[Dịch] Độc Bộ Thiên Hạ

Chương 386 : Tam Thần Hủy Diệt tai kiếp

Ngày đăng: 20:15 17/09/19

Từ xưa đến nay, số vu sĩ chết trong cửu sát âm phong dày tám trăm dặm này nhiều không đếm xuể, chi chít da người bay qua trước mặt bọn họ, dường như có thể nghe được từ bên trong đám da đó truyền đến những tiếng cười khặc khặc quái dị, lúc gần lúc xa, mơ hồ bất định. Mặc dù là Tống Cao Đức có sở thích kỳ quái khi nhìn thấy cảnh tượng này cũng không dám tiếp tục thu lấy da người nữa, ngược lại run run lấy da tấm da người vừa thu kia, vứt lại ra ngoài. Cảnh tượng này thật quá tối tăm quỷ dị, làm cho hắn không rét mà run. Một tấm da người, nghĩa là một gã Đại vu Tam Thần cảnh chết đi, những vu sĩ thấp hơn Tam Thần cảnh thì da cũng không giữ lại được. Đám da người bay qua người bọn họ, trong chốc lát liền có hơn mấy ngàn cái, có thể thấy được từ xưa đến nay Đại vu chết ở chỗ này đến tột cùng là có bao nhiêu. Nơi này mới chỉ là cửa thứ nhất của Ân Khư, số Đại vu Tam Thần cảnh chết ở nơi này so với bất cứ một thánh địa hiện nay nào đều nhiều hơn, thậm chí còn nhiều hơn tất cả Đại vu của tam cung lục phái bảy mươi hai thế gia của ma đạo tụ tập lại, có thể thấy được tính nguy hiểm bên trong Ân Khư. Răng rắc! Trên mặt đại đỉnh bảo vệ bọn họ lại xuất hiện một vết nứt nữa, Diệp Húc khẽ nhíu mày, ngừng lại, lơ lửng bên trong phiến cửu sát âm phong này. Nếu như bọn họ tiếp tục tiến lên, đại đỉnh của hắn tất sẽ bị ép cho tách ra thành chín, sau đó cửu đỉnh sẽ bị cửu sát âm phong ép vụn, khiến mọi người mất đi bảo vệ! Lấy thực lực của hắn còn có thể ngăn cản, nhưng Hiên Viên Quang, Tống Cao Đức hai người thì chắc chắn không chống đỡ nổi, âm phong thổi qua, hai người bọn họ tất sẽ chết trong đó! “Thiếu Bảo, không bằng chúng ta về đi, chờ giữa trưa ngày mai lại đến.” Tống Cao Đức đề nghị. “Không sao. Ở nơi này, đại đỉnh của ta còn có thể tạm thời bảo vệ an toàn cho chúng ta, loại thánh địa tu luyện như nơi đây thì có thể đi đâu tìm được? Chúng ta tiếp tục tu luyện ở đây, một ngày còn hơn mấy tháng khổ tu.” Diệp Húc cười nói: “Hai người tiếp tục tu luyện di, ta cũng mượn dùng áp lực nơi đây để khiến ta đột phá, sau đó xông qua tám trăm dặm âm phong, tiến vào Ân Khư!” Tống Cao Đức và Hiên Viên Quang không nói gì nữa, bọn họ cũng biết Ân Khư e là còn hung hiểm hơn cửu sát âm phong không ít, lúc này có thể nâng cao thực lực một phần thì sẽ thêm một phần nắm chắc mạng sống! Bởi vậy hai người bọn họ tĩnh tâm lại, không nhắc đến chuyện rời khỏi nữa, mà là cố gắng khổ tu, khiến cho bản thân tiếp tục đột phá! Mấy chục cái tam giai linh mạch mà Diệp Húc nhét xuống bụng bọn họ, nếu dựa theo tốc độ tu luyện bình thường thì tiêu hao hết linh khí trong đám linh mạch đó ít nhất cần mất mấy năm, hơn nữa còn chưa chắc có thể đột phá cảnh giới được. Nhưng dưới áp lực của âm phong, ép cho bọn họ không thể vận chuyển tâm pháp của mình hơn bình thường gấp mười thậm chí gấp trăm lần, đồng thời mỗi khắc đều như đang