tinh đấu trận đồ hô một tiếng hạ xuống, đem đạo chân nguyên trường hà màu vàng này bao phủ, chu thiên tinh đấu phủ lên phía trên kim hà.
Kim hà của hắn còn đang bốc lên, chấn một viên tinh thần bắn lên hạ xuống.
Diệp Húc không khỏi nhíu mày, tâm niệm hơi động, đại diễn thần chung cũng bay lên, hóa thành một tòa đồng sơn cao hai trăm mét, trấn thủ phía trên kim hà, miệng chuông úp xuống, trấn áp kim hà.
Lúc này kim hà rộng lớn mới bình tĩnh trở lại, chân nguyên không hề bị xói mòn.
Diệp Húc nhẹ nhàng thở ra, đồng thời trong lòng có chút may mắn, nếu không có hắn liệu thời cơ sớm, chỉ sợ lúc này chân nguyên trường hà đã sụp đổ, khiến hắn biến thành phế nhân, không có nửa phần tu vi.
“Con đường tu hành của vu sĩ, thật không ít nhấp nhô, không có sư phụ dạy bảo, tu luyện mỗi một bước đều phải thật cẩn thận như đi trên miếng băng mỏng.”
Hắn đứng dậy trong lòng cảm thán hàng nghìn vạn, không khỏi hâm mộ đám người Mộ Dung Thùy, Ngọc Sanh quận chúa. Bọn họ có sư tôn dạy bảo, có kinh nghiệm của tiền nhân truyền lại, tu hành thuận buồn xuôi gió.
Mà Diệp Húc chỉ có một mình, độc thân vận động, nếu đi nhầm một bước, đều phải đối mặt với kết cục không thể vãn hồi lại, thậm chí có khả năng thân tử đạo tiêu.
“Không có luyện thành đan đỉnh, nguy cơ của ta vẫn tồn tại như trước. Tuy nhiên ta đoạt được cửu đỉnh của Hạ Sơ Dương, lại có xích tinh kim mẫu trong tay, luyện chế đan đỉnh với ta mà nói cũng không phải khó khăn quá.”
Diệp Húc tế khởi ngọc lâu, đem khối xích tinh kim mẫu kia lấy ra.
Khối xích tinh kim mẫu này hình dạng như một trái tim, vô cùng nặng nề, dường như là một tòa núi nhỏ vậy. Nó dựa vào uy năng bản thân có thể lơ lửng trong không trung, thùng thùng nhảy lên không ngừng, mỗi khi nhảy lên liền có hàng nghìn hàng vạn đạo kiếm khí bắn ra, cắt ngang mọi nơi, linh hoạt, sắc bén dị thường.
Kiếm quang này đánh lên người Diệp Húc, tạo lên những tiếng leng keng rung động, nhưng đều bị phá nát.
Diệp Húc đối với những kiếm quang này lơ đễnh, hiện giờ thân thể hắn rất mạnh, nhiều nhất so với vạn năm thiết mẫu chỉ kém một chút. Trừ phi khối xích tinh kim mẫu tự hóa thân thành đại kiếm bổ hắn, hắn mới có thể bị thương.
“Trước kia ta không làm gì được ngươi, tuy nhiên hiện giờ tu vi ta đã tiến nhanh, luyện hóa ngươi dễ như trở bàn tay!”
Diệp Húc ánh mắt trầm ổn, chân nguyên kim hà đột nhiên xuất hiện một bàn tay to, một tay bắt lấy xích tinh kim mẫu quát: “Nguyên thần nhập chủ, chân hỏa luyện hóa.”
Nguyên thần của hắn từ trong tử phủ bay ra, rơi thẳng vào bên trong xích tinh kim mẫu, định trụ khối kim mẫu này. Lập tức một đại kỳ từ bên trong thái dương huyệt bay ra, cuồn cuộn nổi lên thái dương chân hỏa, hừng hực thiêu đốt kim mẫu.
Xích tinh kim mẫu bị thái dương chân hỏa nướng, chậm rãi nóng chảy, hóa thành dịch màu vàng.
Diệp Húc lúc vừa mới thu được khối xích tinh kim mẫu này, chân hỏa thậm chí không thể tới gần nó được. Hiện giờ tu vi của hắn đạt tới đan đỉnh kỳ, nguyên thần tế ra, dễ dàng trấn áp được hàng nghìn hàng vạn đạo kiếm khí trong kim mẫu này, thong dong luyện hóa.
“Thái Âm tinh phiên, thần diễm thối thủ.”
Phía bên phải huyệt thái dương của Diệp Húc bay ra thái âm tinh phiên, cuồn cuộn nổi lên thái âm xích huyết thần diễm, đem xích tinh kim mẫu hóa thành kim thủy, rèn luyện một lần.