chiến đấu với kình địch mạnh nhất, bức bách cho bản thân trưởng thành tiến bộ! Tu vi của bọn họ tăng lên vùn vụt, cường độ thân thể và tâm chí cũng đang không ngừng nâng cao. Đây là cơ hội hiếm có, có linh mạch sung túc, có áp lực vô cùng hùng mạnh, có oán khí rèn luyện tâm chí. Có thể nói, lần này mỗi người bọn họ đều trưởng thành giống như thay da đổi thịt, nếu như bọn họ có thể sống sót trở về từ trong Ân Khư, đủ để làm khiếp sợ bất cứ ai quen thuộc với bọn họ. “Nếu tư chất của ta có thể bước vào hàng ngũ một trăm người trên Hư Không bảng, có lẽ phụ thân sẽ càng thêm coi trọng ta nhỉ?” Hiên Viên Quang nhớ tới phụ thân, nội tâm mênh mông, phụ thân hắn chính là gia chủ hiện nay của Hiên Viên gia, tuy rằng đối với hắn không tệ, nhưng lực chú ý lại đặt nhiều lên trên người đường huynh Hiên Viên Vô Khuyết, khiến hắn vô hình bị vắng vẻ. Mà Tống Cao Đức thì lại nghĩ đến chuyện khác: “Tu vi của ta tiến nhanh, tư chất nâng cao, thực lực tăng vọt, không biết sau khi trở về có thể xử lý ân sư của ta, báo huyết hải thâm cừu của cả nhà ta không…” Diệp Húc để lại hai người bọn họ, một mình xông vào bên trong âm phong, đồng thời vận chuyển Cửu Chuyển Nguyên Công, Vạn Kiếp Vô Lượng, Di La Thiên Bảo Nguyên Thái Quyết, dùng áp lực của cửu sát âm phong khiến cho mình luyện hóa nguyên thần hai tên thuộc hạ Long Vệ Hổ Vệ của Thái tử Sơ nhanh hơn! Cùng lúc đó, âm phong còn đang không ngừng tôi luyện thân thể hắn, khiến thân thể hắn càng thêm mạnh, càng thêm bá đạo, thậm chí cả chân nguyên, nguyên thần của hắn ở bên trong âm phong cũng đạt được tiến bộ vượt bậc, trở nên càng thêm tinh khiết! Hắn vận chuyển Di La Thiên Bảo Nguyên Thai Quyết luyện hóa nguyên thần Long Vệ Hổ Vệ. Trong thành Lạc Vương, Khổng Chiếu nuốt vào nguyên thần của mấy vị cao thủ Dương Thần kỳ, tốc độ luyện hóa cực nhanh, nhưng tốc độ của Di La Thiên Bảo Nguyên Thai Quyết còn hơn Nguyên Thủy Vạn hóa Quy Nguyên Kinh của Khổng Chiêu một bậc. Chẳng qua, tốc độ tăng tu vi của Diệp Húc lại không nhanh, thậm chí còn chậm hơn Tống Cao Đức và Hiên Viên Quang vài phần. “Nguyên thần của một gã Đại vu, Di La Thiên Bảo Nguyên Thai Quyết chỉ có thể chuyển hóa năm phần thành chân nguyên của ta, mà bên trong năm phần này, có ba phần phải phân cho Cửu Chuyển Nguyên Công, hai phần chia thành mười hai phần nhỏ phân cho mười hai ảo thai, nâng cao tu vi cảnh giới. Cho nên một quả ảo thai chỉ có thể lấy được một phần mười tu vi chất chứa trong nguyên thần Đại vu.” Diệp Húc thầm nghĩ: “Dưới điều kiện ngang nhau, tốc độ tiến cảnh tu vi của ta bằng một phần mười hai Tống huynh, một phần sáu mươi Hiên Viên huynh. Dù có loại tâm pháp Di La Thiên Bảo Nguyên Thai Quyết này, nhưng so với bọn họ chậm hơn không ít.” Tốc độ tu luyện của hắn cực chậm, nhưng tốc độ tăng trưởng thực lực lại hơn hẳn Tống Cao Đức và Hiên Viên Quang, Cửu Chuyển Nguyên Công và Vạn Kiếp Vô Lượng Tâm Kinh của hắn đều đồng thời tiến bộ. Chỉ thấy đỉnh đầu hắn, lôi kiếp không ngừng hạ xuống, rất nhanh liền tăng lên tới Tam Thần Hủy Diệt tai kiếp. Loại tai kiếp này là kiếp số nhằm vào Đại vu Tam Thần cảnh, đánh nát nguyên thần và thân thể vu sĩ, ở trong Vạn Kiếp môn, số Đại vu có thể vượt qua loại đại kiếp nạn này cũng không nhiều, không quá trăm người. Nhưng nếu độ qua mỗi một đạo tai kiếp, thực lực đều sẽ biến hóa nghiêng trời lệch đất. Đùng! Kiếp vân Tam Thần Hủy Diệt tai kiếp, hình dạng giống như một cái trống lớn chu vi mười dặm, đứng sừng sững bên trong cửu sát âm phong, một tiếng chấn vang lên, chỉ thấy vô số lôi điện hình cầu bọc tầng tầng lôi âm đánh tới hắn, từ trên thân thể hắn ầm ầm nổ vang! “Tai kiếp thật mạnh! Một kích này xấp xỉ thực lực Đại vu có!” Khóe miệng Diệp Húc tràn đầy máu, bị chấn cho khí huyết bốc lên, đầu váng mắt hoa. Xương cốt, kinh mạch, huyết quản, máu thịt, lông tóc, chân nguyên, thậm chí là hồn phách thần thức của hắn đều bị đạo lôi âm lôi điện này oanh tạc từ đầu đến đuôi một lần! Nếu đổi lại là Tống Cao Đức, Hiên Viên Quang, chỉ e là đã sớm chết dưới tai kiếp rồi, thân thể tính cả nguyên thần đều không còn! Đùng! Đùng! Đùng! Lôi cổ mà Tam Thần Hủy Diệt tai kiếp hình thành vang động rất có tiết tấu, không ngừng oanh kích oanh tạc tới Diệp Húc, thậm chí cả Tống Cao Đức và Hiên Viên Quang đều ngừng tu luyện, đè xuống linh khí xao động cuồng bạo, khẩn trương chú ý tình hình độ kiếp của Diệp Húc. “Tam Thần Hủy Diệt tai kiếp tương đương với lực công kích của một gã Đại vu Tam Thần cảnh, nếu Thiếu Bảo có thể vượt qua kiếp nạn này, liền tương đương với hắn có năng lực có thể chống lại chính diện với Đại vu Tam Thần cảnh!” Tống Cao Đức trầm giọng nói: “Tuy nhiên, Thiếu Bảo lúc này không dùng bất cứ vu bảo nào bảo vệ thân thể, có thể vượt qua kiếp nạn này không, tình thế cũng không lạc quan.” Hiên Viên Quang gật đầu, mặt cũng mang sầu lo, hắn từng nghe qua chiến tích của Diệp Húc, một trận chiến với Ngụy Hiên ở Hoàng Tuyền Ma Tông, kỹ kinh thiên hạ, đánh chết tên Đại vu Tam Thần cảnh Ngụy Hiên. Nhưng mà lúc đó Diệp Húc có Di La Thiên Địa Tháp và cửu đỉnh trấn áp thân thể, hơn nữa sau đó hắn cũng bị trọng thương, thân thể bất cứ lúc nào cũng có thể vỡ tan như hạt cát. Uy lực của Tam Thần Hủy Diệt tai kiếp tương đương với một tên Ngụy Hiên khác, giờ phút này Di La Thiên Địa Tháp và cửu đỉnh Diệp Húc đều dùng cho việc khác, cột buồm thuyền buồm cũng không có mấy lực phòng hộ, Đệ nhất thần sát lại không có công năng phòng ngự, thậm chí nguyên thần thứ hai của hắn cũng dùng để gia trì cửu đỉnh. Có thể nói, hiện tại Diệp Húc chỉ có một tòa Bạch Cốt Yêu Thành có thể dùng, nhưng tòa yêu thành này hắn lại không dùng đến, mà chỉ dựa vào thân thể và tu vi chống lại công kích có cường độ sáng ngang với Ngụy Hiên ra tay. Oành! Trên không đột nhiên lại xuất hiện một mảnh kiếp vân, kiếp vân dần dần ngưng tụ, hóa thành một cái lôi cổ khác. “Vạn Kiếp Vô Lượng Tâm Kinh của hắn lại tăng lên một cảnh giới!” Tống Cao Đức thất thanh kinh hô. Sắc