Hắn liên tục rèn luyện xích tinh kim mẫu, rèn tới hơn trăm lần, đem tạp chất loại bỏ ra ngoài. Đây là một kiện vu bảo quan trọng để hắn tiến quân tới Tam Đan cảnh. Hắn không thể không toàn lực ứng phó, miễn cho chất lượng đan đỉnh không đủ, về sau hối hận thì đã muộn.
Trong lúc rèn luyện, Diệp Húc lại phân ra ý niệm, chui vào trong chín khẩu đại đỉnh của Hạ Sơ Dương. Ý niệm như tơ, chui lủi bên trong đỉnh, nghiên cứu cấu tạo cửu đỉnh Hạ gia Trung châu.
Hắn từ trong tay Hạ Dương Sóc đạt được cửu đỉnh vu hoàng quyết, mặc dù có cấu tạo cửu đỉnh, nhưng dù sao cũng không được đầy đủ. Mà Hạ Sơ Dương trên người lại không mang theo cửu đỉnh vu hoàng quyết, tuy nhiên cửu đỉnh của hắn cũng là dựa vào Hạ gia cửu đỉnh quy cách mà rèn.
Theo cấu tạo của chín khẩu đại đỉnh này, Diệp Húc hoàn toàn có thể nghiền nghẫm ra được bảy tám phần cửu đỉnh vu hoàng quyết đầy đủ.
Qua hồi lâu, Diệp Húc đột nhiên phát hiện thời gian dài như vậy, ý niệm này của hắn còn không thể xem xét được một phần trăm của thiên đỉnh, trong lòng không khỏi khiếp sợ vạn phần.
Thiên đỉnh cấu tạo vô cùng phức tạp, bên trong phù văn rất nhiều, trận pháp thật mạnh, nhiều không đếm xuể, giống như những con đường thay đổi liên tục, tạo thành vô số mê cung. Trong thời gian ngắn căn bản không thể nghiên cứu thấu triệt toàn bộ.
Hắn tâm niệm hơi động, trăm ngàn ý niệm dũng mãnh lao vào bên trong thiên đỉnh. Nhưng vẫn phải hao phí ba ngày ba đêm mới nghiên cứu hết thiên đỉnh một lần.
Mà trong thời gian này, hắn đã rèn luyện xích tinh kim mẫu không biết bao nhiêu lần rồi!
Hạ Sơ Dương chín khẩu đại đỉnh, hao phí gần một tháng trời hắn mới có thẻ nghiên cứu thấu triệt hoàn toàn, trong lòng hiểu rõ cấu tạo của cửu đỉnh.
Diệp Húc chỉ cảm thấy trong đầu có vô số tri thức, vô số phù văn trận pháp, yên lặng bên trong đại não. Dường như trong một tháng nghiên cứu này, hắn đọc được mấy vạn cuốn phù văn trận pháp vu pháp vậy, nhét đầy đại não của mình, giống như thư hương, tất cả tích lũy lại, đều là kiến thức cả.
“Vũ Hoàng, không hổ là vu hoàng, thiên hạ cộng chủ! Đây chỉ là phỏng chế phẩm của Hạ Sơ Dương, chất chứa tri thức đã phong phú như vậy, nếu đổi lại là cửu đỉnh chân chính của Hạ gia. Chỉ sợ một khẩu đại đỉnh chất chứa lượng tri thức lớn tới mức ngay cả não của ta cũng không chống đỡ nổi mà vỡ tung.”
Hắn từ bên trong chín khẩu đại đỉnh của Hạ Sơ Dương, thậm chí có thể giải thích càng sâu hơn được cửu đỉnh vu hoàng quyết.
Kiến giải này phần lớn ở trên phương diện nhất thần phân hóa, cửu đỉnh cửu nguyên, chính là chân nguyên và nguyên thần tự chia làm chín, đều tọa lạc trong một khẩu đại đỉnh. Luyện chín đạo chân nguyên, chín đạo nguyên thần, chín đại nguyên đan.
“Nhất thần phân hóa, cửu đỉnh cửu nguyên, chín đạo chân nguyên, chín đại nguyên thần, chín đại nguyên đan, tương đương với chia ra làm chín, có chín người cùng nhau tu luyện, cùng nhau đánh người, con mẹ nó, biến thái, rất biến thái!”
Diệp Húc không kìm nổi mà văng tục một câu, chỉ thiên mắng địa, hung tợn mắng chửi một lần.
Nhất thần phân hóa chủ yếu là nguyên thần phân hóa, đều tự dẫn dắt một đạo chân nguyên, tu thành trường hà, hóa thành nguyên đan, tu thành nguyên thai, thành tự nguyên thần, luyện thành chín đại hóa thân.