mặt Hiên Viên Quang ngưng trọng, hiện giờ công kích mà Diệp Húc phải đối mặt tương đương với hai tên Đại vu như Ngụy Hiên, không ngừng đánh lên thân thể, nguyên thần của hắn! “Thiếu Bảo đây là muốn chết a…” Hai người bọn họ có một loại cảm xúc như đi xiếc dây trên vách núi, nơm nớp lo sợ, như dẫm lên miếng bang mỏng, làm cho đôi mắt bọn họ suýt nữa rơi xuống chính là, không qua bao lâu sau, lại có một mảnh kiếp vân khác hình thành trên đỉnh đầu Diệp Húc, ba cái lôi cổ hình thành thế chân vạc, vờn quanh Diệp Húc, không ngừng đánh xuống! Vù - Âm phong đột nhiên càng lúc càng mờ nhợt, cuối cùng trở nên trong sáng. Tống Cao Đức và Hiên Viên Quang đều ngẩng đầu lên nhìn khắp nơi, chỉ thấy cửu sát âm phong tan đi, lộ ra một thông đạo thật dài, nối thẳng đến Ân Khư. “Tới giữa trưa ngày hôm sau rồi…” Tống Cao Đức lẩm bẩm. “Làm sao bây giờ? Diệp huynh vẫn còn đang độ kiếp?” Hiên Viên Quang nhíu mày nói: “Chúng ta nên đi vào trước sao?” Tống Cao Đức cắn răng nói: “Chờ! Chờ hắn cùng vào!” Hắn thấy Diệp Húc vẫn tận lực kiên trì dưới công kích của ba cái lôi cổ, bị đánh cho da tróc thịt bong, lắc đầu nói: “Tên khốn kiếp này đúng là biến thái, không cần quan tâm hắn, chúng ta tiếp tục tu luyện.” “Sao Diệp huynh luôn liều mạng như vậy nhỉ?” Hiên Viên Quang nhìn mà chấn động, líu lưỡi nói. Một tức thời gian qua rất nhanh, cửu sát âm phong lại kéo đến, bao phủ bọn họ. “Ngươi nếu bị cao thủ khắp thiên hạ đuổi giết, ngươi so với hắn còn phải liều mạng hơn.” Tống Cao Đức cười nói. Hiên Viên Quang tưởng tượng, quả thật như thế, tên của Diệp Húc sớm đã vào trong sổ đen phải giết của các đại thánh địa, cả ngày đều ở trong chiến đấu vượt qua, áp lực này, khiến hắn không ngừng tu hành tiến bộ. Mà trái lại bản thân mình vẫn đứng trong nhà, tu luyện đến Tam Dương cảnh Dương Thần kỳ mới được phụ thân cho phép, có thể ra ngoài lịch luyện. “Ta cần phải làm chuyện xấu gì, mới có thể khiến mọi người khắp thiên hạ đuổi giết ta đây?” Hiên Viên Quang không nhịn được thầm nghĩ: “Hay là, ta chỉ cần tuyên bố với người trong thiên hạ ta là bằng hữu của Diệp huynh, lý do này chắc đủ rồi nhỉ? Nhưng vẫn là thôi đi, bị người đuổi giết, sợ hãi sống qua ngày, còn không bằng thành thành thật thật tu luyện.” Ba cái lôi cổ tai kiếp xung quanh Diệp Húc, một đạo tai kiếp tan đi, lập tức có đạo khác xuất hiện, dường như vĩnh viễn không ngừng, Cửu Chuyển Nguyên Công của Diệp Húc ở dưới lôi kiếp và âm phong hai tầng áp lực đã đạt được tiến bộ vượt bậc, rất nhanh liền đuổi kịp tu vi cảnh giới. Thời gian một ngày qua đi, tu vi của hắn vững vàng tăng lên, luyện hóa một phần hai nguyên thần của Hổ Vệ dưới trướng Thái tử Sơ, tu vi của hắn đã đạt tới Ảo Thai bát phẩm đỉnh phong, nguyên thần kẹp sâu vào bên trong ảo thai, ăn sâu bén rễ, không thể dao động! Người khác tu luyện đến Ảo Thai kỳ, thường phải mất mấy năm hoặc mười mấy năm khổ tu, mới có thể củng cố nguyên thần, củng cố ảo thai, mà hắn lại chỉ cần nửa tháng đã làm được!