Hắn từng ở trong giá sách tinh chủ đại điện chứng kiến tâm pháp các thế hệ tinh phong chủ thái thượng trưởng lão lưu lại tâm pháp. Trong đó nguyên thần thứ hai chân giải có thể tu thành nhiều nguyên thần, thân ngoại hóa thân vô thượng diệu pháp, có thể tu thành nhiều thân ngoại hóa thân, có thể nói là thần diệu vô cùng.
Tuy nhiên hai môn tâm pháp này cùng với nhất thần phân hóa cửu đỉnh đại pháp mà so sánh, quả thực là đồ bỏ đi, ngay cả xách giày cũng không xứng. Bởi vậy Diệp Húc mới không kìm nổi mà hô to lên biến thái, thậm chí chửi ầm lên.
Phải biết rằng, thái thượng trưởng lão quan tinh phong mỗi một người đều là lão quái vật, tu vi vô cùng cao thâm, gần với ma tông tông chủ tồn tại. Bọn họ lưu lại tâm pháp, không ngờ ngay cả xách giày cho nhất thần phân hóa cửu đỉnh cửu nguyên đại pháp cũng không xứng, kết quả này khiến Diệp Húc quả thực không thể chấp nhận ngay được.
Mắng thì mắng như vậy, Diệp Húc vẫn không thể không bội phục thủ đoạn của thượng cổ vu hoàng. Thật sự không thể tưởng tượng nổi, làm cho người ta chỉ có thể kính ngưỡng kính nể. Thậm chí suy nghĩ một chút về cảnh giới vu hoàng, cảm thấy đáng sợ, sâu không thể lường, không thể đo lường được.
“Vũ hoàng khai sáng ra công pháp thần kỳ như vậy, nhưng vẫn chỉ tới cảnh giới vu hoàng, không có thể trở thành thiên đế, chẳng lẽ bản lĩnh và tri thức của thiên đế càng thêm khổng lồ, cực lớn tới mức không thể tin nổi?”
Diệp Húc chỉ là chiếu theo cửu đỉnh của Hạ Sơ Dương mà nghiền ngẫm tri thức của cảnh giới vu hoàng, đều cảm thấy não như mở ra hơn bình thường. Bản lĩnh của Thiên Đế, thật sự hắn ở cảnh giới này không thể tưởng tượng nổi, có lẽ chỉ có Ma Tông tông chủ, mới có thể tham khảo được.
“Đáng tiếc, nhất thần phân hóa cửu đỉnh cửu nguyên đại pháp dù sao cũng không được đầy đủ. Hạ Sơ Dương cũng không có tâm pháp đầy đủ. Ta lại theo cửu đỉnh hắn luyện chế mà nghiền ngẫm ra đoạn ngắn, càng thêm không trọn vẹn. Chỉ sợ chỉ có thể nhất thần phân hóa tới cửu đỉnh cửu nguyên trình độ, có thể hóa thành chín đạo chân nguyên, phân cách chín nguyên thần, tu luyện chín đại đỉnh. Về phần tiếp sau chín đại nguyên đán, chín đại nguyên thần, chín đại hóa thân, thì không cách nào rồi…”
“Khó trách đệ tử nhất mạch tông chủ, từng có người có ý đồ lẻn vào Hạ gia, đánh cắp cửu đỉnh. Cửu đỉnh chất chứa nhiều tri thức như vậy, thậm chí ngay cả ta cũng không kìm nổi động tâm, nghĩ muốn cướp cửu đỉnh Hạ gia, cẩn thận nghiên cứu một phen…”
Diệp Húc vứt bỏ ý nghĩ này, lập tức bắt tay vào việc tu luyện, chia nguyên thần ra làm chín, chân nguyên kim hà phân chia làm chín đạo trường hà, đều tự có nguyên thần nhập chủ.
Chín đạo nguyên thần trường hà này tách ra, đều tự tu luyện. Tuy rằng mỗi một đạo trường hà đều không lớn bằng trước, nhưng thực lực tu vi của hắn cũng không suy giảm, thậm chí càng hùng mạnh hơn.
Chín đạo chân nguyên trường hà di chuyển, không cần tinh đấu trận đồ cùng đại diễn thần chung trấn áp, đã không còn tình trạng cuồng bạo nữa rồi.
Chân nguyên của hắn chia làm chín, cảnh giới đan đỉnh nhất phẩm cũng ổn định lại rồi. Thậm chí còn cảm giác được chân nguyên không sung túc như vậy, có một loại cảm giác đói khát, có thể tiếp tục tu luyện gia tăng chân nguyên.
Đây là chỗ bá đạo và biến thái của nhất thần phân hóa cửu đỉnh cửu nguyên. Tu luyện ngày càng tinh thâm hơn, thực lực ngày càng mạnh hơn.